Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hấp diêm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 1

Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 1

Phần 12: Mộc Cận

Từ miệng Lý Thời Trân, Tần Lâm biết được “gia gia” Tần Thực lại có giao tình vô cùng thâm hậu cùng vị Đại Minh Y Thánh này.
Thì ra hai mươi lăm năm trước Lý Thời Trân từng được Sở Vương phủ Vũ Xương mời đảm nhiệm chính bát phẩm Phụng Từ Chính, chủ yếu phụ trách công việc y liệu. Lúc ấy Tần Thực đang đảm nhiệm chức Điển Trượng ở Nghi Vệ Ty vương phủ, là một võ quan cấp thấp chính lục phẩm, hai người là mạc nghịch chi giao.

Sở Vương rất tin Đạo gia phương thuật, chiêu vời đạo sĩ mở lò luyện đan ở trong phủ, làm cho chướng khí mù mịt. Những đạo sĩ đó còn nói nhăng cái gì có bệnh không cần y học trị liệu, chỉ cần thành tâm cầu thần luyện đan là có thể khỏi hẳn, luyện thành kim đan còn có thể thành tiên đạo, bạch nhật phi thăng.

Lý Thời Trân không tin phương thuật, nhiều lần cãi lại với đạo sĩ, bị đạo sĩ liên hiệp chèn ép, trong đó Tần Thực giúp lão không ít. Nhưng Sở Vương một lòng cầu tiên thiên bênh vực đạo sĩ, hai người bọn họ cũng không thể làm gì đối với chuyện này.

Sau đó đạo sĩ buông sàm ngôn hãm hại, quy kết nguyên do luyện đan thất bại là vì ở trong phủ có người bất kính đối với thần tiên, chỉ mũi giáo về phía hai người Tần Lý.





Luyện đan bất thành thăng tiên vô vọng, Sở Vương giận cá chém thớt, Lý Thời Trân là danh y có danh vọng, không thể làm quá đáng đối với lão. Vừa đúng lúc Gia Tĩnh Hoàng đế hạ chỉ mời danh y vào Thái Y viện, Sở Vương liền đề cử lão đi kinh sư Thái Y viện bên ngoài mấy ngàn dặm nhậm chức, tương đương với một cước đá ra vương phủ, mắt không thấy tâm không phiền.

Mà Tần Thực không có may mắn như vậy, tuy là chính lục phẩm, ở triều Đại Minh trọng văn khinh võ lại không có địa vị gì, võ quan Vương Phủ Nghi Vệ Ty càng giống như gia nô, Sở Vương hạ lệnh loạn côn đuổi lão ra khỏi vương phủ, trực tiếp gạch tên xóa sổ.

Tần Thực trở lại quê nhà Hán Dương huyện bên kia bờ Trường Giang, cuộc sống nghèo khó. Lý Thời Trân từ Thái Y viện trở lại Kỳ Châu hành y, kinh tế dần dần thong thả, bèn viết thư khuyên lão hữu dời đến Kỳ Châu, lại bị Tần Thực vốn sính cường từ chối. Lão lại sai người mang thư mang bạc đi, Tần Thực chỉ nhận lấy thư, một mực trả bạc trở về.

Nhắc tới chuyện cũ Lý Thời Trân không khỏi bùi ngùi thổn thức, bèn nói với Tần Lâm:

– Thế điệt tôn đã đến nơi này, hết thảy có ta an bài, cũng không tới nỗi phụ lòng Tần Thực lão hữu nhờ cậy. Đúng rồi, Vũ Xương ở thượng du Kỳ Châu mấy trăm dặm, vì sao con không tới Kỳ Châu thành tìm lão phu, ngược lại chạy đến Kinh Cức lĩnh ở phương hướng hạ du như vậy?

Tần Lâm không thể làm gì khác hơn là tìm cớ giải thích:

– Điệt tôn không muốn làm phiền thái thế thúc, chuẩn bị dọc theo Trường Giang xuống, đi Giang Nam làm ăn…

Còn chưa nói hết lời, sắc mặt Lý Thời Trân thình lình đỏ bừng, râu tóc bạc phơ dựng đứng lên, nghiêm mặt nghiêm giọng nói:

– Xằng bậy! Thế điệt tôn, trong thơ lệnh tổ nói tính tình con bất hảo, chỉ e con bước vào tà đồ, lão phu còn cho rằng lão ta quản giáo quá mức nghiêm khắc, hôm nay nghe con nói như thế, ngược lại đã chứng thực lời của lệnh tổ. Nghĩ tới đất Giang Nam ăn chơi xa hoa phù phiếm, cái gì sông Tần Hoài, Tây Tử hồ, tường hoa ngõ liễu, thanh lâu thuyền hoa, người tuổi trẻ tiến vào chẳng phải ý loạn thần mê, một bước sa chân ngàn đời ân hận, tương lai còn có thể đi lên con đường tốt đẹp sao?

Các sư huynh đệ Lục Viễn Chí nhìn Tần Lâm cười híp mắt, có người còn giơ một ngón tay cái về phía hắn. Hiển nhiên chốn ăn chơi thanh lâu thuyền hoa ở Giang Nam có sức hấp dẫn rất lớn trong sự tưởng tượng của đám người trẻ tuổi này.

Lý Thanh Đại làm mặt quỷ với hắn, giơ một ngón tay lên sờ sờ mũi, bật cười khanh khách:

– Không biết xấu hổ, không biết xấu hổ!

Tần Lâm đã sớm trợn mắt há mồm, vốn hắn nói đi Giang Nam duyên hải là bởi vì những địa khu kia thương phẩm kinh tế phát đạt, thuận tiện làm chút chuyện, không ngờ Lý Thời Trân lại hiểu sai ý.

Hắn còn chưa nghĩ ra giải thích thế nào, Lý Thời Trân đã nói như chém đinh chặt sắt:

– Thế điệt tôn không cần phải nói, lão phu cùng lệnh tổ tình như thủ túc, nếu trước khi lâm chung lão đã nhờ ta chiếu cố, lão phu phải có trách nhiệm quản giáo con, quyết không cho con đi Giang Nam làm bậy. Được rồi, ta nhận tờ Lộ Dẫn này… Lưu Toàn mau tới đây, mang Lộ Dẫn tới châu nha, cầm danh thiếp của ta tìm Trương Lại Mục, thay Tần thế điệt tôn đăng ký ở lại bản châu!

Tần Lâm trợn tròn mắt, Lý Thời Trân không chỉ có là thái thế thúc trên danh nghĩa của hắn, còn là ân nhân cứu mạng thật sự. Lão đầu nhi này lấy uy phong thái thế thúc ra, dĩ nhiên hắn không thể làm gì, chỉ có thể trơ mắt nhìn quản gia Lưu Toàn cầm Lộ Dẫn đi tới châu nha.

Vì vậy hắn không thể làm gì khác hơn là cung kính không bằng tuân mệnh, ở lại Lý gia.

Thiếu niên mập Lục Viễn Chí đã học tập ở y quán Lý thị ba năm, chiếu cố bệnh nhân rất thuần thục, phòng bếp lại thỉnh thoảng đưa cháo gà, canh sâm tới, không đầy mấy ngày thân thể Tần Lâm đã khôi phục như thường, không để lại bất kỳ di chứng gì.

Thư Tần Lâm mang tới yêu cầu Lý Thời Trân tìm cho hắn một nghề nghiệp mưu sinh, Lý Thời Trân để cho hắn ở lại y quán học tập y thuật, quyết định này nhất thời khiến cho học đồ cùng bọn người làm y quán không ngừng hâm mộ Tần Lâm.

cam-y-ve-dai-minh-quyen-1-2-2

Lục Viễn Chí nói cho hắn biết, y quán Lý thị này cũng không phải là dễ dàng tiến vào như vậy, đầu tiên phải có gia thế ba đời trong sạch, tiếp theo bản thân phải hiếu học cầu tiến, cuối cùng còn phải có thiên tư đĩnh ngộ.

Điều kiện nghiêm khắc như vậy, người muốn vào y quán làm việc bên trong bên ngoài Kỳ Châu thành lại chen chúc tranh nhau kéo tới.

Thì ra học sinh y quán Lý thị chia làm tam đẳng, nhất đẳng thấp nhất là người làm tiệm thuốc, được chưởng quỹ cùng những người có kinh nghiệm hướng dẫn phân biệt các loại dược vật, quen thuộc dược tính. Chỉ cần ở y quán Lý thị làm năm năm trở lên, trở thành có kinh nghiệm, tự có tiệm thuốc lớn khác dùng rất nhiều vàng bạc làm sính lễ mời về làm Nhị chưởng quỹ, Tam chưởng quỹ. Nếu là tiệm thuốc cỡ trung cỡ nhỏ thậm chí sẽ được làm chưởng quỹ cũng không chừng.

Nhị đẳng là học đồ, có tư cách vào y quán học hỏi, bất quá vẫn phải gánh vác tạp vụ và công tác trong y quán. Học đồ của y quán Lý thị được coi như là đệ tử ngoại môn của thần y Lý Thời Trân, sau khi học chừng năm bảy năm xuất sư, hành y khắp các nơi trong địa khu Kinh Hồ sẽ không lo cơm áo.

Làm người ta hâm mộ nhất là học sinh chính thức của y quán, là đệ tử chính thức của Đại Minh thần y Lý Thời Trân. Chỉ cần học y có thành tựu, các nơi vương phủ Kinh Vương Sở Vương đều để sẵn vị trí chờ đợi. Nếu y thuật cao minh nói không chừng còn được đề cử đến Thái Y viện, đó chính là mệnh quan triều đình, quang tông diệu tổ.

Chỉ bất quá trước mắt điều kiện y quán Lý gia chiêu thu học sinh chính thức cực kỳ nghiêm khắc, bao gồm Lục Viễn Chí cùng Lý Thanh Đại chỉ có sáu người, Tần Lâm là người thứ bảy.

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232 Phần 233 Phần 234 Phần 235 Phần 236 Phần 237 Phần 238 Phần 239 Phần 240

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng
Chính sách bảo mật | Điều khoản sử dụng