Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hấp diêm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 2 (Update Phần 235)

Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 2 (Update Phần 235)

Phần 108: Chết Thật Thê Thảm

Mẫu cảng Ngũ Phong hải thương thiết lập ở Kê Lung, cảng chuyển vận cùng nha môn Trưởng Quan Ty đối phó triều đình thiết lập ở Đại Cù Sơn đảo, bên ngoài vịnh Hàng Châu.
Kê Lung khai thác xây dựng đại thể đi vào chính quy nề nếp, lưu ba tên lão hải thương đức cao vọng trọng chủ trì mọi chuyện, Kim Anh Cơ bèn xoay sở một số hàng hóa quý trọng của hai đại dương Đông Tây, dẫn dắt mười chiếc cự hạm đi tới Đại Cù Sơn đảo đóng ở đó. Vừa nghe được tin tức Hàng Châu khai hải thông thương liền giao thiệp cùng quan phủ địa phương, cập bến dỡ hàng trên bến thuyền.

Ngũ Phong hải thương từ di dân hải ngoại chuyển thành Thổ Ty được triều đình công nhận, từ buôn lậu đổi thành mua bán thông thương hợp pháp, Kim Anh Cơ cũng không tránh khỏi phải giao thiệp với quan viên lớn nhỏ mua bán cảng Hàng Châu, chống đỡ cục diện, mới làm ăn hòa thuận với phú thương từ bốn phương tám hướng.

Kim Anh Cơ là chính lục phẩm Thổ Ty Trưởng Quan triều đình sách phong, cho dù đạt quan hiển quý Hàng Châu thành là sắc quỷ tới mức nào, ngoài mặt cũng phải giả làm chính nhân quân tử, hết sức quy củ xướng họa thi tửu với nàng. Duy chỉ có Đại thiếu gia Bố Chính Sứ Lý Tự Hiền, được xưng Bá Tiền Đường Lý Giáp Lý Khôi Nguyên nhiều lần quấy nhiễu, dây dưa không nghỉ, chọc cho Kim Anh Cơ sinh lòng chán ghét buồn bực.

Lấy tay xoa trán, ánh mắt Kim Anh Cơ nhìn Lý Giáp giống như nhìn một con chó ghẻ, nàng thấp giọng hỏi:





– Quyền tiên sinh, vì sao tên công tử bảo bối này cũng tới đây?

Quyền Chính Ngân cũng rất buồn bực:

– Kỳ quái, đình xem triều là Cung Miễn Cung Tri Phủ nhường cho chúng ta, vì sao con chó ghẻ này…
– Ôi, mắc bẫy rồi…

Kim Anh Cơ không thể làm gì bĩu môi, vẻ mặt thật sự buồn bực đến cực điểm:

– Nhất định là con chó ghẻ kia đòi đình xem triều từ cha y, lại bảo Cung Miễn ra mặt nhường cho chúng ta.

Quyền Chính Ngân nghe vậy ngẩn ra, tiếp theo cười khổ không ngừng, y tự xưng là túc trí đa mưu, không nghĩ tới tên Lý Giáp kia lại hao phí tâm tư trong chuyện như vậy, khiến cho nhất thời Quyền Chính Ngân cũng phải mắc bẫy.

Sở dĩ tân nhậm Doanh Châu trưởng quan Kim Anh Cơ muốn xem triều vào ngày Mười Tám tháng Tám này, xuất hiện ở đình xem triều Hải Ninh dưới ánh mắt hàng ngàn hàng vạn người chú ý, chính là muốn mượn vị trí hàng năm chỉ có đạt quan hiển quý mới có thể chiếm cứ này tỏ rõ với thương khách từ bốn phương tám hướng chạy tới, Doanh Châu Trưởng Quan Ty ta tài hùng thế lớn, hợp tác cùng chúng ta nhất định có lợi ích không nhỏ. Cũng nói cho các cấp quan lại Hàng Châu thành thậm chí cả Chiết Giang biết, chúng ta cũng không phải dễ khi dễ, muốn kiếm khoản thu bên ngoài nào, vậy cũng đừng mơ tưởng.

Cho nên Cung Miễn nhường ra đình xem triều, Quyền Chính Ngân cũng không nghĩ nhiều liền đón nhận, không ngờ xuất hiện chuyện này. Nếu tên Lý Giáp kia lên tới đình dây dưa quấy rầy Kim Anh Cơ, vậy không những không đạt tới hiệu quả mong muốn, chỉ sợ còn sẽ bị người khác chê cười.

Nghĩ tới đây, Quyền Chính Ngân lo lắng trùng trùng liếc mắt một cái lên trên Bình Hải lâu, quả nhiên thấy được Trần Bạch Sa cùng Triệu Hải Mã, hai người đang nở một nụ cười tràn đầy vẻ chế giễu, dáng vẻ như đang xem kịch vui.

Con bà nó! Quyền Chính Ngân giận đến mặt đỏ tới mang tai.

Kim Anh Cơ uống chén trà sâm thị nữ bưng lên, Lý Giáp đẩy ra đám người càng đi càng tới gần, nhìn sắc mặt dương dương đắc ý của một tên công tử nhà giàu phách lối ngang ngược như vậy, cũng cảm thấy ghê tởm như nhìn một đống phân chó.

Khẽ nhíu mũi, chân mày lá liễu khẽ cau, Kim Anh Cơ dùng tay áo che miệng giả bộ uống trà, tư thế phong tình vạn chủng, môi đỏ mọng thấp giọng lẩm bẩm:

– Tên đáng ghét này, quả thật muốn giết chết y cho xong…
– Cáp y!

Quy Bản Vũ Phu gật đầu thật mạnh, xách đao lên đi ra ngoài.

– Đám người Nhật Bản các ngươi không nên ngu ngốc như vậy có được không?

Kim Anh Cơ càng thêm nhức đầu, lệnh cho Quy Bản Vũ Phu trở lại đứng phía sau, không được vọng động.

Thế nhưng nhìn con chó ghẻ không biết tốt xấu Lý Giáp càng ngày càng tới gần dưới đình xem triều, Kim Anh Cơ lại càng phiền não. Bây giờ có muốn lui bước cũng không còn kịp nữa, nữ trưởng quan Doanh Châu thấy thiếu gia Bố Chính Sứ bỏ chạy, sẽ bị người có dụng ý đồn đãi thành chuyện xấu tới mức nào?

Lý Giáp diễu võ giương oai chạy thẳng lên đình, nở một nụ cười vô cùng ghê tởm, cực kỳ đắc ý vỗ vỗ cẩu nô bên cạnh:

– Vượng Tài, kế sách ngươi rất tốt, sau khi trở về thiếu gia sẽ thưởng Xuân Hoa cho ngươi.

Tên ác nô tên Vượng Tài kia khom lưng gật đầu, cười nhăn nhúm cả mặt.

Mắt thấy sắp đi đến đình, chợt trong đám người truyền ra một tiếng gào thê lương tới cực điểm:

– Tiểu Cường… Ngươi chết thật thê thảm…

Bất kể dân chúng, thương khách tới xem triều, hay là đả thủ, ác nô Lý Giáp mang tới, nghe tiếng gào này đều không hẹn mà cảm thấy toàn thân nổi da gà, không tự chủ được dừng chân lại.

Chỉ thấy một người trẻ tuổi áo vải xanh cúi người xuống, đưa tay ra cầm lên một vật gì đó bên cạnh chân một tên đả thủ đi đầu đang sờ soạng trên người tiểu tức phụ, vật này chỉ dài chừng một tấc, có màu xám đen. Định thần nhìn kỹ, thì ra là một con gián nửa chết nửa sống, mấy con chân vẫn còn đang ngoe nguẩy.

Đương nhiên mọi người không hiểu người trẻ tuổi kia định giở trò gì, chỉ có Quyền Chính Ngân, Quy Bản Vũ Phu cùng bọn thị nữ trên đình xem triều thấy vậy đều thở phào nhẹ nhõm.

Doanh Châu trưởng quan Kim Anh Cơ mím môi mọng đỏ khẽ cười, lúm đồng tiền như hoa, chân mày lá liễu giống như sóng biển chuyển động rạo rực, hai mắt mơ hồ như ảo mộng phủ một lớp hơi nước mỏng.

Không cần phải nói, người trẻ tuổi nắm con gián kia chính là Phó Thiên Hộ Tần Lâm Tần trưởng quan đã cách chức. Hắn từ Nam Kinh chạy tới Dương Châu bố trí một phen, lại ngựa không ngừng vó đi tới Hàng Châu, đang muốn đến đình xem triều gặp Kim Anh Cơ, lại nhìn thấy cảnh tượng Lý Giáp ngông cuồng phách lối.

Nhặt con gián không biết ở đâu ra lên cầm trong tay, Tần Lâm đấm ngực giậm chân gào thét:

– Đáng thương cho Tiểu Cường, ngươi chết thật thảm, theo ta suốt tám năm sống nương tựa lẫn nhau, không nghĩ tới, không nghĩ tới hôm nay lại bị chó săn của rùa đen đạp chết, oan nghiệt, oan nghiệt…

Trên đình xem triều, Kim Anh Cơ nhận lấy trà từ trong tay thị nữ uống một hớp nhỏ, nghe thấy Tần Lâm nói câu này nhất thời phun ngụm trà ra ngoài, cười tới nỗi gương mặt nở hoa, nổi lên hai vầng mây đỏ càng thêm quyến rũ, làn thu ba tập trung nhìn chằm chằm vào Tần Lâm.

Dân chúng nghe ra trong lời nói chủ nhân Tiểu Cường này chỉ chó mắng mèo, chửi xéo chủ tớ Lý Giáp, ai nấy cười thầm không dứt, rồi lại lo lắng thay hắn, sợ hắn sẽ nếm mùi đau khổ.

Lý Giáp không nghe ra Tần Lâm mắng xéo mình, vẫn trợn trắng mắt cười ha hả:

– Các ngươi thấy không, kẻ ngu xuẩn này cũng có vẻ hay hay, bản công tử từng nghe nói nuôi dế, nuôi cào cào, không ngờ rằng lại có người nuôi gián chơi, quả thật là hết sức ly kỳ con bà nó!

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232 Phần 233 Phần 234 Phần 235

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng
Chính sách bảo mật | Điều khoản sử dụng