Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hấp diêm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 1

Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 1

Phần 3: Kỳ Châu thành (Hạ)

Đám dân chúng vây xem đứng gần thiếu niên phát hiện Bá Hộ Đại nhân trước khi đi lại nhìn thiếu niên khẽ gật đầu, trên gương mặt râu ria xồm xoàm còn khẽ nở một nụ cười tươi tắn.
Trong đại đội, một vị Tổng Kỳ cao gầy khẽ khom lưng, nở một nụ cười bồi hỏi:

– Thạch Đại nhân anh minh, hạ quan cũng nhìn ra có vẻ không đúng, hay là cho vài người theo dõi hắn?

Bá Hộ râu rồng gọi là Thạch Đại nhân kia, chính là quan chính lục phẩm Bá Hộ Thạch Vi Thạch Đại nhân thuộc Cẩm Y Vệ Bá Hộ Sở Kỳ Châu. Ở trong thành trừ dòng dõi quý tộc thuộc Kinh Vương phủ ra y không chọc nổi, còn lại từ Tri châu Đại lão gia tòng ngũ phẩm cùng Chỉ Huy Sứ Kỳ Châu Vệ chính tam phẩm cũng phải nể mặt y ba phần.

Nghe Tổng Kỳ hỏi tới thiếu niên áo vải kia, Thạch Vi cười hào sảng nói:





– Con bà nó, khác xa trong hình vẽ.

Sau đó y chợt hạ thấp giọng:

– Hơn nữa vị tiểu ca kia da dẻ trắng nõn, cũng không phải nghịch phỉ bôn tẩu truyền giáo ăn gió nằm sương, trên bàn tay không có vết chai, chứng tỏ chưa từng sử qua đao kiếm. Giữa hai hàng lông mày không có chút vẻ gì là ti tiện thấp hèn, lộ vẻ xuất thân giàu sang. Bản quan giục ngựa tiến tới gần, vẻ mặt hắn vẫnthản nhiên như thường, không tỏ ra sợ hãi, hừ, lúc hắn chắp tay thi lễ bản quan còn ra vẻ vô cùng miễn cưỡng…
– Chưa hết, hắn lên tiếng nói là giọng quan thoại Nam Trực Lệ, không biết được là thiếu gia trong phủ Quận vương, Quận chúa, Trấn Quốc tướng quân, Phụ Quốc tướng quân nào đó đi ra ngoài du ngoạn chơi bời!

Kinh Vương phủ ở Kỳ Châu thành đã trải qua bảy đời, kéo dài hơn trăm năm. Hiện tại trong thành Quận vương Quận chúa có mấy chục nhà, Trấn Quốc tướng quân, Phụ Quốc tướng quân càng tính số trăm. Vương tử vương tôn giống như thiếu niên áo vải nhiều không đếm xuể, dù Thạch Vi làm Cẩm Y Vệ Bá Hộ bản thành cũng không thể biết hết.

Hoàng thân quốc thích triều Đại Minh chỉ được phong hầu mà không cấp đất, phong tước mà không cho cai quản dân, ăn lộc mà không cai trị. Nói trắng ra là chính là triều đình bỏ tiền nuôi lại không để cho cầm quyền tham gia vào chính sự, những vương tôn công tử này cả ngày không có chuyện gì làm, hay mặc thường phục ra ngoài dạo chơi.

Bởi vì vẻ mặt Tần Lâm ung dung bình thản, lúc đối mặt với đảm Cẩm Y Vệ Bá Hộ người bình thường nghe danh vỡ mật còn có thái độ không hạ thấp mình, cho nên Thạch Vi mới có dạ nghi ngờ hắn là vương tôn công tử thế gia nào đó.

cam-y-ve-dai-minh-quyen-1-3

Người bình thường trong Kỳ Châu thành đều nói thổ âm Hồ Quảng, chỉ có các nhà dòng dõi cao quý mới nói giọng quan thoại Nam Trực Lệ. Thời đại này cũng không có máy thu thanh, máy truyền hình, khẩu âm truyền bá tương đối cố định, cho nên giọng nói cũng tương đương tiêu chí về quê quán cùng thân phận của từng người, rất khó làm giả. Tần Lâm vừa mở miệng đã nói ra giọng thuần quan thoại Nam Trực Lệ, Thạch Vi càng thêm tin chắc vào suy đoán của mình.

Mặc dù Cẩm Y Vệ hung ác bá đạo, đối mặt triều Đại Minh hoàng thất tông thân lại thấp kém hơn không chỉ một bậc. Phải biết rằng thế lực các phủ các đời Kinh Vương trong Kỳ Châu thành này có dây mơ rễ má với nhau, một người vinh cả bọn cùng vinh. Nếu như vô cớ đắc tội một nhà trong đó chính là đắc tội một vị thân vương, hơn mười vị Quận vương Quận chúa, trên trăm nhà Trấn Quốc tướng quân Phụ Quốc tướng quân. Khi ấy chớ nói là Cẩm Y Vệ Bá Hộ không gánh nổi tội, cho dù là Chỉ Huy Sứ Lưu Thủ Hữu Lưu Đại nhân trấn giữ kinh sư cũng phải cẩn thận dè dặt.

Cẩm Y Vệ Kỳ Châu ai ai cũng biết Thạch Đại nhân mưu trí không tầm thường, là một Trương Dực Đức ngoài thô trong tỉ mỉ. Nếu y đã nói như vậy sẽ không ai nghi ngờ gì nữa, bất kể thế nào, chỉ cần có liên hệ với Kinh Vương phủ, quả thật một Bá Hộ Cẩm Y Vệ không trêu chọc nổi.

Lùng bắt nghịch phỉ Bạch Liên giáo quan trọng hơn, bọn Cẩm Y Vệ kêu lên một tiếng, mấy chục thớt ngựa rầm rập chạy ra ngoài cửa Nam, ra khỏi thành.

Trong lòng bàn tay Tần Lâm đã sớm toát mồ hôi lạnh, đợi bọn Cẩm Y Vệ chạy khuất tầm mắt hắn mới thở ra một hơi thật dài, kéo đấu lạp xuống. Sau đó hơi dừng bước một chút, nghĩ ngợi chốc lát, cũng cất bước đi theo về phía cửa Nam.

Cửa thành có vệ sở binh dưới quyền Chỉ Huy Sứ Kỳ Châu Vệ trú phòng, lại có dân tráng do nha môn Tri châu phái tới, bọn họ kiểm tra từng người ra vào thành. Dân chúng bản thổ được mười người một tổ liên danh làm chứng, khách từ bên ngoài đến thì phải kiểm tra Lộ Dẫn.

Tần Lâm không có Lộ Dẫn, càng không quen biết người bản địa liên danh làm chứng, hắn lại đường đường chính chính đi về phía cửa thành, coi quan binh như không tồn tại.

Lúc này có một tên dân tráng tay chân cường tráng, lưng hùm vai gấu, đôi tay to như quạt lá bồ cầm một cây gậy to bằng miệng chén xông ra nghênh đón:

– Là ai, đứng lại!

Tần Lâm căng thẳng trong lòng, ngoài mặt lại bất động thanh sắc, dứt khoát khoanh hai tay trước ngực, nửa cười nửa không nhìn đối phương, ánh mắt lộ vẻ cười cợt.

Tên dân tráng kia càng thêm tức tối, lại bị một tên võ quan thân mặc áo vằn hổ ngăn lại, luôn miệng nói:

– Mau tránh ra, tên đầu trâu ngươi cũng không chịu nhìn kỹ, xem đi, vị công tử này, phong, phong, phong thần tuấn lãng, khí, khí vũ bất phàm, làm sao lại là nghịch… nghịch phỉ Bạch Liên giáo được?

Thì ra tên võ quan này mắc chứng cà lăm.

Một đám binh đinh dân tráng đều nhìn tên đầu trâu kia mà cười. Bọn họ đã nhìn thấy tình huống Bá Hộ Cẩm Y Vệ Thạch Vi Thạch Đại nhân tra hỏi Tần Lâm, từ trước tới nay Cẩm Y Vệ vẫn quen hoành hành ngang ngược, thiếu niên áo vải này lại dám tỏ ra cao ngạo với Thạch Đại nhân như vậy, nếu không phải vương tử vương tôn thay thường phục xuất du, Thạch Vi há có thể bỏ qua cho được?

Tên đầu trâu kia cũng có tính trâu bò, bèn lớn tiếng thanh minh:

– Kim Đại nhân, người này không có giấy bảo đảm của mười người bản địa hương thân, lại không lấy ra được Lộ Dẫn, nếu là yếu phạm Bạch Liên giáo chạy thoát, chỉ sợ Tri châu Đại lão gia trách phạt…

Triều Minh trọng văn khinh võ, vệ sở trong nước đã sớm buông thả lỏng lẻo, không có kỷ cương. Chuyện thường ngày tối đa của Kỳ Châu Vệ cũng chỉ là gánh vác chuyện vận chuyển đường thủy trên Trường Giang, cuộc sống trong quân của đám vệ sở phổ thông hết sức gian khổ, võ quan hạ cấp chó cũng không bằng.

Bất quá đó cũng là so sánh với đám sĩ thân quan trường, hiện tại bị một dân tráng bình thường chất vấn, Kim Đại nhân nhất thời méo mặt:

– Đánh… đánh rắm! Ngưu Đại Lực, ngươi chỉ là một tên dân tráng dám vô lễ với đường đường Trấn Phủ lão gia như ta sao, phản… phản rồi! Bây đâu, đè xuống đánh y hai mươi quân côn!

Dân tráng là nha môn Tri châu phái ra ngoài, cũng không thuộc quyền vệ sở, tuy Kim Trấn Phủ là võ quan tòng lục phẩm thuộc Tả Sở Kỳ Châu Vệ, cai quản tuần thủ cửa Nam, nhưng cũng không có quyền lấy quân pháp đánh Ngưu Đại Lực. Đám vệ sở binh và mã khoái cung thủ chẳng qua là nửa dụ dỗ nửa khuyên kéo y ra chỗ khác, coi như là nể mặt Kim Trấn Phủ.

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232 Phần 233 Phần 234 Phần 235 Phần 236 Phần 237 Phần 238 Phần 239 Phần 240

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng
Chính sách bảo mật | Điều khoản sử dụng