Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hấp diêm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 1

Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 1

Phần 192: Cơn Ác Mộng Của Lưu Kham Chi

Từ Tân Di nhảy xuống ngựa, đi tới bên người Tần Lâm, thấp giọng nói:
– Này, ngươi có thể ngâm thơ làm từ hay không?

Lần này gặp lại Từ Tân Di, Thanh Đại có hơi chột dạ, không ngờ rằng vị Đại tiểu thư Ngụy Quốc Công phủ này quang minh chính đại, còn tỏ ra ự nhiên hơn hắn.

Tần Lâm thở phào nhẹ nhõm, cười nói:

– Thơ từ… ta đây thất khiếu thông lục khiếu.





Từ Tân Di chớp chớp mắt hạnh, hàng lông mi thật dài chớp lóe.

– Chính là còn lại một khiếu không thông.

Tần Lâm giải thích.

– Hừ, vốn đang trông cậy vào ngươi thay ta làm mấy câu, tránh cho bêu xấu.

Mặc dù lời Từ Tân Di tỏ ra thất vọng, nhưng rất nhanh trở nên dương dương đắc ý, vỗ vai Tần Lâm một cái, chống nạnh cười to không có chút hình ảnh nào:

– Vốn là lo lắng chỉ một mình ta là kẻ ngốc, thật may là bây giờ có ngươi xếp chót, ở đây có tới hai người không hiểu thơ từ, ha ha ha…

Lưu Kham Chi hết sức sợ hãi ác nữ Từ Tân Di này, đứng xa ngoài năm sáu trượng chanh chua cay nghiệt nói với bọn Cố Hiến Thành:

– Các ngươi xem hai tên này nam nam nữ nữ ban ngày ban mặt cũng không tị hiềm gì. Hừ, tiểu thư điêu ngoa Ngụy Quốc Công phủ cùng một tên vũ phu họ Tần, quả thật là tuyệt xứng.

Nói xong hồi lâu không thấy đáp lại như dự liệu, lúc này Lưu Kham Chi mới phát hiện mấy vị bằng hữu đều không chớp mắt nhìn chằm chằm đại lộ dẫn tới chân đồi.

Một giai nhân tuyệt sắc đang được nha hoàn dẫn đường thướt tha đi tới. Chỉ thấy làn da nàng còn trắng hơn cả tuyết, mái tóc đen nhánh động lòng người, mặc áo cổ lông chồn màu bạc càng làm nổi bật dung nhan kiều diễm của nàng. Trong là một bộ áo màu đỏ tím bách điệp xuyên hoa, bó sát ngang eo càng làm thân thể yêu kiều diễm lệ.

Lưu Kham Chi thấy vậy ngây người, mấy ngày trước ở trên Thiên Hương các nhìn thấy Kim Anh Cơ đã là nhân gian quốc sắc, nhưng hôm nay thiếu nữ này càng hơn một bậc, thật là thế ngoại tiên nhan. Hồi lâu sau y mới thốt ra câu:

– Thiếu nữ này sắc nước hương trời, quả thật là Tiên cung thần phi… Nếu có thể lấy được nàng làm vợ, cho dù là thiên kim tướng phủ ta cũng xem như giẻ rách!

Tất cả mọi người đều cảm thấy lần này y đã nói ra lời thật sâu tận đáy lòng. Đối với bọn họ vinh hoa phú quý có thể nói giơ tay ra là lấy được, ngược lại cũng không cần thiết. Mà giai nhân tuyệt sắc thiên hạ vô song như vậy, mới coi như xứng đôi với tài tử.

Bất quá đồng thời mấy vị công tử đều có chút bận tâm nhìn huynh đệ Trương gia một chút, Lưu Kham Chi so sánh mỉa mai như vậy, quả thật là làm nhục muội muội Trương gia không nhỏ, hai vị công tử tướng phủ còn không nổi giận như sấm?

Vương Sĩ Kỳ cảnh giác nhất, chân lặng lẽ lui hai bước.

Trương Mậu Tu không có vẻ gì là muốn xông tới, thậm chí Trương Kính Tu buông đệ đệ ra, ánh mắt hai huynh đệ nhìn Lưu Kham Chi có vẻ rất kỳ quái. Giống như bọn họ đang nhìn một thằng ngốc, trước tức giận sau biến thành giễu cợt, châm biếm, thậm chí còn có mấy phần thương hại.

Lưu Kham Chi moi hết ruột gan suy nghĩ thơ từ, muốn tranh trước mọi người đoạt lấy trái tim mỹ nhân kia. Bất quá người đẹp như thiên tiên kia đã đi tới trước mặt hai huynh đệ Trương gia, yêu kiều vén áo thi lễ:

– Tiểu muội ngồi kiệu tới chậm, nhọc công hai vị huynh trưởng đợi lâu.

Cái gì, nàng chính là vị thiên kim tướng phủ kia ư?

Bọn Cố Hiến Thành đều trợn trừng đôi mắt, không nói nửa lời, mà vẻ mặt Lưu Kham Chi lại càng phong phú hơn. Đầu tiên là kinh ngạc há to miệng, tiếp theo ánh mắt sững sờ đờ đẫn, cuối cùng biến thành vẻ đau lòng ôm đầu hối tiếc.

Tất cả mọi người đều thương hại nhìn tên này, rất rõ ràng y đã phạm vào một sai lầm đủ để ân hận cả đời.

Trương Tử Huyên bước tha thướt vài bước, chậm rãi đi tới trước người Tần Lâm, khẽ mỉm cười, đã là phong tình vạn chủng.

Tần Lâm gãi gãi đầu, nghĩ đến trong lúc vô tình đã nắn ngực thiên kim tướng phủ, cho nên chột dạ vô cùng, tỏ vẻ xấu hổ nói:

– Ừm… dường như… chúng ta đã gặp nhau ở đâu đó…

Trời ơi… Bọn Cố Hiến Thành suýt chút nữa mở miệng mắng to, câu mào đầu “chúng ta từng gặp nhau ở đâu đó” hết sức xưa cũ nhàm chán, dùng những lời này đối thoại quả thật nên đi tìm chết còn hơn.

Ngàn vạn lần không nghĩ tới, Trương Tử Huyên đưa tay ngọc ra vén sợi tóc bị gió thổi lòa xòa trên trán, thản nhiên cười tươi như hoa nở:

– Lần đầu tiên gặp giữa sông, đêm trăng sang thuyền, dắt tay nhau cùng đi, Tần huynh còn nhớ Trương Tử Huyên bên bờ Phú Thủy chăng?

Khụ khụ… ta còn nhớ Hạ Vũ Hà ven hồ Đại Minh (nhân vật trong phim Hoàn Châu Cách Cách). Tần Lâm ho khan, chắp tay nói:

– Thì ra là cố nhân trên sông, từ biệt nửa tháng, phong thái tiểu thư vẫn như cũ, quả thật đáng mừng!

Trương Tử Huyên cố ý nói vô cùng mập mờ, Tần Lâm đáp lại một cách già dặn, không mắc bẫy nàng.

– Tần huynh cần gì từ chối người ngoài ngàn dặm? Tấm thân bồ liễu của tiểu muội không lọt vào pháp nhãn của Tần huynh, chỉ cần đối đãi như bằng hữu tiểu muội đã vô cùng cảm kích.

Dung mạo Trương Tử Huyên mơ hồ thánh khiết như thiên phi Tiên cung, giờ phút này trong lời nói lại mang theo vẻ trêu đùa như có như không. Cho dù là tâm trí Tần Lâm kiên định cũng không tránh khỏi rung động trong lòng, không thể làm gì khác hơn là cười mà không nói.

Ngược lại Từ Tân Di ở bên cạnh nghe bọn họ đối thoại mập mờ, trợn to hai mắt ngạc nhiên vô cùng nhìn chằm chằm hai người bọn họ. Nhìn nhìn Tần Lâm, lại nhìn sang Trương Tử Huyên, thấy nàng dung nhan kiều diễm vô cùng, không khỏi có mấy phần tự ti mặc cảm.

Đến bây giờ cuối cùng Cố Hiến Thành, Vương Sĩ Kỳ, Cao Phàn Long cũng hiểu: Dung mạo vị thiên kim tiểu thư tướng phủ này như thiên tiên, nhưng không hề có chút ý tứ gì với Lưu Kham Chi. Trái tim người ta đã đặt vào người Tần Lâm, Lưu Kham Chi ngay cả một chút cơ hội cũng không có!

Thậm chí trước đó chuyện Trương Cư Chính mập mờ cầu hôn Lưu gia cũng biến thành có vẻ khả nghi. Bọn họ nhìn Lưu Kham Chi, biểu lộ tất cả mọi người đều viết ra hai chữ “thương hại” hết sức rõ ràng.

Từ đầu đến cuối Trương Tử Huyên cũng không nhìn Lưu Kham Chi lần nào, càng không nhắc tới nửa chữ Lưu. Nhưng mỗi một câu nói, mỗi một động tác trong mắt mọi người đều là những cái tát tai, tát thật mạnh vào mặt Lưu Kham Chi.

Đáng thương cho Lưu Kham Chi đỏ mặt như đít khỉ, thở hổn hển phập phồng, thần sắc mê man, chỉ cảm giác mình vừa bị vùi lấp vào một cơn ác mộng không thể nào tỉnh lại.

Khóc không ra nước mắt!

Trên đời này có chuyện xui xẻo như vậy thật sao, vì sao mỹ nhân như tiên thiên giáng trần này lại là Trương Tử Huyên? Vì sao những câu nói của Lưu Kham Chi lại bị nàng nghe thấy hết? Quả thật quá đau lòng… Hơn nữa nếu chuyện này truyền ra ngoài, sẽ còn có người tin tưởng chuyện Trương Cư Chính cầu hôn Lưu gia sao, trước kia y nói những lời đó nửa là khoe khoang nửa là tự cho là thanh cao, không phải là sẽ trở thành trò cười trong miệng những người khác sao?

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232 Phần 233 Phần 234 Phần 235 Phần 236 Phần 237 Phần 238 Phần 239 Phần 240

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng
Chính sách bảo mật | Điều khoản sử dụng