Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hấp diêm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 1

Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 1

Phần 48: Mỹ Nhân “Như Hoa” (Thượng)

Bàn tay trắng như bạch ngọc mở ra, trong đó là một chiếc hương nang vô cùng tinh xảo, hết sức đáng yêu.
Chỉ bất quá tài nghệ may hương nang này cực kém, không biết trên đó thêu hình con gì, Tần Lâm kinh ngạc hỏi:

– Ủa, đây là đôi vịt hay gà mái vậy?

Thời gian Thanh Đại vẽ hình thảo dược giúp gia gia nhiều, tự nhiên ít khi động tay vào nữ công may vá, cho nên tài nghệ còn kém. Nghe Tần Lâm nói như vậy, nàng đỏ bừng mặt mũi, miệng nhỏ chu cao:

– Là… là tiên hạc, có ý chúc đệ vỗ cánh bay cao… Đáng ghét thật, không cho cười.





Nhưng Tần Lâm đã sớm không nhịn được phình bụng cười to.

Thanh Đại vừa xấu hổ vừa gấp, nước mắt đảo quanh trong hốc mắt: Thật vất vả mới may được hương nang này, tay cũng bị kim đâm chảy máu không ít, người ta vô cùng phí tâm phí sức, tên này lại không cảm kích chút nào.

– Mặc dù thêu không được khá, nhưng ta rất thích…

Tần Lâm ngửi hương nang một cái, mùi thuốc thơm phức xông vào mũi:

– Ủa, mùi này giống như đúc tiểu Thanh Đại…
– Không lớn không nhỏ, phải gọi sư tỷ mới đúng!

Thanh Đại liếc Tần Lâm một cái, ngồi xuống ghế, cúi đầu nhìn chân mình.

– Bất quá, sau này không nên may hương nang cho ta nữa, xem đi, tay nàng đã bị kim đâm kia kìa…

Tần Lâm trân trọng cất hương nang vào ngực áo, sau đó vô cùng bá đạo cầm lấy bàn tay nhỏ bé của Thanh Đại, khiến cho nàng kinh hoảng ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào mắt kẻ xấu này.

Tần Lâm nhìn ánh mắt của nàng, chậm rãi nói:

– Ta sẽ đau lòng.

Tiếng gõ cửa chợt vang lên lần nữa.

Thanh Đại giống như chú nai con hoảng sợ, rút tay mình trong tay Tần Lâm về thật nhanh, chỉ cảm thấy tim mình đập thình thịch trong ngực, luống cuống vô cùng.

– Tên mập ngươi ngứa ngáy rồi phải không?

Tần Lâm đi tới mở cửa.

Lại là Trương Kiến Lan cùng Bạch Liễm, hai người mặt mũi tươi cười đứng ở ngoài cửa.

Sau khi Hoàng Liên Tổ chận cửa đưa sính lễ, Trương Kiến Lan lớn tiếng xưng cắt bào đoạn nghĩa vạch đất tuyệt giao với vị biểu ca họ xa này, cho nên cũng không bị dính líu. Nhưng cũng không tránh được trêu chọc các sư huynh đệ chán ghét nhiều hơn, ngoại trừ mấy tên đồng đảng thân cận như Bạch Liễm ra, các đệ tử khác trong y quán càng ngày càng xa lánh.

Cuộc sống không dễ dàng, Trương Kiến Lan không phải là kẻ ngu ngốc nên biết thu liễm, thời gian gần đây đều cụp đuôi làm người, cũng không hề bày ra dáng vẻ Đại đồ đệ y quán hay y quan vương phủ tương lai nữa, gặp mặt người khác lập tức nở một nụ cười bồi, dường như đã đổi tính.

Vốn là nghe nói Tần Lâm cùng các sư đệ ở trong phòng uống rượu, sau khi cửa mở chỉ nhìn thấy Thanh Đại cùng Tần Lâm trong phòng, Trương Kiến Lan vừa đố kỵ vừa hận, trong mắt thoáng hiện vẻ tàn khốc.

Che giấu tâm trạng rất nhanh, vẻ mặt y tươi cười nhìn Tần Lâm chắp tay một cái:

– Tần sư đệ, trước kia ngu huynh đắc tội đã nhiều, vẫn muốn xin lỗi đệ, khổ nỗi không có cơ hội lên tiếng nói. Hôm nay là ngày lễ Đoan Ngọ, trên mặt sông có Long Chu tái (lễ hội đua thuyền rồng), chúng ta cùng nhau đi xem đua thuyền, buổi trưa ghé Duyệt Giang lâu ăn bữa cơm thường, coi như là ngu huynh bồi tội với sư đệ. Tiểu sư muội, muội cũng nên đi, Long Chu tái rất náo nhiệt, trên đê còn có người bán kẹo đường, diễn trò làm xiếc, leo cột, nhiều trò tạp kỹ.

Vốn Tần Lâm còn đang trầm ngâm không quyết, ngược lại Thanh Đại nghe Long Chu tái lập tức mắt sáng rực lên, tỏ vẻ hết sức đáng thương nhìn Tần Lâm.

Là thiếu nữ chưa xuất giá, tuy rằng nàng cũng không phải là tiểu thư khuê môn bất xuất chưa từng ra khỏi đại môn y quán, nhưng cơ hội có thể ra ngoài cũng không nhiều, tiết Đoan Ngọ chính là một trong mấy ngày ít ỏi có thể đi được trong năm.

Dĩ nhiên nàng sẽ không cùng Trương Kiến Lan đi ra ngoài, nếu như Tần Lâm cự tuyệt, nàng tình nguyện ở lại y quán cũng không đi đâu cả.

Tần Lâm nhìn thấu suy nghĩ của nàng, đương nhiên hắn cũng không muốn Thanh Đại trải qua một tiết Đoan Ngọ thất vọng, bèn nhìn Trương Kiến Lan cười cười:

– Cần gì nói xin lỗi bồi tội, Trương sư huynh quá khách sáo, nếu sư huynh có yêu, sư đệ ta cũng chỉ có thể cung kính không bằng tuân mệnh, làm sư huynh phải hao tốn.

Thanh Đại tươi cười rạng rỡ:

– Chờ đã, ta đi thay y phục. Tần sư đệ, tiết Đoan Ngọ ai cũng thay y phục xinh đẹp nhất đi xem Long Chu tái, đệ cũng nên thay bộ y phục rách nát của mình đi.

Ước chừng thời gian một nén nhang, Thanh Đại thay một thân quần lụa màu lục mỏng. Vốn vóc người nàng đường cong lả lướt, mặc quần mỏng như vậy giống như mây khói vòng quanh bên người, gương mặt không hề thoa phấn. Mái tóc như mây búi lên cao, cài một cây mộc trâm hoàng dương, càng thêm mấy phần khí chất thanh linh sâu xa, như tuyệt thế giai nhân núi xa không cốc xuất trần.

Tần Lâm vừa thấy một thân trang phục này của nàng, không khỏi nhớ tới lúc mới gặp gỡ ở Kinh Cức lĩnh. Khi đó hắn bị kỳ xà cắn thương, trong lúc mơ mơ màng màng cho rằng Thanh Đại là tiên nữ trong rừng, không phải cũng là cảm giác không linh sâu xa này sao?

Thanh Đại nhìn Tần Lâm thấy hắn cũng đã thay đổi. Một bộ trường sam màu nguyệt bạch hết sức vừa người, tuy rằng không phải là vô cùng anh tuấn, nhưng cũng sáng láng dễ coi. Hông đeo một thanh Thất Tinh Kiếm trang sức hoa lệ, trong tay phe phẩy chiết phiến vẽ Cung Trang Sĩ Nữ đồ, rất là tiêu sái bất phàm.

Có người ngoài ở chỗ này, trong lòng nàng hết sức vui mừng nhưng cũng không dám để lộ ra ngoài mặt, bĩu môi chế nhạo nói:

– Nhìn trên tay đệ cầm cây quạt, giống như phong lưu tài tử học thơ sách, nhìn bên hông đệ đeo bảo kiếm, lại giống như thiếu niên lang quân lập chí giết địch bảo vệ quốc gia.

Da mặt Tần Lâm rất dày, cười nói:

– Cái này gọi là văn võ song toàn.
– Văn võ song toàn ư, ta thấy đệ còn là văn thành võ đức nữa…

Thanh Đại liếc hắn một cái.

– Văn thành võ đức tựa hồ không tốt lắm đâu?

cam-y-ve-dai-minh-quyen-1-50-7-3

Tần Lâm gãi gãi đầu, dường như đây là danh hiệu của một vị cao thủ bên dưới không có…

– Ủa, đệ lấy cây quạt này ở đâu vậy, người trong tranh giống như một vị hảo tỷ muội của ta…

Thanh Đại chú ý tới quạt của Tần Lâm, đoạt lấy trong tay hắn quan sát.

Đây là cây quạt có bút tích của Đường Bá Hổ do Trương Công Ngư tặng, lúc này Đường Bá Hổ đã qua đời năm sáu chục năm, đơn thuần trùng hợp mà thôi.

Thanh Đại nhìn thấy lạc khoản trên mặt quạt là Đào Hoa Am Chủ, đây là tên hiệu của Đường Bá Hổ, hiện tại Sĩ Nữ đồ của Đường Bá Hổ ngàn vàng khó mua, đương nhiên nàng không tin đây là bút tích thật.

Vì trước đây Tần Lâm từng vẽ qua chân dung nàng, Thanh Đại hiểu lầm, quan sát trên dưới Tần Lâm với vẻ nghi hoặc, tò mò hỏi:

– Không phải sao, là đệ vẽ chứ gì, nói mau, đệ gặp nàng ở đâu?

Tần Lâm ngạc nhiên nói:

– Tỷ nói tới ai vậy?
– Hừ, không nói cho đệ!

Thanh Đại dúi chiết phiến trở lại tay Tần Lâm, cúi đầu nghịch nghịch vạt áo, không biết đang suy nghĩ những gì.

Trương Kiến Lan thấy Thanh Đại cùng Tần Lâm chuyện trò vui vẻ, chỉ cảm thấy lửa ghen như đốt trong lồng ngực, liếc mắt bảo kiếm treo bên hông Tần Lâm, trong lòng thầm mắng: Ngươi là một đệ tử y quán, cầm thanh chiết phiến Sĩ Nữ đồ giả mạo Đường Bá Hổ, đeo trường kiếm hữu danh vô thực, rốt cục chỉ là một tên chỉ có mẽ ngoài.

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232 Phần 233 Phần 234 Phần 235 Phần 236 Phần 237 Phần 238 Phần 239 Phần 240

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng
Chính sách bảo mật | Điều khoản sử dụng