Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hấp diêm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 1

Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 1

Phần 150: Đừng nên gặp lại (Hạ)

Thanh âm của Uy Linh Tiên từ trong khoang thuyền truyền ra:
– Tốt, thuyền lão Đại khai thuyền rất tốt. Chờ đến Vũ Xương đạo gia thưởng cho ngươi ba lượng bạc, qua dãy đá ngầm sẽ thưởng năm lượng nữa.

Thuyền lão Đại và bọn người làm lên tiếng kêu vang, càng thêm ra sức.

Trong khoang thuyền, ba thầy trò Uy Linh Tiên ngồi đối diện nhau, Không Thanh Tử, Vân Hoa Tử quệt mồm oán giận:

– Kinh Vương phủ cung cấp ăn uống ngon lành đầy đủ, sư phụ lại muốn xuất ngoại dạo chơi, ôi, vì sao vậy?
– Đúng vậy, qua vài năm nữa sư phụ người cũng chưa đến nỗi chết, chờ chúng ta ở vương phủ ăn thịt cá cho thỏa thích vài năm, sau đó dạo chơi cũng không muộn kia mà?





Uy Linh Tiên giận đến nỗi thổi râu trợn mắt:

– Hai tên tham ăn kia, đạo gia thu lầm các ngươi làm đồ đệ, thật xui xẻo con bà nó mười tám đời! Có câu nói thật hay, trời tạnh không chịu đi, đợi đến khi mưa ướt, hiện tại không thừa dịp lão Vương gia tới bến tàu đưa Tần Đại nhân, sau này các ngươi đi được cái rắm!

Trước kia có Tuyền Cơ đạo trưởng giữ chân hai tên đồ đệ ngốc thay Uy Linh Tiên, lão mới có thể thi triển hết bản lĩnh của mình lừa gạt Kinh Vương. Mà hiện nay Tuyền Cơ đạo trưởng đã chết, hai đồ đệ lại tới dây dưa lão.

Mặc dù Tần Lâm không có vạch trần lão, thầy trò ba người còn có thể tiếp tục ở vương phủ được một thời gian, nhưng hai tên đồ đệ ngốc kia phàm mở miệng ra là có nguy cơ lộ tẩy. Một lần hai lần Uy Linh Tiên còn có thể tùy cơ ứng biến lấp liếm cho qua, năm lần bảy lượt mọi người Kinh Vương phủ liền nhìn ra mấy phần sơ hở, dần dần Chu Thường Quán sinh lòng nghi ngờ.

Uy Linh Tiên thấy không tốt, vội vàng bỏ của chạy lấy người, mang theo hai đồ đệ chạy ra Kinh Vương phủ, thuê một chiếc thuyền vội vàng rời đi Kỳ Châu.

– Đi thì đi đi, nhưng vì sao phải đi về phía Tây?

Không Thanh Tử, Vân Hoa Tử có vẻ không cam lòng nhìn bóng thuyền Tần Lâm xa xa trên sông:

– Thuyền lớn tốt như vậy không đi, sư phụ quả thật già rồi hồ đồ, chỉ cần nói với Tần Đại nhân một tiếng, chẳng lẽ hắn không cho chúng ta lên thuyền sao, chẳng lẽ ngồi thuyền lớn không tốt hơn con thuyền nhỏ xíu lắc lư tròng trành này sao?

Uy Linh Tiên trừng mắt:

– Các ngươi biết cái gì? Họ Tần không thể tin hoàn toàn, không chừng chúng ta đã bị lưu lại trong sổ đen Cẩm Y Vệ. Nếu đi Giang Nam, có họ Tần ở đó, chúng ta làm cái gì cũng không thuận tiện.

Hai tên đồ đệ ngốc làm ra vẻ bừng tỉnh ngộ:

– Thì ra sư phụ sợ Tần Đại nhân.

Uy Linh Tiên làm bộ muốn đánh, nhưng sau đó chán nản ngồi xuống. Phải nói sợ cũng thật sự là có sợ, từ khi án mạng Xóa Loan thôn xảy ra, dù Uy Linh Tiên là lão giang hồ nhưng cũng cảm thấy mình như Tôn Hầu Tử không thoát khỏi lòng bàn tay Phật Như Lai, bị Tần Lâm chế ngự khắp nơi.

Hơn nữa nhất định lão phải cân nhắc Bạch Liên giáo trả thù, rời đi Kinh Vương phủ che chở dong ruổi trên chốn giang hồ, nếu lỡ bị Bạch Liên giáo phát hiện, người ta còn không báo thù tuyết hận bắt lão khai đao?

– Nhưng thiên hạ to lớn, nơi nào không có Bạch Liên giáo đây?

Hai vị đồ đệ trợn tròn mắt hỏi ngược lại.

Uy Linh Tiên cất tiếng cười ha hả:

– Đạo gia có một chỗ đi, không những không có Bạch Liên giáo, cũng gọi là hai đứa ngốc các ngươi có miệng cũng khó nói!

Không Thanh Tử, Vân Hoa Tử không chịu tin tưởng, miệng ở trên thân mình, làm sao gọi là có miệng cũng khó nói?!

Uy Linh Tiên chẳng qua chỉ cười hăng hắc, trông về phía Tần Lâm ngồi thuyền lớn xa xa, nhìn trời lẩm bẩm:

– Núi không chuyển nước chuyển, nước không chuyển ta chuyển. Tần Đại nhân, chúng ta sau này còn gặp lại… Không, tốt hơn là đừng nên gặp lại.

Tần Lâm ngồi thuyền lớn có hai cột buồm trước sau, buồm căng gió lộng xuôi chèo mát mái, mỗi bên mạn thuyền có mười tay chèo chưa cần dùng sức, xuôi dòng mà xuống đã cỡi sóng lướt gió chạy phăng phăng nhanh hơn ngựa chạy, vừa nhanh lại ổn.

Ngồi ở mũi thuyền hứng gió sông thổi tới mát mẻ, Tần Lâm vứt nỗi sầu ly biệt sang bên. Trước mắt trời sông một màu, hai bên bờ rừng cây xanh biếc, cũng cảm thấy trong lòng thoải mái nhẹ nhàng.

Chiếc thuyền lớn này được trang trí rất đẹp, hành lang được bố trí chu đáo, nhiều nơi điêu khắc hoa cỏ tương đối đẹp, trước cửa khoang, mũi thuyền, đuôi thuyền còn treo đèn lồng màu đỏ. Quản sự, người làm trên thuyền đều nhất tề mặc áo xanh đội nón nhỏ, thậm chí còn có mấy thị nữ bộ dáng không tệ.

Lúc lên thuyền Tần Lâm đã chú ý tới một chiếc thuyền lớn như thế chỉ có một nhóm bốn hành khách bọn mình, trong lòng thầm trách Ngưu Đại Lực tính toán không chu đáo. Bao một chiếc thuyền lớn như vậy, trên đó còn có rất nhiều người làm, thị nữ hầu hạ, không biết phải tốn phí bao nhiêu tiền? Má ơi, chẳng lẽ tên Ngưu ngốc này thật sự cho mình là phú hộ Thẩm Vạn Tam hay sao?

Dầu gì có ba trăm lượng vàng Kinh Vương đưa, Tần Lâm còn không đến nỗi ngồi Bá Vương thuyền, chờ chạy ra khỏi bến thuyền khoảng một canh giờ, Tần Lâm liền gọi Ngưu Đại Lực dẫn chủ thuyền tới thanh toán.

– Ân công, thuyền này chúng ta không tốn một đồng thuê.

Ngưu Đại Lực toét miệng cười, trong tay còn đang bưng chén nước thịt luộc, là y bưng ra từ sau bếp.

Tần Lâm trợn mắt một cái:

– Sau này chớ gọi ân công nữa, thật là khó nghe.
– Như vậy sao được? Trước mặt người khác gọi Đại nhân ty chức, chỉ có hai ta vẫn phải kêu một tiếng ân công, họ Ngưu này cũng không phải là người vong ân phụ nghĩa…
– Được rồi được rồi, ta không rảnh dài dòng với ngươi, mau gọi thuyền chủ tới đây tính sổ!

Ngưu Đại Lực trợn to hai mắt, thành thật nói:

– Thật sự không cần trả tiền, đây là chủ thuyền tự nói, không tin ta sẽ gọi y tới.

Nói xong y liền sa sầm nét mặt, vội vàng chạy đi tìm chủ thuyền.

Tần Lâm không hiểu chuyện gì, thầm nhủ trong lòng chẳng lẽ là Ngưu Đại Lực đánh cho y một trận, ép y chở khách miễn phí hay sao? Tên Ngưu ngốc này không phải là kẻ ngang ngược ỷ mạnh, mặc dù nha môn là một chum thuốc nhuộm, nhưng cũng không thể nhanh như vậy mới phải.

Thuyền chủ là một trung niên trắng trẻo mập mập, mặc áo dài màu lục thêu hoa chìm, trên đầu đội Hạo Nhiên cân, khuôn mặt tươi cười đầy hòa khí, gặp mặt bèn vái chào Tần Lâm thật sâu, giọng điệu còn ngọt hơn mật:

– Tiểu dân tên Cổ Phú Quý, được Tần Đại nhân thưởng thức ngồi thuyền tiểu dân, quả thật tam sinh hữu hạnh! Tần Đại nhân là bậc thiếu niên anh hùng rường cột nước nhà, chiếc thuyền này của tiểu dân được lây Hạo Nhiên Chính Khí của Đại nhân, tương lai dù đi trong phong ba bão táp cũng sẽ vững vàng hơn thuyền khác.

Tần Lâm cũng không thích dáng vẻ cúc cung nịnh nót như vậy, bèn khoát tay nói:

– Chớ có dài dòng làm gì, tiền thuê thuyền là bao nhiêu, ta sẽ thanh toán? Nếu như giá cả thích hợp, ta sẽ ngồi thẳng một mạch tới tận Nam Kinh, nếu giá không thích hợp, tới Cửu Giang phủ trước mặt ta sẽ đổi nhà thuyền khác.

Cổ Phú Quý cười cười, khom lưng thật thấp:

– Đại nhân chịu quang lâm, tiểu dân vô cùng cảm kích, làm sao dám đòi tiền thuê của Đại nhân.

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232 Phần 233 Phần 234 Phần 235 Phần 236 Phần 237 Phần 238 Phần 239 Phần 240

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng
Chính sách bảo mật | Điều khoản sử dụng