Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hấp diêm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 1

Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 1

Phần 235: Manh Mối Hé Lộ

Ba vị Bả Tổng Hà, Lữ, Trương đã biết được chuyện Thi Bả Tổng “Bị buộc tự vận”, cho nên vừa đi vào liền dập đầu như gà mổ thóc, không ngừng kêu oan uổng.
– Bản quan chỉ hỏi hai chuyện, nếu nói thật, coi như các ngươi vô tội…

Tần Lâm trấn an trước, tâm trạng ba người hơi bình tĩnh lại, lúc này hắn mới hỏi:

– Thứ nhất, lúc chất bạc ở kho Trấn Giang phủ lên thuyền, là vị nào canh giữ trong khoang chứa bạc? Thứ hai, từ lúc rời khỏi Trấn Giang phủ tới lúc Thi Bả Tổng tiếp nhận, người nào đã kiểm tra rương đựng bạc, tình hình như thế nào?

Ba người ngơ ngác nhìn nhau, Hà Bả Tổng cầm đầu chắp tay một cái:





– Hồi bẩm tướng quân, chúng ta thay phiên trực, lúc đến Trấn Giang phủ lấy bạc trong kho, chính là vị Thi Bả Tổng này canh giữ ở trong khoang chứa bạc. Hành trình sau đó, hai vị Lữ Trương từng tiếp nhận, đến Tam Loan lại đến phiên Thi Bả Tổng mới gặp chuyện không may. Mỗi lần chúng ta giao ca đều đếm số lượng rương, lại chọn bất kỳ một rương trong đó mở ra xem bạc bên trong, sau đó mới niêm phong trở lại.

Nghe đến đó, tên mập lập tức liền kêu lên:

– Bên Trấn Giang rõ ràng là có quỷ… Cũng không đúng, sau khi rời khỏi Trấn Giang ba vị Bả Tổng cũng đã giám định bạc qua, con bà nó, rốt cục đã xảy ra chuyện gì?

Tần Lâm cau mày, đột nhiên hỏi:

– Các ngươi giám định thế nào?

Hà Bả Tổng cười cười:

– Bạc nhiều như vậy, nhìn qua một cái liền biết, chỉ cần mở nắp rương ra quét mắt nhìn qua, chẳng lẽ còn phải đi cắn từng thỏi một?

Thời này dùng răng cắn là phương pháp đơn giản nhất để giám định bạc thật hay giả, hắn nói như vậy đương nhiên là đùa giỡn, một vạn thỏi bạc, phải cắn tới khi nào?

Chúng tào quân Hiệu Úy đều cười lên, cảm thấy Tần Lâm thật sự ngu ngốc.

Ai ngờ Tần Lâm đột nhiên đứng bật dậy:

– Lục mập, Hàn Phi Liêm, Ngưu Đại Lực, chúng ta đi mau Trấn Giang, nếu như ta đoán không sai…

Tần Lâm mượn Trần Vương Mô vài con khoái mã, cùng bọn Lục mập giục ngựa chạy như điên tới bến Qua Châu. Đến bến thuyền, đang có một chiếc ngô công khoái thuyền Thủy sư Trường Giang dừng ở đó, mọi người vọt tới nhanh như cơn lốc, cả người lẫn ngựa nhảy xuống boong thuyền.

Chỉ huy thuyền chính là tuần giang Cát sáo quan, nhìn đoàn người giật mình không nhỏ.

Mấy tên thủy binh lớn tiếng kêu lên:

– Họa lớn, có phản tặc đánh cướp quân thuyền!

Ngưu Đại Lực không khách sáo cùng bọn họ, tát cho một tên thủy binh một tát tai thật mạnh, đầu óc choáng váng:

– Mở mắt chó ra nhìn cho rõ, vị này là Phó Thiên Hộ Cẩm Y Vệ Tần Lâm Tần tướng quân!

Tần Lâm lấy yêu bài Phó Thiên Hộ Cẩm Y Vệ ra quơ quơ, trầm giọng nói:

– Lập tức điều khiển thuyền đi Trấn Giang, nếu dám chậm trễ, bắt ngươi tống vào thiên lao Bắc Trấn Phủ Ty!
– Khai thuyền, mau mau khai thuyền!

Cát sáo quan khản cổ kêu lên, nhìn nhìn Tần Lâm cầm lệnh bài Phó Thiên Hộ Cẩm Y Vệ, trong lòng vô cùng sợ hãi.

Thời gian cấp bách, Tần Lâm lệnh cho Lục Viễn Chí lấy ra một xấp ngân phiếu, nếu có thể chạy tới nơi kịp lúc quan binh trên thuyền ai nấy cũng sẽ có thưởng. Lại lấy mắt ra hiệu cho Ngưu Đại Lực, tên này vung tay đánh gãy một thanh lan can thuyền to bằng bắp chân, nếu ai lười biếng, y cũng sẽ tiếp đãi như vậy.

Đám thủy binh lập tức giương buồm, bắt đầu chèo, nhưng thân thuyền lại không nhúc nhích.

– Có chuyện gì vậy?

Ngưu Đại Lực trợn trừng đôi mắt, nhấc bổng Cát sáo quan lên.

– Neo… còn chưa nhổ neo…

Cát sáo quan bị dọa sợ đến sắc mặt trắng bệch, vội vàng lệnh cho hai tên thủy binh tháo dây thừng buộc neo.

Tần Lâm rút Thất Tinh Kiếm ra, một đạo kiếm quang xanh biếc lạnh lùng lóe lên, dây neo to như cánh tay đứt lìa, nhàn nhạt nói:

– Bây giờ không cần nữa.
– Neo của ta, neo của ta…

Cát sáo quan khóc không ra nước mắt.

Biết hôm nay đụng phải tay cứng rắn, Cát sáo quan cũng không dám hỏi Tần Lâm vì sao từ thương nhân đột nhiên biến thành Phó Thiên Hộ Cẩm Y Vệ, lại không dám hỏi đám người hung thần ác sát này muốn đi Trấn Giang để làm gì, chỉ có thể thúc giục đám thủy binh không ngừng, giương buồm lên thừa dịp gió Tây Bắc đang nổi lên mạnh mẽ, muốn đưa thuyền đi thật nhanh.

Ngô công khoái thuyền có rất nhiều mái chèo thật dài đưa ra từ hai bên hông thuyền, nhìn qua giống như một con rết khổng lồ, đám thủy binh ra sức chèo nhanh, tốc độ thuyền chạy tới nhanh như tên rời cung, rẽ sóng lướt băng băng trên mặt sông.

Trên mặt sông vốn có mấy chiếc giang thuyền, ngô công khoái thuyền lướt nhanh qua giữa bọn họ vèo một cái đã mất tăm. Lão thuyền công trên giang thuyền chớp mắt ngẩn ngơ nhìn theo, gãi gãi đầu nhìn trời:

– Hiện tại còn nửa năm nữa mới tới tiết Đoan Ngọ, người của Thủy sư Trường Giang đã bắt đầu tập luyện đua thuyền sớm như vậy sao?

Tốc độ ngô công khoái thuyền chỉ sợ còn nhanh hơn xung phong đánh giặc mấy phần, Trấn Giang cùng bến Qua Châu cũng cách nhau không xa, rất nhanh đã chạy tới bến thuyền Trấn Giang.

– Cho các ngươi!

Tần Lâm ném vãi ra mấy tấm ngân phiếu trên boong thuyền, sau đó cùng bọn Ngưu Đại Lực giục ngựa nhanh chóng vọt lên bờ.

Đám thủy binh mệt mỏi sắp thoát lực, ngã lăn ra sàn thuyền thở hồng hộc, kẻ duy nhất còn đứng chính là Cát sáo quan, trong tay y đang cầm mấy tấm ngân phiếu, ánh mắt có vẻ đờ đẫn.

Đám thủy binh tiến tới xem thử, chợt tất cả đều la hoảng lên. Cát sáo quan cầm trong tay tất cả chi phiếu toàn là trăm lượng bạc mặt, có ít nhất bảy tám tấm!

– Tạ Tần tướng quân khen thưởng! Tần tướng quân từng bước lên chức, bái tướng phong hầu!

Chúng thủy binh cùng kêu to lên.

Tần Lâm đã chạy mất tăm nhanh như làn khói.

Dọc trên đường đi hắn giơ lệnh bài Phó Thiên Hộ Cẩm Y Vệ ra, giục ngựa thẳng vào trong thành, mấy tên vệ sở binh giữ cửa còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, rối rít tránh lui sang hai bên.

Ngưu Đại Lực quát to như sét đánh:

– Cẩm Y Vệ phụng quân lệnh Lưu Đô Đốc phá án, Thương Đại Sứ (quan viên cai quản lương thực tiền bạc dự trữ trong phủ) Trấn Giang phủ ở đâu, mau dẫn chúng ta đi…

Mấy tên quân giữ thành còn chưa có phản ứng kịp, Tần Lâm đã nhìn Ngưu Đại Lực khoát khoát tay, cười khổ nói:

– Không cần, có người đã tới trước chúng ta một bước.

Trên bầu trời phía Tây thành, có khói xanh lượn lờ sau cơn hỏa hoạn.

Lúc Tần Lâm chạy tới, hàng xóm láng giềng vẫn còn sợ hãi, không ít người bưng chậu nước rửa mặt, xách theo thùng nước đứng ở trên đường, xôn xao bàn tán về trận hỏa hoạn mới vừa rồi.

Thương Đại Sứ Trấn Giang phủ họ Thôi, trên mặt đất ngôi tứ hợp viện của y ướt sũng nước cứu hỏa, trên mặt nước nổi lên thật nhiều tro tàn và đồ cháy dở, bẩn thỉu nhếch nhác không chịu nổi.

Lúc này đang là mùa Đông, gió Bắc thổi mạnh, nhưng nhiệt độ lúc ngọn lửa hoành hành vẫn còn sót lại, trong không khí nồng nặc mùi khét kinh người. Chắc chắn gian giữa là địa phương bắt nguồn xảy cháy, tất cả tạp vật ở đó cũng đã cháy sạch chỉ còn lại tro bụi, thậm chí Tần Lâm tìm được di tích một cái bàn bát tiên từ trong tro bụi, có hình vuông, trên có một ít đồ đạc bị cháy màu xám trắng.

Hỏa hoạn mang theo khói dày đặc đã diên cuồng hoành hành ở nơi này, để lại dấu vết màu xanh đen trên tường vôi xám sạch sẽ, vặn vẹo mà dữ tợn, tựa như lửa ma giương nanh múa vuốt.

Tần Lâm đang dùng mũi phân biệt mùi thối khác thường của thứ gì đó có chứa protein đốt cháy sinh ra, đôi mắt hắn khép hờ, sắc mặt cũng tỏ ra ngưng trọng trước đó chưa từng có. Bởi vì loại mùi thối này xuất hiện ở hiện trường vụ cháy, có nghĩa là chuyện mà hắn không mong muốn nhất đã xảy ra.

Lần theo mùi này, Tần Lâm tìm được mục tiêu: Một cỗ thi thể đã bị đốt trọi.

Toàn thân thi thể đen kịt, mặt ngoài thân thể đã hoàn toàn thành than, tư thế co rút vặn vẹo, nhìn qua giống như khi còn sống từng giãy giụa kịch liệt.

Tri Phủ Trấn Giang ngồi kiệu chạy tới, chỉ chậm hơn Tần Lâm một bước, hai bên hàn huyên đôi câu, Tần Lâm nói rõ ý tới, cho biết Cẩm Y Vệ sẽ tiếp nhận án này.

– Tên mập, tới phiên đệ!

Tần Lâm ra dấu tay cho Lục Viễn Chí.

– Có cần phải vậy không, đây rõ ràng là chết cháy…

Lục Viễn Chí lầu bầu, bất quá vẫn lấy đồ nghề ra, bắt đầu giải phẫu cỗ thi thể cháy đen kia.

Nói thật ra thi thể này cháy đen kịt, mùi giống như thịt nướng bị cháy rụi, thật sự kinh khủng tới cực điểm. Ngoại trừ Tần Lâm vừa tiến vào trạng thái lập tức tâm như hàn băng vạn năm, còn có vị Lục mập này thần kinh còn to hơn con voi, thật sự không có người thứ ba có thể giải phẫu như không có chuyện gì xảy ra.

– Thứ cho ta mạo muội…

Tri Phủ Trấn Giang chắp tay một cái:

– Người này nhìn dáng dấp chính là bị chết cháy, Tần tướng quân cần gì phải…

Lời còn chưa dứt, Lục mập đã kêu lên:

– Trong phổi không có vết bỏng cũng không có bụi tro, người nọ là sau khi chết bị đốt thi!

Trên thực tế thi thể vặn vẹo nhìn qua giống như giãy giụa cũng không phải là bằng chứng bị lửa đốt tới chết, bởi vì cho dù người chết đi, hoạt tính sinh lý của cơ bắp vẫn không biến mất ngay tức khắc, bởi vì đốt thi diệt tích, bắp thịt dưới nhiệt độ cực cao co rút lại, sẽ khiến cho người đã chết thể hiện ra dáng vẻ vặn vẹo.

Tần Lâm nói đạo lý này cho tên mập, vốn là muốn chỉ điểm trợ thủ mình, nhưng Tri Phủ Trấn Giang ở bên cạnh nghe đã bội phục sát đất: Không trách người này tuổi còn trẻ mà có thể làm được Phó Thiên Hộ Cẩm Y Vệ, quả nhiên gia học sâu xa, nói không chừng nhà hắn là thế tập (cha truyền con nối) Chỉ Huy Đồng Tri hoặc là Chỉ Huy Thiêm Sự.

Nếu xác định người chết là bị hại lúc còn sống, sau khi chết đốt thi, suy đoán trước Tần Lâm đã được chứng thực: Số bạc bị mất chính là xảy ra ở Trấn Giang phủ, hơn nữa chính là vị Thương Đại Sứ họ Thôi này cùng Thi Bả Tổng cấu kết lẫn nhau, đã ra tay hạ thủ.

Chuyện duy nhất mà hắn không ngờ tới chính là Bạch Liên giáo phản ứng nhanh chóng mà hữu hiệu như vậy, lại trực tiếp tiêu diệt sinh mạng giáo đồ có liên quan tới vụ án, hy sinh bọn chúng, hoàn toàn đoạn tuyệt đường truy xét.

Bạch Liên giáo quả nhiên thần bí mà quỷ dị, thủ đoạn cũng hết sức lạnh lùng tàn nhẫn.

Vai chính đã chết, Tần Lâm vội vàng mời Tri Phủ phối hợp, lùng bắt đám khố đinh hôm trước đã vận chuyển bạc lên thuyền.

Gia quyến họ Thôi cũng không ở Trấn Giang phủ, nhà y chỉ có hai tên nha đầu thô kệch và một tên sai vặt, đều bị hỏa hoạn đột nhiên xuất hiện dọa cho kinh hồn khiếp vía.

Tần Lâm kiên nhẫn thẩm vấn bọn họ, xem có biết họ Thôi giao thiệp với người nào, lui tới với bằng hữu nào, những ngày qua hành tung như thế nào hay không.

Thế nhưng những người này không biết gì cả, cho dù là Tần Lâm hăm dọa sẽ dùng trọng hình, bọn họ vẫn không biết. Tần Lâm quan sát sắc diện cũng kết luận bọn họ quả thật không biết.

Rất nhanh bộ khoái Trấn Giang phủ cũng trở lại, mang đến tin tức vô cùng bất lợi cho điều tra phá án: Tất cả khố đinh liên quan tới vụ án đều biến mất không thấy, cho dù là một tên cũng không tìm được.

– Con bà nó!

Lục mập giận đến nỗi nện một quyền vào vách tường, quá đau, sau khi thu về xoa xoa tay.

Tần Lâm không khỏi cảm thấy may mắn vì quyết định cải trang điều tra lúc đầu. Nếu như ngay từ đầu đã bị Bạch Liên giáo phát hiện ý đồ điều tra phá án, chỉ sợ bọn họ sẽ làm kín đáo hơn, triệt để hơn, nếu như vậy mình thật sự là hai mắt bôi đen, sẽ không tìm được đầu mối gì.

Hiện tại tuy rằng Bạch Liên giáo cũng đã có phản ứng nhanh nhất sau khi hắn phát hiện ra đầu mối, nhưng cuối cùng chỉ nhanh hơn một bước, có lẽ trong đó vẫn còn có thể phát hiện mấy phần đầu mối.

Tần Lâm vẻ mặt ôn hòa thẩm vấn hai tên nha hoàn, càng thêm dụng tâm tra hỏi tên sai vặt thiếp thân, cố gắng moi ra từ trong miệng bọn họ một vài điều hữu dụng.

Đặc biệt hỏi kỹ trong nhà có đồ vật gì lớn, trước sau biến mất vào thời điểm thuyền đến Trấn Giang phủ lấy bạc chở đi hay không.

Lục Viễn Chí, Ngưu Đại Lực đều thầm khen Tần Lâm hỏi rất xảo diệu, thứ có thể chứa năm mươi vạn lượng bạc mang đi, hẳn cũng sẽ không nhỏ.

Hai tên nha hoàn và tên sai vặt ngơ ngác không hiểu, lẩm bẩm nói:

– Vật dụng lớn ư, bao lớn?

Lục mập nghe vậy không khỏi nhụt chí, cho dù là vật dụng lớn tới mức nào, họ Thôi cũng không cách nào mang năm mươi vạn lượng bạc đi, càng không thể nào làm cho bạc đột nhiên biến mất. Mấy tên Bả Tổng đều mở rương xem qua thấy bạc còn ở bên trong, e rằng bên Trấn Giang phủ chỉ có tác dụng phối hợp mà thôi.

– Suy nghĩ một chút, suy nghĩ kỹ lại một chút…

Tần Lâm vẻ mặt ôn hòa dụ dỗ sai vặt cùng nha hoàn:

– Người nào nghĩ ra được đầu mối hữu dụng, bản quan sẽ có thưởng trọng hậu.

Tên sai vặt nhớ lại trước tiên:

– À đúng rồi, mười mấy ngày trước gia chủ nhân từng mua một hồ lô rượu rất lớn, chế đầy rượu mạnh vào trong. Tiểu nhân từng nhiều lần lấy trộm uống, đến trước sau ngày Bảy tháng Mười Hai, hồ lô kia đã không thấy tăm hơi.

Một hồ lô rượu lớn có thể có quan hệ gì với vụ án mất bạc?

Có tên nha hoàn thử dò xét nói:

– Ước chừng nửa tháng trước, gia chủ nhân mua một túi muối đỏ (loại muối ăn được ở vùng Nam Hải), sợ có mấy chục cân, vẫn đặt ở sau cửa. Trước đây hai ngày chân tiểu tỳ mọc nấm, định đi lấy muối đỏ ngâm chân, lúc đi tìm mới phát hiện không biết muối đỏ đã đi đâu mất. Trưởng quan, tiểu tỳ nói chuyện này có được tính hay không?

Muối đỏ và bạc hoàn toàn không liên quan gì với nhau, bọn Lục mập đều hết sức thất vọng, trở nên ủ rũ như đưa đám.

Tần Lâm lại cười tít mắt, lấy ra ba tấm ngân phiếu thưởng cho hai nha hoàn và tên sai vặt.

– Thú vị thật, có lẽ ta đã giải được bài toán bạc biến mất.

Tần Lâm bật cười lớn:

– Chúng ta về lại Tam Loan!

Thấy Tần Lâm muốn đi, Tri Phủ Trấn Giang vội níu lấy hắn:

– Xin hỏi Tần tướng quân, phải chăng là vụ án ngân khố mất bạc đã có đầu mối? Dưới quyền bản quan có một ít kẻ ngu ngốc đồn đãi, nếu như không tìm được bạc trở về, triều đình sẽ gia tăng thuế phú bù lại, khiến cho lòng người bàng hoàng. Chẳng lẽ Thôi Ty Thương Trấn Giang phủ chúng ta chính là nội ứng của Bạch Liên giáo?

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232 Phần 233 Phần 234 Phần 235 Phần 236 Phần 237 Phần 238 Phần 239 Phần 240

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng
Chính sách bảo mật | Điều khoản sử dụng