Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hấp diêm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Bơi trong đêm (Full)

Bơi trong đêm (Full)

Phần 160: Ngày đông ấm áp (P3)

Trong dịp Tết, Điền Tư đã phát hành trò chơi “Tháp Thông Thiên” trên Steam.
Anh và Hồ Già gọi video call cho nhau. Hồ Già ôm máy tính xách tay, liên tục làm mới trang web, canh thời điểm để trở thành người đầu tiên tải xuống trò chơi của Điền Tư. Cô giơ ngón tay cái lên với anh và nói: “Quá tốt, ‘Tháp Thông Thiên’ đã thành công rồi. Sau này liệu có người nước ngoài nào chơi không? Như là Mỹ, Hàn Quốc, Nhật Bản chẳng hạn? Trời đất ơi, Điền Tư, biết đâu anh còn có fan ở Triều Tiên luôn đấy!”

Điền Tư cắt ngang dòng tưởng tượng của cô, anh mỉm cười nói: “Triều Tiên không vào được mạng bên ngoài, khả năng này rất thấp đấy.”

Hồ Già nói: “Vậy sao.” Cô cười một lúc trước điện thoại rồi lại im lặng.

Điền Tư thấy cô im lặng, anh không nhịn được mà hỏi: “Sao không nói gì nữa? Em đang làm gì vậy?”





Hồ Già vừa gõ chữ, vừa cất giọng nói tinh nghịch: “Em đang thông báo cho bạn Giả Tư Hiệp đi tải game đấy.”

Điền Tư hỏi cô: “Giả Tư Hiệp? Có phải người bạn thích trồng trọt của em không?” Hồ Già cười hì hì, “Đúng vậy, cậu ấy nói là fan cuồng của anh đấy.” Nói đến đây, Hồ Già gửi cho anh đoạn ghi âm của Giả Tư Hiệp, chàng trai ấy hét lên: “A a a! Tôi đến đây! Tôi đến ngay đây! Tôi đang xách dép chạy tới đây! Mau cảm ơn bạn trai của cô giúp tôi, tác phẩm online vĩ đại nhất của thế kỷ đã được ra mắt rồi! Thôi không nói nữa, phải bắt đầu chơi thôi, tôi chơi là quên hết, say sưa muốn chết! Linh hồn muốn bay lên trời luôn rồi!”

Nghe xong, Điền Tư cũng cảm thấy có hơi ngượng ngùng.

Hồ Già hỏi anh cảm thấy thế nào, anh nhỏ giọng nói: “Rất cảm động, bạn Giả Tư Hiệp rất nhiệt tình.”

Hồ Già biết Điền Tư không hiểu văn học ở trên mạng, cô nảy ra ý nghịch ngợm, dùng giọng điệu ngâm thơ trêu anh: “Đúng vậy đúng vậy, bạn Giả chơi vào là quên hết, say sưa muốn chết! Hay cho Điền Tư, hay cho Tháp Thông Thiên, đây đúng là trò chơi vĩ đại, rực lửa biết bao! Hay cho Tháp Thông Thiên!” Đến cuối cùng, Hồ Già bật cười đến run lên, Điền Tư cũng đỏ bừng tai. Anh không biết Hồ Già học giọng điệu này từ đâu, anh bất lực với cô nhưng lại không nhịn được cười, anh đành cúi đầu cười, đôi mắt nhìn cô, trong mắt tràn ngập thứ ánh sáng ấm áp. Hồ Già nhìn vẻ mặt ấm áp và dịu dàng của anh, lại càng thấy anh đáng yêu.

“Tháp Thông Thiên” ra mắt được vài ngày, số người tải về rất ít.

Điền Tư nhận được hai bình luận, bạn Giả Tư Hiệp khen ngợi hàng trăm chữ, người kia thì chỉ nói hai chữ, ‘chơi hay’.

Hồ Già không hài lòng lắm với số liệu của trò chơi, cô cảm thấy nên có nhiều người chơi “Tháp Thông Thiên” hơn. Điền Tư thì không quá để ý đến số liệu, anh biết trò chơi độc lập mà mình làm rất khó được mọi người chú ý, chỉ cần có người muốn chơi là anh đã thấy rất vui rồi. Hay nói cách khác, điều mà Điền Tư quan tâm đến là Điền Trọng Lân, anh muốn để Điền Trọng Lân chơi trò chơi mà mình làm, nhưng anh không biết phải nên mở lời thế nào nên đành phải gác lại ước muốn này trước đã.

Ngày mùng 6 Tết, Điền Trọng Lân ăn cơm xong rồi cùng Điền Tư xem phim một lúc.

Sàn nhà trong phòng mở hết công suất sưởi, không khí khô hanh. Muội Muội nằm sấp trên ghế sofa, râu cọ vào đệm sofa sinh ra tĩnh điện, những sợi râu trắng mềm mại dựng lên như một đóa pháo hoa. Điền Tư cười rồi nhẹ nhàng vuốt ve nó, Muội Muội lăn một vòng rồi lộ ra bụng. Điền Trọng Lân nhìn sang, như sực nhớ ra điều gì, ông mở lời hỏi anh: “Trò chơi mà lần trước cháu nói, bây giờ làm đến đâu rồi? Tiến triển có thuận lợi không?”

Điền Tư không ngờ Điền Trọng Lân sẽ đột nhiên hỏi về trò chơi, anh ngẩn người một lúc rồi nói: “Trò chơi đã làm xong rồi ạ, cháu mới đăng lên mạng hôm trước, bây giờ cũng đã có người tải về rồi.” Điền Dục Mẫn nghe vậy liền hỏi: “Đã làm xong rồi à? Nhanh vậy sao? Trò chơi đăng ở đâu? Để cô cũng chơi thử xem.” Điền Tư bèn nói cách tải về, Điền Trọng Lân nghe liền thầm nghĩ Điền Dục Mẫn còn biết về trò chơi này nhiều hơn ông.

Điền Khải Nhân hỏi Điền Tư: “Trò chơi này vẫn kể câu chuyện trong truyện tranh à?”

Điền Tư lắc đầu: “Con đã thay đổi kết thúc, làm trò chơi trở thành một thế giới mở, Tiểu Phá Nát có thể sẽ không quay lại Tháp Thông Thiên nữa.”

Điền Dục Mẫn hài lòng thở dài rồi dịu dàng nói: “Vậy thì tốt, nghe cũng hay đấy, bố con chắc chắn sẽ vui lắm.”

Điền Trọng Lân lắng nghe họ nói chuyện nhưng chỉ cảm thấy như mình như bị họ gạt ra ngoài, ông ho một tiếng rồi trầm giọng hỏi Điền Dục Mẫn: “Sao, con cũng đọc truyện tranh này rồi à? Là Bồi Anh đưa cho con xem à? Truyện tranh này kể về câu chuyện gì? Tháp Thông Thiên lại là cái gì?” Điền Dục Mẫn mỉm cười nói: “Cái này thì bố phải tự mình xem đi, truyện tranh ở chỗ Điền Tư, bố muốn thì hỏi cháu nó mà lấy.”

Điền Trọng Lân liếc nhìn Điền Tư rồi mấp máy nói, “Xem xong phim rồi hẵn nói.”

Tối đến, Điền Tư đang định gọi điện cho Hồ Già thì Điền Trọng Lân lại đến tìm anh.

Điền Trọng Lân ngồi trong phòng anh một lúc, lật xem mấy cuốn sách lý luận mà anh đọc, nói chuyện văn sử triết một chút rồi nói đến tin tức quốc tế, ông hỏi quan điểm của Điền Tư về xung đột Palestine – Israel. Hai người nói hết những điều có thể nói, đến khi thực sự đến mức lúng túng thì Điền Trọng Lân mới dùng ngón tay xoa nắm tay rồi hỏi anh: “Truyện tranh của bố con đâu? Lấy ra cho ông xem nào.”

Điền Tư biết ông đến đây là để lấy truyện tranh, chỉ là không chịu hạ mình, anh mỉm một nụ cười khoan dung rồi lấy truyện tranh đưa cho Điền Trọng Lân.

Điền Tư lật qua cuốn truyện tranh đã cũ, trang sách hơi mềm và đã phai màu. Điền Trọng Lân nhìn bìa sách rồi khẽ nói: “Ồ, thì ra tên truyện là Tháp Thông Thiên.”

Điền Trọng Lân về phòng ngủ rồi bắt đầu đọc truyện tranh.

Ông không đọc truyện tranh, không hiểu cách chia cảnh phức tạp trong truyện tranh. Truyện tranh của Điền Bồi Anh khiến ông đọc rất vất vả, ông không biết nên đọc từ trên xuống dưới hay từ trái qua phải.

Điền Trọng Lân nhíu mày rồi dịch đến bên bàn, ngồi xuống, rút mấy tờ giấy nháp, từ từ ghi chép lời thoại của nhân vật, đánh dấu một, hai, ba, bốn rồi suy luận ra cốt truyện. Đọc đến cuối, câu chuyện của Tiểu Phá Nát cuối cùng cũng sáng tỏ. Hóa ra là nó bị lạc mất cha, hóa ra nó bị người ta tháo rời, hóa ra nó muốn trở về Tháp Thông Thiên.

Điền Trọng Lân ghi đầy lời thoại của Tiểu Phá Nát lên giấy nháp. Nó nói, có lẽ nếu mình cao hơn một chút, cha sẽ thích mình. Nó nói, có lẽ nếu mình khỏe hơn một chút, cha sẽ thích mình. Nó nói, có lẽ nếu mình cứu được cha, cha sẽ thích mình. Cuối cùng, Tiểu Phá Nát mất đi trái tim của nó, nó nằm giữa đám hoa và bị ngọn lửa nuốt chửng. Mà cha nó thì phải làm sao để yêu một đứa con đã chết?

Điền Trọng Lân nhìn Tiểu Phá Nát mà nghĩ đến con trai mình. Điền Bồi Anh cũng bị hỏa táng như vậy.

Trái tim Điền Trọng Lân bỗng đập rất nhanh.

Ông nằm lên giường, ngón út suýt bị Điền Bồi Anh cắn đứt lại đau nhức âm ỉ, như thể Điền Bồi Anh muốn ông nhớ ra điều gì đó.

Đêm ấy, Điền Trọng Lân ngủ rất không ngon. Ông cứ mơ thấy Điền Bồi Anh, hay nói đúng hơn, ông cứ nghĩ về những chuyện đã qua giữa ông và Điền Bồi Anh.

Ông nhớ lại không lâu sau khi Điền Bồi Anh ra đời, ông đưa con đến Bệnh viện Phụ Ngoại để chữa bệnh. Điền Bồi Anh như một cục thịt, cơ thể bị cắm đầy ống, mắt nhắm nghiền, nằm trong lồng ấp trong suốt không có chút sức sống. Sau khi rút ống, y tá cho phép ông ôm con. Ông ôm Điền Bồi Anh, chỉ cảm thấy thì ra sự sống mong manh và nặng nề đến thế mà rơi nước mắt.

Ông nhớ mình đã làm mất bản thảo truyện tranh của Điền Bồi Anh, hai cha con suýt nữa đã đánh nhau. Điền Bồi Anh suốt mấy năm không chịu nói chuyện với ông, ngay cả tin kết hôn cũng nhờ Điền Khải Nhân chuyển lời. Điền Bồi Anh kết hôn rồi sống với Trì Uẩn ở Hồng Kông, chỉ có Tết mới trở về thăm ông. Có một năm, ông tưởng mối quan hệ của họ đã tốt hơn một chút, nhưng Điền Bồi Anh lại nói với ông rằng anh định di cư sang Mỹ. Hai bố con lại cãi nhau, ngay hôm đó Điền Bồi Anh đã về Hồng Kông rồi hai người không qua lại nữa.

Sau đó có một ngày, Điền Bồi Anh bất ngờ gọi điện cho ông, nói với ông rằng Trì Uẩn đã qua đời, hỏi ông phải làm sao bây giờ. Trì Uẩn vốn định về nhưng Điền Bồi Anh lại khuyến khích Trì Uẩn ở lại Nhật Bản thêm vài ngày, giờ cô ấy đi mất rồi, Điền Bồi Anh cho rằng đó là lỗi của mình. Điền Trọng Lân nói anh nghĩ nhiều quá rồi lại mắng anh, bảo anh phải mạnh mẽ lên, Điền Bồi Anh không đáp lại gì nữa.

Cuối cùng, Điền Bồi Anh lại gọi điện cho ông, đó là trước khi anh chết, anh hỏi Điền Trọng Lân có rảnh đến Singapore thăm anh không. Điền Trọng Lân vốn đã đồng ý nhưng đến lúc đó lại có việc chen ngang rồi đành phải hủy hẹn vào phút chót, ông nói vào tầm này sang năm ông sẽ đến. Điền Bồi Anh chỉ nở nụ cười nhạt qua điện thoại, anh nói không sao, bảo ông cứ lo việc của ông trước đi đã. Đến khi Điền Trọng Lân nhận được cuộc gọi tiếp theo, thì đó là của Điền Tư.

Điền Bồi Anh đã tự sát.

Mấy năm nay, Điền Trọng Lân luôn không hiểu nguyên nhân tâm lý dẫn đến cái chết của anh.

Tối nay, ông nghĩ về những vui buồn của Điền Bồi Anh, nghĩ về truyện tranh của Điền Bồi Anh, nghĩ về mười mấy cuộc điện thoại Điền Bồi Anh gọi cho ông. Điền Trọng Lân nghĩ, nếu năm đó ông không làm mất bản thảo truyện tranh của anh thì sao? Nếu ông dịu dàng an ủi anh thì sao? Nếu ông bay đến Singapore thăm anh thì sao? Kết cục của Điền Bồi Anh có khác đi không? Nếu kết cục của Điền Bồi Anh khác đi vì ông, Điền Trọng Lân xấu hổ và đau khổ nghĩ rằng, ông không chỉ suýt chút nữa không cứu được con trai, mà còn gián tiếp hại chết con trai.

Trời sắp sáng rồi, Muội Muội lại chạy nhảy lung tung trên hành lang.

Điền Tư bị nó đánh thức, sợ nó lại đánh thức mọi người nên anh đành phải nhẹ nhàng bước ra ngoài, bắt Muội Muội về.

Không biết sao mà cửa phòng Điền Trọng Lân mở, Điền Tư nghe thấy tiếng động ở trong phòng, anh ngẩng đầu nhìn vào trong, lại thấy Điền Trọng Lân mệt mỏi và yếu ớt cuộn tròn trên giường, chau mày, khóc nức nở như một đứa trẻ. Hôm đó, ngay cả vào ban ngày, mắt Điền Trọng Lân cũng đỏ ngầu. Ông trả lại cuốn truyện tranh cho Điền Tư, ngẩn người cả nửa ngày nhưng cũng không biết nên nói gì với Điền Tư, cuối cùng, ông khàn giọng nói với anh: “Cảm ơn con đã sửa truyện tranh của con trai ta.”

Sau đó, Điền Trọng Lân thường tìm Điền Dục Mẫn xem máy tính. Rồi Điền Tư nhận được một bình luận mới trên Steam.

Tên người dùng này là Trọng Lân, bình luận của ông rất đơn giản. Ông nói, truyện tranh rất hay, trò chơi rất tốt, cảm ơn người sáng tạo.

Điền Tư nhìn bình luận một hồi lâu, anh không dám tin đây là lời của Điền Trọng Lân, nhưng mọi bằng chứng đều cho thấy, đây chính là lời Điền Trọng Lân viết cho anh. Hôm nay là mùng mười tháng Giêng, thời tiết đã ấm lên. Điền Tư nhìn ra ngoài cửa sổ, cây ngọc lan đã sắp nở hoa. Anh nghĩ, có lẽ trận tuyết rơi từ Singapore xuống Dũng Thành của anh cuối cùng cũng có thể dừng lại.

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng
Chính sách bảo mật | Điều khoản sử dụng