Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hấp diêm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 2 (Update Phần 235)

Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 2 (Update Phần 235)

Phần 142: Ám Khí Của Tiểu Hầu Gia

Hai hồng quan nhân dung nhan nổi bật đáp lời, không có lập tức đi lấy khăn mà là nhìn Trương Tôn Nghiêu cười khanh khách. Y phục của vị Trương Thiên Hộ này bị xé rách, đầu tóc rối bù, sưng mặt sưng mũi, như vậy cũng không nói. Chính giữa mặt y còn có một dấu giày hết sức rõ ràng, đây không phải là Tần Lâm Tần trưởng quan giở trò chơi xấu hay sao?
– Không… Không cần…

Trương Tôn Nghiêu vất vả lắm mới nặn từ trong kẽ răng ra mấy chữ này, mặt tức tối đỏ bừng.

Thường giận Tự vẫn không bỏ qua, chỉ vào mũi y mắng:

– Ngươi là cái thá gì, dám ra oai với Tần Đại ca của ta?! Chớ có chọc giận tiểu gia, bằng không sẽ ném tên tặc tử ngươi xuống Tần Hoài hà nuôi cá.





Thường tiểu Hầu gia không những xuất thân vũ huân thân quý, còn là kẻ tính tình lỗ mãng, không hề nói lý xa gần nổi tiếng Nam Kinh từ trước tới nay. Nếu Trương Tôn Nghiêu dám trở mặt gây chuyện với y, đừng nói là người ngoài không đứng về phía y, chỉ sợ ngay cả thân thúc thúc Trương Kình cũng phải cau mày nói: Chẳng lẽ những năm qua ngươi sống trên thân chó hay sao, vì sao lại vô cớ sinh sự với loại người rất thích sinh sự, động một cái lập tức nhảy dựng lên xông tới ẩu đả như vậy?

Cho nên Trương Tôn Nghiêu cũng chỉ đành im hơi lặng tiếng, làm bộ như tai điếc, không đối đáp với Thường giận Tự, chỉ huy các Hiệu Úy đỡ đám thủ hạ nằm la liệt dưới đất dậy.

Lộc Nhĩ Linh mới vừa tỉnh lại còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra đã kêu lên oai oái, vô cùng kinh ngạc hỏi:

– Kẻ nào dám đánh thiên tử thân quân? Chẳng phải là tạo phản sao?
– Tiểu gia đánh chính là ngươi!

Lời còn chưa dứt, Thường giận Tự tiện tay vung lên, có vật gì đó rời tay bay ra, bay thẳng vào mặt Lộc Nhĩ Linh.

Vật kia vừa va vào mặt, một cỗ đại lực đánh cho Lộc Nhĩ Linh ngã ngửa ra sau đập đầu xuống sàn, lập tức đau thấu xương tủy.

Vật kia trơn tuột đầy mỡ và nước canh lăn tới bên cạnh, thì ra vừa rồi Thường giận Tự dùng chân giò cầm trên tay ném vào mặt Lộc Nhĩ Linh, khiến cho y nổ đom đóm mắt, đầy đầu đầy cổ toàn là nước canh mỡ, trơn tuột khó chịu.

Người bên cạnh thấy vậy cũng hết sức buồn cười, đám gia tướng Hoài Viễn Hầu phủ ai nấy cười híp mắt.

Có một hồng quan nhân Túy Phượng lâu giơ tay áo lên che miệng cười khanh khách nói:

– Ai cũng nói Thường tiểu Hầu gia đãi bằng hữu quả thật không chê vào đâu được, trước hết mời Lộc trưởng quan ăn một quyền, sau đó lại cho y ăn giò heo, có điều không biết Lộc trưởng quan ăn có tiêu hay không.
– Ăn không hết ném đi…

Có cô nương nghịch ngợm tiếp lời, nhất thời đám chị em cười nghiêng ngả.

Đánh chó phải nể mặt chủ, huống chi chủ nhân cũng bị đánh một trận, Trương Tôn Nghiêu giận không nơi phát tiết, đá mạnh một cước vào mông Lộc Nhĩ Linh, tức giận nói:

– Đồ vô dụng, còn không mau cút đi!

Tiếng là bảo Lộc Nhĩ Linh cút, Trương Tôn Nghiêu cũng mượn đó hạ đài, hậm hực rút lui theo, đám Hiệu Úy thân binh của y cũng lập tức ôm đầu trốn chui như chuột.

Hai mươi tên Hiệu Úy Thiên Hộ Sở Nam Kinh kia còn đang do dự không biết có nên đi hay không, thần sắc lúng túng nhìn Tần Lâm, trên mặt ai nấy lộ vẻ luyến tiếc: Ôi, nếu Thiên Hộ của chúng ta không phải là Trương Tôn Nghiêu mà là Tần trưởng quan, vậy thì hay biết bao nhiêu…

Rất nhiều người mấp máy đôi môi, trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì.

– Chư vị huynh đệ, dù sao Trương Thiên Hộ cũng là thượng quan, cũng phải nể mặt một chút…

Tần Lâm cười hắc hắc xấu xa, nhìn bọn họ nháy mắt.

Các Hiệu Úy biết trong lòng Tần trưởng quan cũng không có gút mắc với mình, lập tức lộ vẻ vui mừng, cung cung kính kính nhìn hắn chắp tay một cái, lúc này mới đuổi theo Trương Tôn Nghiêu rời đi.

Đương nhiên tuồng kịch này là do Tần Lâm và Thường giận Tự bày ra để sửa trị Trương Tôn Nghiêu, chờ đám Cẩm Y Vệ rời đi hết, trong Túy Phượng lâu nhất thời ai nấy cười ầm lên.

– Tần Đại ca, huynh đệ thật sự khâm phục…

Thường giận Tự đổi sắc mặt, cười hì hì giơ ngón tay cái lên:

– Hoài Viễn Hầu phủ cùng Ngụy Quốc Công phủ đời đời cầm quân, đám quân lính dưới quyền bọn họ cảm ân đái đức cũng không thể nào hơn được dáng vẻ của đám Cẩm Y Hiệu Úy vừa rồi. Tần Đại ca tới Nam Kinh chưa bao lâu, đám Cẩm Y Hiệu Úy đã đối với huynh như vậy quả thật khiến cho người ta bội phục.
– Bất quá chỉ có ba điểm làm việc công bình, thưởng phạt phân minh, mọi người đều có ích lợi mà thôi.

Tần Lâm cũng không cảm thấy có gì quá lớn.

Thường giận Tự mở to mắt nhìn Tần Lâm vài lần tựa như không quen biết, cuối cùng than thở:

– Nói thì dễ làm thì khó, ba điểm mà Tần Đại ca vừa nói, Khai Bình Vương tiên tổ của mỗ đây cũng đã nói qua, bất quá ngài còn nói thêm: Có thể chân chính làm được ba điểm này, vậy sẽ có khả năng dẫn dắt mười vạn chúng hoành hành thiên hạ, đánh đâu thắng đó.
– Được rồi được rồi…

Tần Lâm liếc y một cái:

– Kẻ nào dám nói huynh là người thô lỗ? Ta thấy huynh hết sức tinh khôn, ít nhất Ngưu Thí thần công (rắm trâu) đã luyện đến hóa cảnh, có thể hoành hành thiên hạ, đánh đâu thắng đó.
– Mỗ nói là lời thật…

Thường giận Tự toét miệng cười khúc khích, lại nói:

– Tính từ đời Trung Sơn Vương cùng Khai Bình Vương, bàn về bối phận Từ Đại tiểu thư là cô cô của mỗ, tương lai Đại ca kết hôn với nàng chính là cô đại gia của mỗ, mỗ có thể không vỗ mông nịnh bợ cô đại gia sao? Đúng rồi, nghe nói các ngươi đánh nhau ngoài đường phố, đánh là hôn mắng là yêu sao?

Tần Lâm trợn mắt một cái, không muốn nói nhảm với tên thô lỗ này nữa.

– Ta cười đắc ý, ta cười đắc ý…

Tần Lâm vừa đi vừa nghêu ngao, tâm trạng sảng khoái đi về nhà, cảm thấy món chân giò ướp mật của đầu bếp Túy Phượng lâu đặc chế mùi vị không tệ, còn đặc biệt xách về hai cái, đương nhiên không phải là cái mà Thường giận Tự đã dùng để ném Lộc Nhĩ Linh.

Mới vừa đi tới cửa chính nhà mình, đã nhìn thấy trên mặt mập của Lục Viễn Chí nở một nụ cười xấu xa bỉ ổi ti tiện, lại thêm hạ lưu dâm đãng.

– Chân giò ướp mật, đặc sản của Túy Phượng lâu…

Tần Lâm xấu xa giơ hộp đựng thức ăn lên:

– Thành thật khai báo, chia cho đệ một cái, nếu không thành thật, ném hết xuống Tần Hoài hà làm mồi cho cá.

Lục mập lập tức không cười nữa, giơ tay chộp lấy hộp thức ăn:

– Trời ơi Đại ca, huynh làm như vậy ắt sẽ xảy ra án mạng, chân giò ướp mật của Túy Phượng lâu có thể khiến cho người ta thèm chết…

Tần Lâm vẫn bất động, hất tay nung núc thịt của Lục mập ra xa.

Tên mập vô kế khả thi, không thể làm gì khác hơn là tỏ ra đau khổ nói:

– Thái sư phụ cùng tiểu sư muội mới từ Huệ Dân dược cục trở lại, lão gia tử sắc mặt đen sì, bắt lấy đệ và lão Ngưu tra hỏi, hiện tại đang ngồi trong sảnh chờ huynh. Về phần hỏi chuyện gì, Tần ca huynh đi vào thì biết thôi.

Tần Lâm trợn mắt nhìn một cái, giả vờ muốn đưa hộp đựng thức ăn cho tên mập, lại đột nhiên lui về phía sau ném đi, chỉ thấy thân thể tròn vo của tên mập nhanh chóng hóa thân thiên ngoại phi tiên, dùng dáng vẻ ưu nhã chó đói vồ mồi phi thân chộp lấy. Trên có thể hái sao trời, dưới có thể mò trăng đáy nước, hết sức dễ dàng ôm gọn hộp đựng thức ăn vào lòng.

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232 Phần 233 Phần 234 Phần 235

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng
Chính sách bảo mật | Điều khoản sử dụng