Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hấp diêm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 2 (Update Phần 235)

Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 2 (Update Phần 235)

Phần 195: Phong Hồi Lộ Chuyển

Lý Vĩ ngẩn ra, rất muốn lấy được bức trân phẩm danh họa này, nhưng con gái nói cũng rất có đạo lý, ngự bút của tiên đế Long Khánh gia ghi rất rõ ràng. Nếu hiện tại cứng rắn yêu cầu con gái đổi sang tặng cho mình, cho dù là da mặt lão đầu tử dày hơn nữa cũng có chút không thể nói ra miệng.
Tần Lâm lại ở bên cạnh nói:

– Nương nương, Lý hoàng thân, Chu Hi Trung lão Quốc công đã sớm qua đời, thần nghe được tiểu công gia Chu Ứng Trinh sắp tập tước cũng không có bao nhiêu kiến thức đối với thư họa, chỉ sợ hắn lấy được bức Thanh Minh Thượng Hà Đồ này cũng bằng vô dụng.

Lý Thái hậu nghe vậy hơi do dự, rốt cục vẫn từ từ lắc đầu một cái:

– Quân vô hí ngôn, tiên đế đã cỡi rồng về trời, ai gia càng không thể tự tiện cải đổi di mệnh của người.





Lý Vĩ lại được Tần Lâm nhắc nhở, nghĩ tới một chuyện khác: Chu Ứng Trinh kia là nổi danh bọc mủ trứng thối trong giới con em của kinh sư, lại không thích về thư họa gì, chân trước Thái hậu theo như di mệnh của tiên hoàng ban Thanh Minh Thượng Hà Đồ cho hắn, chân sau ta sẽ đến phủ hắn mua tranh lại, chẳng phải là một chiêu tuyệt diệu hay sao?

Vì vậy lão cũng gật đầu xưng phải, đi ngược lại thái độ bình thường trở nên hào phóng lên, tán thành ban tranh cho Chu Ứng Trinh.

Phùng Bảo ánh mắt phức tạp nhìn Tần Lâm cười cười. Y là người tâm cơ linh mẫn, đã đoán được ba phần tiền nhân hậu quả, bức tranh này ban cho lão quốc trượng Lý Vĩ miệng rộng thích báo cáo nói này nọ, cùng ban cho Chu Ứng Trinh bọc mủ trứng mềm, đối với Phùng Bảo mà nói là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.

Lý Vĩ muốn mua bức họa này từ chỗ Chu Ứng Trinh đem về, hắc hắc, chẳng lẽ Phùng Đốc Công không thể ra tay tranh trước làm chuyện gì đó hay sao?

Biết rõ Tần Lâm giả bộ, Phùng Bảo lại lo lắng hắn trở thành người sẽ phơi bày chuyện này nhất. Nếu như có người phát hiện trong lớp lụa vàng kia cũng không có Thanh Minh Thượng Hà Đồ, đại kế thay mận đổi đào sẽ bị vạch trần ngay tức khắc.

– Nương nương, lão nô thay cầm tranh ngài…

Phùng Bảo hơi cúi người, từ trong tay Lý Thái hậu đem Thanh Minh Thượng Hà Đồ nhận vào tay.

Lý Thái hậu hơi có vẻ kinh ngạc, thật ra thì nàng còn muốn cầm tranh thêm một hồi… Thật ra thì di vật Long Khánh Hoàng đế rất nhiều, cũng không quan tâm món này, nhưng sau khi qua đời tám năm mới phát hiện, hơn nữa là tiên đế tự tay cất vào ở trong ngăn bí mật của Ngự Thư phòng, hiển nhiên đối với nàng là vị vong nhân này mà nói có ý nghĩa đặc biệt nào đó.

Bất quá Phùng Bảo chính là tổng quản được Lý Thái hậu tin chiều nhất, nể trọng và dựa dẫm vào nhất trong nội đình. Nếu lão muốn lấy lòng, Thái hậu liền mặc cho lão cầm đi.

– Hô…

Phùng Bảo thở phào một cái, tranh cầm trong tay mình, sẽ không có người không có mắt đến xem rồi vạch trần, cũng không trở khóe lật lọng.

Sợ lão không cầm chứ! Tần Lâm cũng thở phào một cái. Phùng Đốc Công! Phùng Đốc Công, ngài thật là quá phối hợp rồi!

Phùng Bảo lặng lẽ giơ tranh về hướng ánh sáng, cẩn thận xem thử ngự bút cùng ấn giám kia, chợt sắc mặt liền biến đổi, ngẩng đầu nheo mắt lại đối với Tần Lâm gật đầu một cái: Coi như ngươi gan lớn bao thiên, dầu gì cuối cùng cũng là vì chuyện của ta mà xuất lực, không vạch mặt ngươi nữa.

Tuy chúng quan Từ Tước, Trần Ứng Phượng hết sức tò mò đối với bức danh họa truyền đời này, nhưng trên lụa vàng bao phủ đó có dán khâm phong do tiên đế Long Khánh gia ngự bút, muốn mở ra phải xé rách ngự bút, điều này không dễ nói ra miệng ở trước mặt Lý Thái hậu. Còn nữa, bây giờ nó lại được cầm ở trong tay Phùng Bảo, người nào lại nguyện ý đi rước lấy cái xui rủi từ Xưởng Công? Hôm nay ngay cả cháu ruột Phùng Bang Ninh của lão cũng đều bị hung hăng đánh cho một trận, ta cũng chớ tự tìm lấy chuyện không vui.

Lý Thái hậu nhìn nhìn chúng quan, và cũng là nhìn Tần Lâm nhiều nhất, phân phó nói:

– Tần Chỉ Huy đi một chuyến, đi gọi Chu Ứng Trinh thay cho gia gia của hắn vào cung lĩnh thưởng của tiên hoàng.

Tần Lâm lĩnh chỉ ra cung, Phùng Bảo vẫn nắm vững vàng bức Thanh Minh Thượng Hà Đồ đó trong tay, thậm chí đi nhà cầu cũng mang theo, tuyệt đối không để cho tranh rời đi tầm mắt của lão, e sợ cho bị người khác phát hiện sự khác thường bên trong…

Nước trà châm qua ba lần, Tần Lâm liền dẫn Chu Ứng Trinh vào tới cung.

Chu Ứng Trinh là tỷ dụ ngược lại với vị gia gia anh hùng hảo hán của hắn. Hắn có hai vị gia gia, thúc gia uy phong lẫm lẫm, nhưng bản thân lại nhát gan như chuột, đi theo sau lưng Tần Lâm trong bộ dạng e dè sợ sệt, so với Chu Nghiêu Anh còn khoa trương hơn, tựa hồ chỉ cần có một chút gió thổi cỏ động, hắn sẽ nhanh chân chạy ra giống như con thỏ vậy.

Nếu như nói thân là thiếu nữ, Chu Nghiêu Anh còn cực kỳ đáng thương, nhưng như Chu Ứng Trinh hoàn toàn là khiến cho người lại vừa bực mình vừa buồn cười.

Chu Ứng Trinh trong bộ dáng này, so cùng Tần Lâm khí vũ hiên ngang quả thật là hai cực đoan. Ngay cả Lý Thái hậu cũng đều sinh ra cảm giác dị dạng, tựa hồ Tần Lâm mới là trời sanh ra nên làm Quốc Công, bảo hai người bọn hắn hoán đổi vị trí có lẽ còn thích hợp hơn một chút.

Trần Ứng Phượng càng thêm cười không hảo ý, nói khẽ với Từ Tước:

– Nhân vật như Chu Ứng Trinh, bảo hắn chạy trở về nhà bú vú mẹ con bà nó đi!

Chu Ứng Trinh khiếp đảm bỉ ổi như thế nào đi nữa, dù sao di mệnh tiên đế gia cũng không thể thay đổi được. Lý Thái hậu liền nói qua tiền nhân hậu quả một lần, sau đó thay tiên đế ban cho.

Phùng Bảo đem Thanh Minh Thượng Hà Đồ đưa tới trong tay Chu Ứng Trinh, rồi như tháo xuống trách nhiệm nặng ngàn cân… Cái tên bọc mủ này lấy về cho dù có phát giác bên trong không có gì cả, cũng thành thật không dám lộ ra, huống chi Phùng Đốc Công còn có thể làm chút trò nhỏ ở trong đó, vậy thì càng thêm kín kẽ như áo trời.

Từ nay về sau, quốc bảo Thanh Minh Thượng Hà Đồ chân chính đã thật sự vững vàng mang họ Phùng rồi!

Lý Vĩ là một trong những người quan tâm nhất về bức họa đồ này, thấy “Một vạn lượng hoàng kim” đã đến tay Chu Ứng Trinh, không nhịn được hỏi:

– Tiểu công gia đem tranh về, rồi có bán không, hay là treo ở trung đường?

Vì bức họa này, liên lụy tới Lý Thái hậu, Lý Vĩ, lại chọc cho sai dịch Ðông Xưởng cùng Cẩm Y Hiệu Úy tới cửa, Chu Ứng Trinh đã sớm sợ vỡ mật. Bởi vì Tần Lâm là người duy nhất có thái độ khá hơn một chút đối với hắn, cho nên trên đường vào cung liền cầu khẩn Tần Lâm thay hắn đưa ra ý kiến thoát khỏi ngọn núi lửa bỏng tay này, lúc này Lý Vĩ hỏi tới, hắn liền theo như lời Tần Lâm dạy trả lời:

– Tranh này chính là do tiên hoàng ban cho tổ tiên, cho nên không dám tự tiện bán ra. Hiện tại tổ tiên đã qua đời nhiều năm, vậy sẽ đốt hóa tranh ở trước linh vị lão nhân gia, cuối cùng chấm dứt một đoạn tâm nguyện của tiên nhân, cũng gọi là tổ tiên hiểu được tiên hoàng quân vô hí ngôn, có thủy có chung.

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232 Phần 233 Phần 234 Phần 235

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng
Chính sách bảo mật | Điều khoản sử dụng