Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hấp diêm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 1

Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 1

Phần 186: Ca Nữ Tần Hoài

Văn võ đều không phải là đối thủ của người ta, nghĩ đến dù sao sau lưng mình còn có đại thần Cảnh Định Hướng, lão quản gia quyết định không chịu thiệt thòi trước mắt, bèn tươi cười đi tới:
– Vị thiếu niên tài tuấn này có lẽ chính là Tần trưởng quan, quả nhiên anh hùng hết sức! Những ngày qua Tần trưởng quan nhậm chức, nhà tiểu thiếu gia Cảnh phủ chủ nhân ta mừng sinh nhật, lão hủ bận rộn hoa cả mắt, chưa kịp đi tới bái yết, thất kính, thất kính!

Lão nhắc khéo tới chỗ dựa Cảnh phủ sau lưng mình, đương nhiên là hy vọng Tần Lâm biết khó mà lui.

Kẻ thiện không tới, người tới bất thiện, Tần Lâm đã sớm có tính toán, cười ha hả nói:

– Thì ra là lão quản gia nhất thời bận rộn mới quên đóng tiền cữ thường lệ, bản quan nể mặt Cảnh phủ không so đo tính toán với lão. Nhưng bây giờ bản quan tự mình đến thu, lão nên nộp tiền cữ thường lệ đi, bằng không bản quan sẽ mất thể diện.





Nói xong, mắt Tần Lâm hơi nheo lại, trong con ngươi hàn quang chợt lóe, cười lạnh liên tục.

Lão quản gia nghe tim mình như chìm xuống. Lão làm quản gia mấy chục năm, lại được chủ nhà phái tới chủ trì Túy Phượng lâu, sĩ, nông, công, thương, văn võ quan viên, tam giáo cửu lưu đã gặp cũng nhiều. Biết người đối diện này tâm địa xấu xa thủ đoạn tàn độc, không dám chống đỡ chính diện, chỉ đành khéo léo nói rằng hiện tại trong ngăn kéo không có đủ bạc, mấy ngày nữa sẽ giao tới Bá Hộ Sở.

Tần Lâm cười hắc hắc, hôm nay vốn chỉ là rung cây nhát khỉ, kết quả cuối cùng còn phải làm cho Cảnh Định Hướng sau lưng Túy Phượng lâu tâm phục khẩu phục mới được. Hiện tại cũng không thể làm quá mức, kỳ hạn cho lão trong vòng mười ngày phải mang tiền cữ thường lệ tới Bá Hộ Sở.

Chờ Tần Lâm đi xa lão quản gia mới dám nhỏ giọng mắng:

– Trở về nói cho lão gia nhà ta, để xem một tên Bá Hộ như ngươi có đấu hơn được đại quan chính tam phẩm hay không.

Tần Lâm vừa ra khỏi Túy Phượng lâu lập tức dẫn người chạy tới Thiên Hương các.

Thiên Hương các ở bên Trấn Hoài kiều, sát bờ Tần Hoài hà, ngói xanh tường hồng thanh nhã, ngoài cửa treo hai chiếc đèn lồng lụa mỏng màu lục. Ánh đèn mờ mờ, sóng biếc trên sông cùng ánh trăng pha lẫn với nhau, về phương diện ý cảnh đã vượt trội hơn Túy Phượng lâu kim bích huy hoàng.

Mấy quy nô trước cửa đều ăn mặc theo kiểu người làm áo xanh nón nhỏ, trên mặt mang nụ cười chiêu bài, thấy Tần Lâm dẫn theo một đám cẩm y quân dư tới, quy công đội đầu cân xanh biếc chào đón, ung dung điềm tĩnh hỏi:

– Vị trưởng quan này, phải chăng là tân nhậm Tần lão gia sở chữ Canh?

Tần Lâm rất là căng thẳng gật đầu một cái, trong lòng có mấy phần kinh ngạc.

Quy công lập tức cười nhăn nhúm cả mặt, khom người đưa tay chỉ vào bên trong:

– Mời, mời ngài sang bên này.

Đoàn người sở chữ Canh đều có chút buồn bực, so với Túy Phượng lâu, thái độ Thiên Hương các này không khỏi quá tốt… Bất quá chỉ là thanh lâu, chẳng lẽ còn sợ người ta nuốt chửng nhiều cẩm y quan giáo như vậy, tất cả bèn theo Tần Lâm đi vào.

Ngược lại với Túy Phượng lâu phú lệ đường hoàng, Thiên Hương các trang trí hết sức thanh nhã, vào cửa là một bức vách hồng, đề bốn chữ to “Giang Nam Xuân sớm”. Vòng qua vách lập tức rộng rãi sáng sủa, trong sân rộng lớn hoa cỏ sum suê, ở giữa có tiểu kiều nước chảy núi giả gập ghềnh, hoa lá cỏ cây bố trí tinh tế.

Đình đài lầu các cũng không biết có bao nhiêu, mỗi một tòa đều là góc mái cong vút, thật dài, trên treo đèn kéo quân xoay tròn không ngừng, ánh đèn toát ra đua sáng với ánh trăng.

Tần Lâm chưa kịp nhìn xong, đã có một nữ tử màu da trắng nõn, trang phục hoa lệ ra đón, từ rất xa đã nghe thấy tiếng cười khanh khách:

– Tần trưởng quan đại giá quang lâm, hàn xá thêm phần huy hoàng chói lọi! Vốn là sớm nên tới cửa bái phỏng, nghe thấy ngài luyện binh ở vườn hoa phía Đông cũng chưa mạo muội đến quấy rầy, ôi chao, hôm nay cũng làm ngài phải tới!

Nữ nhân này ước chừng trên dưới ba mươi tuổi, dung nhan hàm chứa bảy phần xuân sắc, chính là lão bản Thiên Hương các Lỗ Thúy Hoa.

Lộc Nhĩ Linh ở phía sau cười hăng hắc, chờ xem náo nhiệt: Nữ nhân Lỗ Thúy Hoa này cũng không phải là đèn cạn khô dầu.

Vị tú bà này của Thiên Hương các nổi danh chua ngoa đanh đá, bốn năm trước có vị Bá Hộ cai quản sở chữ Canh lai lịch không cạn, sau lưng có Bắc Trấn Phủ Ty làm chỗ dựa, muốn động tới vị tú bà đanh đá này, dẫn người tới thu tiền cữ thường lệ.

Mới vừa vào cửa bị Lỗ Thúy Hoa mắng xối xả, Bá Hộ giận đến nỗi muốn động thủ đánh, còn chưa kịp động thủ, Thuận Thiên phủ, tuần thành Ngự Sử, ngũ thành binh mã ty, kinh vệ Chỉ Huy Sứ Ty các lộ thần tiên liền tới. Khuyên nhủ lợi hại, quát mắng liên hồi, vị Bá Hộ kia không thể làm gì khác hơn là ủ rũ trở về phủ. Chỉ mấy ngày sau cấp trên đã có công văn đưa xuống, y liền bị điều đến Tương Tây xa xôi khỉ ho cò gáy.

Lần này chắc chắn Tần Lâm cũng sẽ đi theo con đường này, vết xe đổ trước… Lộc Nhĩ Linh lòng tràn đầy vui mừng muốn xem Tần Lâm xui xẻo.

Y không ngờ rằng Tần Lâm hàn huyên đôi câu, còn chưa kịp nói chuyện thu tiền cữ thường lệ, Lỗ Thúy Hoa chợt vỗ trán nói:

– Ôi… Tại sao bà tử ta lại hồ đồ như vậy, tiền cữ thường lệ tháng này còn chưa nộp…

Dứt lời liền giao một xấp chi phiếu năm trăm lượng hiệu Vạn Nguyên vào tay Tần Lâm.

Tần Lâm đếm qua thấy có bảy tấm, khẽ cau mày:

– Dường như số này là không đúng…

Lỗ Thúy Hoa cười lên:

– Ba ngàn lượng tiền cữ thường lệ, ngoài ra năm trăm lượng là lễ gặp mặt chúc mừng Tần trưởng quan mới nhậm chức của Thiên Hương các ta.

Lời vừa nói ra, tất cả chúng quan giáo đều váng đầu hoa mắt… Không nghe lầm chứ, đây là Lỗ Thúy Hoa vừa hung hãn lại chua ngoa đó sao, vì sao cọp cái đột nhiên hóa thành con thỏ như vậy?

Lộc Nhĩ Linh chỉ cảm thấy tim mình như sắp vỡ, rất muốn khóc lớn một trận, họ Tần này chính là Thiên Vương lão tử sao, Thiên Hương các các ngươi có tiền nhiệm Hình bộ Thượng Thư Nam Kinh làm hậu đài, lão nhân gia có biết bao nhiêu môn sinh cố lại trải rộng thiên hạ, không ngờ rằng tỏ ra mềm nhũn trước một tên cẩm y Bá Hộ. Các ngươi… các ngươi thật là cô phụ một phen khổ tâm của ta!

Chợt thoáng động trong lòng, nhớ tới Tần Minh Lôi sau lưng Thiên Hương các là họ Tần, Tần Lâm cũng họ Tần, chẳng lẽ là có quan hệ thân thích gì, hôm nay là cố ý diễn trò cho người khác xem?

Lộc Nhĩ Linh tâm hoảng ý loạn, không khỏi suy nghĩ miên man, nhưng gốc gác Tần Lâm ở Hồ Quảng Kỳ Châu, Tần Minh Lôi là người Chiết Giang Lâm Hải, tuy là cùng họ nhưng đại bác bắn không tới.

Tần Lâm càng không giải thích được, âm thầm nghĩ ngợi: Chẳng lẽ là ta cũng có khí bá vương trong truyền thuyết, từ đó về sau bằng vào nó mà bất cứ ai thấy lão nhân gia ta phải lập tức hai đầu gối mềm nhũn, dập đầu lạy phục?

Lỗ Thúy Hoa cực kỳ nhiệt tình:

– Mời Tần trưởng quan sang bên này, lầu hai Thiên Hương các chúng ta ngó ra sông, là địa phương ngắm trăng tốt nhất, nếu như đã tới, không nên bỏ qua.

Chờ Tần Lâm nhấc chân lên lầu, nàng ngăn cản những người còn lại, nói rằng nhiều người ngồi không đủ, sẽ bày tiệc bên dưới mời các vị hưởng dụng.

Lục mập không phục, kêu la:

– Tên mập ta là thân huynh đệ của Tần ca, nữ nhân này tách rời chúng ta, chẳng lẽ là muốn bắt cóc Tần ca?

Tần Lâm cười cười, bảo Lỗ Thúy Hoa để Hàn Phi Liêm, Lục Viễn Chí cùng Ngưu Đại Lực đi lên.

Bổng lộc quan giáo Bá Hộ Sở rất ít, thân phận địa vị ở Nam Kinh thành tràn đầy quyền quý cũng thuộc về hạng thấp nhất, ngày thường tối đa chỉ có đủ tiền vào thanh lâu hạng ba, căn bản không dám nghĩ tới chuyện đi vào Thiên Hương các hạng nhất, cũng không dám hy vọng xa vời phát sinh quan hệ cực kỳ hữu nghị với cô nương nơi này. Cho nên nghe nói Lỗ Thúy Hoa bày tiệc rượu, có thể ăn nhiều hét lớn một bữa, bọn họ đã vui vẻ ra mặt.

Lộc Nhĩ Linh lại giận không chỗ phát tiết, ngay cả Lục Viễn Chí cùng Ngưu Đại Lực cũng được lên lầu, Thí Bá Hộ hàm Tổng Kỳ như y lại không có phần, rõ ràng là tát vào mặt hết sức trần trụi.

Y hít sâu một hơi khí lạnh muốn đi lên, Lỗ Thúy Hoa ngăn y lại trước, sau đó nhìn sang Tần Lâm xem thử.

– Hôm nay trăng sáng lại cong…

Tần Lâm chắp tay sau lưng nhìn trời.

Lỗ Thúy Hoa lập tức đã hiểu, cười một tiếng nhìn Lộc Nhĩ Linh:

– Lộc Tổng Kỳ, trên lầu không ngồi được, tiệc của ta dưới này cũng không tệ, mời sang bên này.

Lộc Nhĩ Linh giận đến nỗi hàm răng va vào nhau lách cách, lại không dám gây sự với Lỗ Thúy Hoa, chỉ cảm thấy ánh mắt của các vị huynh đệ quan giáo nhìn mình tràn đầy chế nhạo, ngực như bị tảng đá ngàn cân đè lên, sắc mặt thoặt đỏ thoạt trắng, giậm chân một cái phất tay áo bỏ đi.

Đám quan giáo đi về phía thiên phòng bày tiệc, vừa đi vừa cười cười nói nói:

– Lộc Tổng Kỳ thật là, tiệc rượu Thiên Hương các ngon như vậy không chịu ăn…
– A, lần này ta được ăn tiệc ở Thiên Hương các, trở về kể lại với bọn lão Ngụy, chắc chắn bọn họ sẽ thèm chết.

Tần Lâm dẫn theo bọn Lục mập đi lên lầu hai, Lỗ Thúy Hoa cực kỳ nhiệt tình bố trí chỗ ngồi cho bọn họ.

Lúc này ánh trăng sáng tỏ, hơn ngàn tửu lâu khắp Nam Kinh thành đều đốt đèn lồng, chiếu rọi huy hoàng giống như ban ngày, ánh đèn cùng ánh trăng xen lẫn, trên Tần Hoài hà sóng gợn lăn tăn phản chiếu, không phân biệt rõ ánh trăng hay là ánh đèn.

Thuyền hoa trên Tần Hoài hà từ từ đi tới, tiếng đàn sáo thổi khúc điệu hết sức u nhã. Lại có ca nữ cất tiếng hát xướng, khiến cho người ta nghe thấy không khỏi động lòng.

Nhà hai bên bờ sông hoặc là đám nữ quyến của quan lại, hoặc là nữ lang lầu Tần quán Sở, nhà nào nhà nấy cuốn rèm cửa lên lắng nghe. Hương thơm đốt trong phòng lan ra ngoài, mây mù phủ mông lung trên Tần Hoài hà, ca nữ đứng trên thuyền hoa giống như tiên tử lạc thần.

Trên chiếc thuyền hoa lớn nhất, tiếng hát đặc biệt uyển chuyển êm tai hơn những thuyền khác, không biết là giai nhân Nam quốc hay là mỹ nữ Tái Bắc dùng ngôn ngữ địa phương hát bài này, nghe không hiểu chữ nào cả. Nhưng người ta có thể cảm thấy tiếng hát giống như dòng suối chảy xuôi trong rừng núi, lại giống như bách điểu hót véo von, Tần Lâm nghe cũng cảm thấy vô cùng thích thú.

Trong làn sương, dung mạo ca nữ kia không rõ ràng lắm, chỉ thấy thân nàng cao gầy, eo nhỏ nhắn yêu kiều thon thả, đứng đầu thuyền giống như cành liễu trước gió, khiến cho người ta sinh lòng thương yêu.

Thuyền hoa đến phía dưới Thiên Hương các chợt dừng lại, một chiếc cầu trên có các loại hoa đủ các màu sắc gác tới phòng trên lầu hai, ca nữ kia nhẹ nhàng cất bước, thướt tha chậm rãi đi lên. Dung mạo nàng cực kỳ thanh lệ, hết sức đáng thương, hai mắt mờ mịt mông lung như mây khói, gương mặt trái xoan trắng nõn hơi có vẻ đỏ ửng.

Mặc dù ca nữ này cũng coi là giai nhân tuyệt sắc vạn người chọn một, nhưng luận vẻ khả ái không bì kịp Lý Thanh Đại, bàn về thiên tư quốc sắc không kịp Trương Tử Huyên, bàn về sức sống như ánh mặt trời không bằng Từ Tân Di. Bất quá nàng tựa như cau mày lại không phải là cau mày, mắt hơi mờ lệ, phong tình như Tây Thi, hết sức phù hợp thẩm mỹ quan của giai nhân tài tử vào thời này.

Cho nên khi nàng đi lên lầu hai Thiên Hương các, được ánh đèn sáng sủa chiếu rọi, đám phong lưu nhã sĩ bạo phát một tràng tiếng hoan hô nhiệt liệt.

Lực chú ý của mọi người đều tập trung vào ca nữ này, chỉ có Tần Lâm không thích loại hình này, cúi đầu uống trà. Chợt hắn nghe thấy gì đó giữa tiếng hoan hô, quay đầu lại nhìn sang một bàn ở hướng Đông, thì ra là bọn họ.

Ở Túy Phượng lâu chưa tận hứng, bọn họ lại tới Thiên Hương các, nghe nói tối nay nơi này có vị mỹ nữ Cao Ly sắc nghệ vô song sẽ lên đài biểu diễn, niềm mong đợi đối với mỹ nữ đã hóa giải nỗi nhục mất thể diện.

Đến khi nhìn thấy vị mỹ nữ Cao Ly này quả nhiên nhan sắc thanh lệ, đôi mày cong cong tựa như cau mà không phải là cau, hai má hơi đỏ, nhìn qua hết sức đáng thương. Kim Lăng Tứ Công Tử nhất thời thất hồn lạc phách, không còn phong độ tài tử gì nữa.

Lưu Kham Chi vỗ quạt lên bàn một cái, lớn tiếng khen:

– Chậc chậc, các ngươi xem eo nàng thon nhỏ xinh đẹp, cử động phong tư thướt tha, quả thật là cành liễu đong đưa trước gió. Lại thêm sóng mắt mê ly, cũng không phải là ứng với Ôn Đình Quân, liếc nhìn làn thu thủy, tha thướt như liễu cong sao?

Lưu Kham Chi cố ý nhấn mạnh tên Ôn Đình Quân, hy vọng người đẹp này có thể chú ý tới y.

Quả nhiên sóng mắt mỹ nữ Cao Ly lưu chuyển, nhìn về bên này một cái.

Cố Hiến Thành, Vương Sĩ Kỳ đều cười to lên:

– Hiền đệ không chỉ có là đại tài tử, còn là mỹ nam tử, hôm nay đã lọt mắt xanh giai nhân, ngày khác nhất định sẽ được làm khách trong màn.

Lưu Kham Chi đắc ý phi phàm, tuy là hiện tại là cuối mùa Thu nhưng cũng phe phẩy chiết phiến vài cái, cố làm ra thái độ phong nhã.

Cao Phàn Long nhỏ tuổi nhất, còn không hiểu chuyện gió trăng, vẫn cau mày nói:

– Ít ngày trước không phải là Cố huynh nhắc tới Nguyên Phụ Thiếu sư Trương tiên sinh cố ý cho Lưu Tam ca làm đông sàng khoái tế sao? Nếu dây dưa với mỹ nữ Cao Ly này, chỉ sợ…

Cố Hiến Thành lớn tuổi nhất, lại là thượng khoa Giải Nguyên, nói chuyện cũng tùy tiện hơn:

– Gió mát trăng sáng như vậy, quả là phong cảnh tuyệt vời dành cho tài tử giai nhân. Nếu gặp sự tình như vậy, cho dù là Thái Nhạc tướng công cũng sẽ không so đo tính toán.

Vương Sĩ Kỳ cười nói:

– Đây gọi là không gì khổ bằng cưới Công chúa, thiên kim tướng phủ cũng giống như vậy, nếu như tương lai Lưu hiền đệ thật sự thành thân cùng vị tiểu thư kia, không tránh khỏi gặp phải sư tử Hà Đông. Không thấy Từ tiểu thư Ngụy Quốc Công phủ sao, “Bỗng nghe sư tử Hà Đông rống, kinh hoàng bỏ gậy rớt nơi đâu”, quả thật là chuyện đáng buồn cười.

Lưu Kham Chi bĩu môi:

– Cho tới bây giờ nam nữ cương thường, ta còn có thể để cho nàng lấn áp sao? Còn nữa, Thái Nhạc tướng công cũng chỉ đưa ra đề nghị vu vơ, gia phụ vẫn chưa có ý kiến. Năm ngoái chuyện “đoạt tình”, gia phụ hết sức chỉ trích đối với chuyện Thái Nhạc tướng công vi phạm cương thường.

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232 Phần 233 Phần 234 Phần 235 Phần 236 Phần 237 Phần 238 Phần 239 Phần 240

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng
Chính sách bảo mật | Điều khoản sử dụng