Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hấp diêm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 1

Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 1

Phần 55: Đánh Cuộc

Nói xong Lý Thời Trân lập tức bảo Bàng Hiến đi ra ngoài với lão, đi thẳng tới Huệ Dân dược cục một chuyến, Lý Kiến Phương nói thế nào cũng không ngăn được.
Ngoài cửa sổ, Tần Lâm nghe vậy sinh lòng bội phục, lão nhân lấy đau khổ của chúng sinh làm trách nhiệm của mình giống như Lý Thời Trân, mới xứng với danh hiệu Dược Vương Đại Minh.

Thanh Đại lại tỏ ra đau khổ, nàng cũng không giống như thúc phụ Lý Kiến Phương chỉ quan tâm thu nhập y quán, nhưng nghe nói đạo sĩ kia có chút bản lĩnh, lại qua lại thân thiết với nhà quan quyền, không khỏi lo lắng thay gia gia.

Nghĩ ngợi chốc lát, nàng lay lay cánh tay của Tần Lâm:

– Này, theo đệ có thể nào gia gia…
– Hẳn là sẽ không…





Tần Lâm cũng không đoán được chính xác, theo đạo lý mà nói dĩ nhiên Lý Thời Trân sẽ không thua đạo sĩ, bất quá đạo sĩ kia lợi hại như vậy, chẳng những dụ dỗ Kinh Vương xoay mòng mòng, còn lừa gạt được rất nhiều dân chúng.

Trong đầu Tần Lâm không tự chủ được hiện ra hình ảnh thầy trò Uy Linh Tiên, hắn lắc đầu một cái, tự giễu cười cười: Không thể nào, lấy bản lĩnh cùng danh vọng thầy trò bọn họ…

– Chờ ta ra đi hỏi một chút, trong số bệnh nhân hẳn có người biết vị Đại tiên này.

Tần Lâm đi ra ngoài một chuyến, chờ lúc hắn trở lại, sắc mặt liền trở nên vô cùng cổ quái.

Chuyện liên quan đến danh vọng gia gia, Thanh Đại gấp gáp hỏi:

– Có chuyện gì vậy, đệ cười cái gì?

Tần Lâm đã sớm ôm bụng cười như điên không ngừng, thật lâu mới ngẩng đầu lên:

– Tuyệt đối, tuyệt đối sẽ không có vấn đề, Thái Sư phụ đi chinh phạt mấy tên yêu đạo này, nhất định mã đáo thành công!

Lý Thời Trân từ Huệ Dân dược cục trở lại, ước hẹn chủ nhân Hạp Thành y quán, lão bản tiệm thuốc ba ngày sau đi Huyền Diệu quán, tìm đạo sĩ yêu ngôn hoặc chúng kia đòi câu trả lời.

Tin tức truyền ra bên trong bên ngoài Kỳ Châu thành lập tức náo loạn sôi trào, dân chúng trong lúc trà dư tửu hậu đều đàm luận chuyện này: Lý thần y hơn hai mươi năm qua diệu thủ hồi xuân cứu sống vô số người, rất được dân gian kính ngưỡng. Vị đạo sĩ đắc đạo kia dạo chơi đến chỗ này cũng có không ít người thấy tận mắt thủ đoạn thần thông quảng đại của lão. Hai vị này đấu với nhau, rốt cuộc ai thắng ai thua?

Thậm chí có kẻ nhiều chuyện mở ra đánh cuộc, định tỷ lệ cược giữa hai bên, khiến cho những kẻ mê đánh cuộc rối rít đặt cuộc. Nếu Lý Thời Trân biết mình nằm ở bên kém thế hơn, e rằng cũng chỉ có thể dở khóc dở cười.

Bên trong y quán càng vô cùng náo nhiệt, chúng đệ tử vừa hy vọng Thái Sư phụ đại triển uy danh áp chế yêu đạo, lại lo lắng yêu đạo pháp lực cao cường, vạn nhất Lý Thời Trân thất thủ chẳng phải sẽ làm hỏng danh tiếng y quán, khiến cho người ngoài chê cười?

Hôm ấy đến giờ lên học đường tự học, Bàng Hiến đi tới đại đường y quán, bọn học sinh bèn bàn tán xôn xao. Có người nói muốn lặng lẽ đi Huyền Diệu quán điều tra, tìm hiểu lai lịch của yêu đạo, để chuẩn bị trước sẵn sàng. Cũng có người nói đến lúc đó lặng lẽ mang chút máu chó mực, nếu thấy có cái gì không đúng sẽ lập tức hất vào người yêu đạo, phá đi yêu thuật của lão.

Kẻ duy nhất có lòng tin chắc thắng chính là Tần Lâm, hắn cường điệu với vẻ không cho phép cãi lại, rằng nhất định lần này Lý Thời Trân sẽ áp chế được yêu đạo.

Tần Lâm kiên trì phán đoán của mình, liền có người không phục, có sư huynh lên tiếng phản bác:

– Tần sư đệ không nên coi thường người ta, mặc dù ngu huynh cũng chưa từng thấy tận mắt, nhưng gia phụ từng đi xem náo nhiệt, sau khi trở về nói vị chân nhân kia đạo pháp vô cùng lợi hại, tu đắc Tam Muội Chân Hỏa, có thể hàng yêu phục ma, lại có Ngũ Lôi Thiên Tâm chính pháp…

Đây chính là nghe sai đồn bậy mà thôi, Tần Lâm chẳng qua là lắc đầu mà cười, vị “Chân nhân” kia là chỗ quen biết cũ với hắn, cái gọi là cao sĩ đắc đạo này đã bị hắn nhìn thấu từ sớm.

– Như vầy đi…

Tần Lâm suy nghĩ một chút, lấy trong ngăn kéo tủ ra chừng năm mươi lượng bạc đưa cho Lục Viễn Chí:

– Mập này, ngươi thay ta đi đánh cuộc, mua Thái Sư phụ thắng. Xin khuyên chư vị một câu, Thái Sư phụ là thắng chắc, muốn đặt tiền cuộc thì hãy nhanh lên, thắng coi như của các ngươi, thua cứ việc tính cho ta, như vậy có đáng tin chưa?

Từ khi Tần Lâm tới y quán tới nay vẫn xuất thủ hào phóng, thường thường mời các sư huynh đệ tới tửu lâu ăn cơm, tất cả mọi người biết hắn có tiền, nếu hắn bảo đảm như vậy còn ai không tin.

Mặc dù không có một số bạc lớn như hắn, nhưng mọi người cũng có chút tiền để dành, nhiều thì năm ba lượng bạc, ít thì một vài xâu tiền, gom góp lại cũng được chừng năm mươi lượng bạc.

Ngay cả Thanh Đại cũng lấy ra năm lượng bạc phòng thân tham gia.

– Ta tin tưởng gia gia nhất định có thể áp đảo yêu đạo…

Thanh Đại nghĩa chính từ nghiêm nói, sau đó tỏ ra xấu hổ, cúi đầu nhìn Tần Lâm, nhỏ giọng nói:

– Dĩ nhiên cũng tin tưởng Tần sư đệ.

Chỉ chốc lát sau, Lục Viễn Chí đầu đầy mồ hôi chạy về, trong tay còn nắm một xấp phiếu đánh cuộc, phát cho các sư huynh đệ…

So với yêu đạo đột nhiên xuất hiện, vẫn là Lý Thời Trân đáng để tín nhiệm hơn, tất cả mọi người cho rằng chuyện này chỉ có lời mà không có lỗ, cầm phiếu đánh cuộc vui vẻ ra mặt.

Tần Lâm lại nói:

– Bất quá cũng không nên để Bàng tiên sinh biết chuyện này, chúng ta mang Thái Sư phụ ra đặt cược thắng bại, cũng có hơi bất kính.
– Hiểu rồi!

Các sư huynh đệ cười ầm, cùng kêu lên đáp ứng.

Quản gia Lưu Toàn thình lình xuất hiện ở cửa sổ, sắc mặt vui vẻ khiến cho những nếp nhăn trên gương mặt già nua xếp lại thành hoa cúc, nhìn Thanh Đại gật đầu một cái:

– Tiểu thư, Tam lão gia bảo người tới một chuyến.
– Được, tới liền!

Thanh Đại nhìn Tần Lâm nói lời từ biệt, sau đó xếp phiếu đánh cuộc ngay ngắn cất vào trong tay áo, theo Lưu Toàn rời đi.

Lý Kiến Phương? Tần Lâm không có ấn tượng tốt lành gì đối với vị này, chú ý nghe đối thoại giữa Lưu Toàn cùng Thanh Đại, loáng thoáng nghe thấy ba chữ Kinh Vương phủ.

Chẳng lẽ Hoàng Liên Tổ tặc tâm chưa chết? Tần Lâm cảm thấy giận dữ, từ trước tới nay hắn phá nhiều án mạng như vậy, đây là lần đầu tiên giận dữ kích động muốn gây án.

Đang chuẩn bị trốn ra ngoài khách sảnh nghe lén xem thử là chuyện gì, Lưu Toàn đã trở lại cửa học đường, bất quá lần này ánh mắt của y rất là kỳ quái, nhìn Tần Lâm với vẻ sâu sắc:

– Tần thiếu gia, Thái Sư phụ bảo ngươi cũng đi một chuyến.

Bảo ta cùng đi ư… Tần Lâm đầu óc mơ hồ, đi theo Lưu Toàn đến khách sảnh.

Trừ Thanh Đại đang cười khanh khách chờ Tần Lâm, chỉ có hai cha con Lý Thời Trân, Lý Kiến Phương.

Lý Thời Trân rất là từ ái nhìn Tần Lâm, thần sắc Lý Kiến Phương rất là không vui, nhìn về phía hắn lạnh lùng hừ một tiếng, sau đó cau mày nói với Lý Thời Trân:

– Phụ thân Đại nhân! Thế tử chỉ nói có lễ vật Quốc Công phủ chuyển giao Thanh Đại, cần gì để cho Tần Lâm đi cùng, như vậy không phải là khách không mời mà đến hay sao?

Lý Thời Trân chẳng qua là mỉm cười vuốt vuốt chòm râu bạc dưới cằm, ung dung chậm rãi nói:

cam-y-ve-dai-minh-quyen-1-85-2-2

– Thế tử lễ hiền đãi sĩ, lại là một người cầm kỳ thư họa không một môn nào là không tinh diệu, rất thích kết giao thanh niên tài tuấn, Tần thế điệt tôn đi nhất định sẽ rất hợp. Huống chi Kinh Vương phủ chân Kỳ Lân sơn đình đài lầu các thủy tạ hoa trì, cảnh trí cực kỳ xinh đẹp, nhân cơ hội này, để cho hắn đi cho biết mùi đời một chút cũng tốt.

Đi Kinh Vương phủ ngắm phong cảnh cho biết mùi đời? Lý Kiến Phương dở khóc dở cười, biết rõ trong lời nói phụ thân có mâu thuẫn rất lớn, nhưng cũng không có biện pháp cứng rắn bác bỏ, không thể làm gì khác hơn là trừng mắt nhìn Tần Lâm, tất cả lửa giận đều trút hết lên đầu hắn.

Tần Lâm vô cùng vô tội nháy mắt một cái, hoàn toàn là một kẻ ngoan ngoãn, trong lòng đang không ngừng tính toán xem rốt cục bên thế tử đã xảy ra chuyện gì.

Lý Thời Trân vung tay lên:

– Được rồi, các ngươi đi đi, thế tử đối đãi người cực kỳ thân thiết, không cần câu thúc.

Đến Kinh Vương phủ gặp thế tử, tuy nói thế tử lễ hiền đãi sĩ, nhưng lễ nghi phức tạp vẫn là không tránh khỏi, Tần Lâm cùng Thanh Đại đều thay y phục, mỗi người ngồi một cỗ kiệu đi vương phủ.

Đây là lần đầu Tần Lâm ngồi kiệu, chỉ cảm thấy cỗ kiệu phập phồng lay động theo bước chân kiệu phu, ngược lại cũng thú vị.

Đến cửa vương phủ, đưa danh thiếp cho hoạn quan Thừa Phụng Ty trực nhật vào thông báo, nhân lúc rảnh rỗi Tần Lâm mới hỏi Thanh Đại đầu đuôi gốc ngọn chuyện này.

Thì ra tiểu thư Từ Tân Di Ngụy Quốc Công phủ Nam Kinh là cô biểu huynh muội cùng thế tử, nửa năm trước từng theo mẫu thân đến Kỳ Châu tới thăm biểu huynh, tham gia “Hội khăn tay” của các khuê nữ đại gia Kỳ Châu quen biết Thanh Đại, vừa gặp cảm thấy thân thiết như đã quen từ lâu, thường mời nàng tới Kinh Vương phủ chơi đùa.

Từ Tân Di trở lại Nam Kinh, mua một ít lễ vật Giang Nam mới có tặng cho Thanh Đại, nhờ biểu huynh chuyển giao cho nàng.

Tính Thanh Đại vốn ngây thơ, cũng không cảm thấy có gì khác thường, Tần Lâm tâm cơ sâu sắc khẽ sờ cằm, trong đầu hiện lên ba chữ: Có mờ ám.

Vì sao Từ Tân Di tặng lễ vật không trực tiếp giao cho y quán, lại muốn thế tử chuyển giao? Chẳng lẽ đường đường Kinh Vương thế tử đổi lại thành công ty chuyển phát?

Suy nghĩ lại một chút vì sao từ trước tới nay thái độ của Lý Kiến Phương luôn có thành kiến với mình, vì sao yêu cầu mình phải biết giữ phận, không được mơ mộng viễn vông…

Ngược lại thái độ Lý Thời Trân rất vi diệu… Tần Lâm cười khẽ, thầm nhủ trong lòng, lão thần y này thật là một diệu nhân.

Cũng không lâu lắm, tiểu hoạn quan Thừa Phụng Ty đi ra, thái độ cực kỳ khiêm nhường:

– Thế tử nói vốn nên ra cửa chào đón, nhưng bệnh tình chưa khỏi hẳn, không thể làm gì khác hơn là đắc tội. Mời hai vị đi sang bên này.

Kinh Vương phủ tọa lạc dưới chân núi Kỳ Lân Bắc Kỳ Châu thành, diện tích cực kỳ rộng lớn, chỉ riêng đại môn đã hết sức hoành tráng, so ra không kém gì đại môn những cung điện mà Tần Lâm đã từng thấy.

Bọn họ đi là cửa nhỏ bên phải, trung môn vương phủ ngoại trừ nghênh đón khâm sai, nhận thánh chỉ mới mở, cho dù là nhất phẩm đương triều tới viếng cũng chỉ có thể đi cửa hông.

Sau khi vào cửa, chỉ thấy thế núi cao thấp phập phồng, đình đài lầu các tọa lạc trong đó, rường cột chạm khắc, phú lệ đường hoàng không bút nào tả xiết. Khắp nơi phồn hoa như gấm, núi giả, ao nước vô cùng tinh tế, có thể thấy bỏ ra biết bao công phu. Dọc theo đường đi Thanh Đại hết sức cao hứng giải thích cho Tần Lâm, nơi này đề “Phụ bật bang quốc” có điển cố gì, con rùa đá vác bia đá nơi đó là của người nào.

Bố trí của vương phủ tương tự Tử Cấm thành nhưng nhỏ hơn, phía trước điện đường phía sau tẩm cung, hai bên và phía sau là vườn hoa cực lớn, nuôi chim quý thú lạ tiên hạc, khổng tước, hươu sao… tất cả đều tự do đi tới đi lui. Thanh Đại rất ham chơi, dường như cũng không vội vàng đi gặp thế tử, thỉnh thoảng trêu chọc hươu nai, thỉnh thoảng đuổi khổng tước, còn kéo Tần Lâm bắt cùng đuổi theo tiên hạc với nàng, chọc cho tiểu hoạn quan dẫn đường kia che miệng mà cười.

Thấy Thanh Đại vui vẻ vô cùng, Tần Lâm có chút không yên lòng, thúc giục:

– Chúng ta mau đi đi, để cho thế tử chờ lâu không tốt lắm.

Thanh Đại đang cao hứng cho hươu sao ăn cỏ, nghe vậy vô cùng mất hứng khoát tay một cái:

– Cứ để cho y chờ đi, thế tử rất hiền, ta không sợ y.

Tiểu hoạn quan cười nói:

– Nếu cô nương thích hươu này, vậy thường xuyên tới phủ chúng ta chơi là được, hoặc cứ hỏi xin thế tử đi, thế tử chúng ta quyết sẽ không từ chối.
– Y quán không lớn lắm so với vương phủ, ta không có chỗ nuôi hươu sao…

Thanh Đại khẽ cau mày liễu, vỗ vỗ đầu con hươu sao, tỏ vẻ lưu luyến không nỡ rời xa.

Lại đi qua mấy ngồi đình đài lầu các, rốt cục gặp được thế tử Chu Do Phiền, y là một thanh niên vô cùng anh tuấn, mặc trường sam bằng lụa trắng như tuyết, tay cầm chén rượu bằng sứ trắng, ngồi dưới một gốc đỗ quyên cực kỳ cao lớn. Trên cây hoa đang nở rộ, cánh hoa theo gió mà rơi, càng làm nổi bật phong thái anh tuấn xuất trần của y.

Tần Lâm thấy vậy rất là kinh ngạc, nhìn kỹ một chút thấy thế tử có trái khế ở cổ họng, mới bỏ đi ý nghĩ sai lệch của mình.

Thế tử Chu Do Phiền cực kỳ khiêm nhường, xa xa nhìn thấy Thanh Đại cùng Tần Lâm tới, được thị nữ nâng đỡ từ từ đứng lên:

– Vị này là Tần huynh sao, quả nhiên phong tư khác hẳn với người thường. Lý gia muội muội, Tân Di rời đi Kỳ Châu muội cũng không tới lui vương phủ, đã lâu không gặp!

Thanh Đại bĩu môi, hết sức tùy ý le lưỡi một cái:

– Muội không đến đâu, chỗ của huynh quá nhiều quy củ rườm rà phiền phức, lúc Tân Di tỷ tỷ có ở đây ngược lại…

Tựa hồ nghĩ tới điều gì, Thanh Đại dừng lại không nói tiếp.

– Không thể so được với muội muội tiêu dao tự tại, cũng phải nói tuy rằng ngu huynh là dòng dõi cao quý, cũng bất quá chỉ là chim trong lồng mà thôi.

Chu Do Phiền thở dài một tiếng, vẻ mặt hết sức tịch mịch, chỉ chốc lát sau lại cẩn thận quan sát Tần Lâm, nói với giọng khen ngợi:

– Nghe nói Tần huynh chút hiểu lầm nhỏ với huynh đệ của mẹ kế ta, khi đó tiểu khả vẫn còn đang bệnh, cũng không biết chuyện này, nếu không sẽ không để cho Lý gia muội muội bị thiệt thòi như vậy.

Hoàng phi không phải là chính phi của Kinh Vương thiên tuế, cũng không phải là mẹ đẻ Chu Do Phiền, dựa theo pháp chế y cũng không gọi Hoàng Liên Tổ là cữu cữu.

Nghe khẩu khí thế tử cùng Hoàng Liên Tổ cũng không hợp nhau, tưởng trong vương phủ rộng lớn như vậy, cũng không tránh khỏi những chuyện đấu đá lẫn nhau.

Tần Lâm nói thẳng không giấu, nói sơ qua mọi chuyện xảy ra một lượt, đương nhiên những uẩn khúc bên trong chỉ lướt qua không đề cập tới.

– Tiểu khả đã khuyên qua tên họ Hoàng…

Chu Do Phiền nhíu mày một cái, tựa hồ rất không thích nhắc tới:

– Y đáp ứng sẽ không quấy rầy Lý gia muội muội nữa.

Tần Lâm gật đầu một cái, xem ra vị thế tử này cũng không có dáng vẻ tự cao của con nhà quyền quý, không trách Lý Thời Trân nói y là một người phong nhã vô cùng.

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232 Phần 233 Phần 234 Phần 235 Phần 236 Phần 237 Phần 238 Phần 239 Phần 240

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng
Chính sách bảo mật | Điều khoản sử dụng