Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hấp diêm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 2 (Update Phần 235)

Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 2 (Update Phần 235)

Phần 21: Thẩm Vấn

Lôi Công Đằng lộ vẻ buồn bực, cất giọng than thở:
– Hai ngày trước đánh giặc Oa bị thương chân, lại bắt đầu đau, đau đến buổi tối ta cũng không ngủ được.

Tần Lâm nghe thấy huyền ca biết nhã ý, cười nói:

– Lôi trưởng quan chiến công lừng lẫy, hạ quan bội phục không thôi. Nếu vết thương cũ tái phát, vẫn nên lấy bảo dưỡng thân thể làm trọng, vụ án này để cho hạ quan xử lý là được. Lôi trưởng quan trở về nghỉ ngơi nhiều một chút, tương lai còn rất nhiều chuyện quan trọng phải dựa vào ngài.
– Vậy thì xấu hổ, xấu hổ…

Lôi Công Đằng như được đại xá, lui hai bước, nhìn Từ Tân Di nở một nụ cười bồi, từ từ đi ra ngoài.





– Phù…

Lôi Công Đằng đưa tay lau mồ hôi trán, gia tăng bước chân như một làn khói, âm thầm cảm thấy may mắn đã ném trọng trách cho Tần Lâm. Vụ án giết người hàng loạt không loạt không có chút manh mối này, lão tử vẫn nên trút bỏ là hơn. Để kẻ có năng lực làm, trước khi tên họ Tần kia được cất nhắc trọng dụng, để cho hắn thay ta phá vụ án này…

Cũng không biết Từ Tân Di đã sớm nhìn rõ hành động này của y, vô cùng bất mãn hừ lạnh một tiếng.

Lôi Công Đằng run lập cập, chịu đựng không quay đầu lại, cũng khóc không ra nước mắt: Trút bỏ được vụ án lại đắc tội Từ Đại tiểu thư, tương lai chỉ sợ vị trí Thiên Hộ này cũng không ổn…

Thi thể đã được vớt lên khỏi hồ, tóc dài như thác đổ đen nhánh, da thịt trắng nõn mịn màng, gương mặt trái xoan xinh đẹp. Vóc người cũng hết sức cân đối, mặc dù hiện tại đã chết cũng có thể nhìn ra khi còn sống nhất định là vị cô nương tương đối mê người.

A… Từ Tân Di có chút kinh ngạc.

Tần Lâm quay đầu lại hỏi:

– Có chuyện gì?

Từ Tân Di ngẩn người ra, lắc đầu một cái:

– Không có, không có gì.

Tần Lâm kiểm tra phát hiện Ân tiểu thư chết vì đuối nước, cái này có vấn đề: Hồ nước cũng không sâu, lại là nhà mình, tại sao nàng không la lên cầu cứu?

Đè vào bụng thi thể, trong miệng phun ra chút nước lẫn nội dung trong dạ dày, Tần Lâm bảo Lục mập mang một con chó tới ăn đống uế vật này đi, chỉ chốc lát sau con chó kia liền co quắp ngã xuống đất, mất đi năng lực hành động.

Thủ đoạn giết người đã rõ ràng, trước tiên hung thủ dâm ô Ân tiểu thư, lại khiến nàng uống thuốc mê, sau đó ném nàng vào trong hồ.

Tuy rằng hai chân bị ướt, nhưng chỗ kín vẫn phát hiện nước canh thịt, không thể nghi ngờ là cùng một hung thủ với vụ án Đoạn Bình ở Vũ Hoa đài.

Kiểm tra thi thể xong, Tần Lâm quan sát vườn hoa sau Ân gia, phát hiện tường chỉ cao bảy thước, phòng quân tử khó phòng tiểu nhân, có vài chỗ mượn nhánh cây trợ giúp có thể dễ dàng nhảy vào nhảy ra.

Lại tra xét lầu các Ân tiểu thư ở, thần sắc Tần Lâm trở nên ngưng trọng, từ thang lầu đi tới phòng ngủ Ân tiểu thư nhất định phải trải qua hai tên nha hoàn ngủ phòng ngoài, bất kể người khác đi vào hay là Ân tiểu thư đi ra cũng không thể không kinh động hai tên nha hoàn. Ân tiểu thư há có thể thần không biết quỷ không hay rời phòng, sau khi bị người giày vò xuất hiện trong hồ như vậy?

Tần Lâm chỉ huy mấy vị huynh đệ Lục Viễn Chí, Hàn Phi Liêm cẩn thận lục soát khuê phòng Ân tiểu thư một lần. Nói tóm lại đây là khuê phòng nhà giàu sang vô cùng bình thường vào thời này, hơn nữa giấy và bút mực rất nhiều, nữ công kim chỉ thêu thùa lại không có mấy.

– Ân tiểu thư là tài nữ nổi danh.

Từ Tân Di nói cho Tần Lâm biết.

cam-y-ve-dai-minh-quyen-21-1

Khuê phòng Ân tiểu thư bố trí cực phú thư hương, giá sách đầy ắp, truyền thuyết đời Đường, tạp kịch đời Nguyên, tiểu thuyết đời Minh… thứ gì cũng có. Có cả Minh Phượng ký của Vương Thế Trinh, Tây Du ký của Ngô Thừa Ân, tuy rằng không nói là nhiều không đếm xuể, nhưng cũng hết sức hoành tráng.

Trên giường hồng mộc có các thanh gỗ giáng hương, trên gối uyên ương còn đặt một quyển Tây Sương ký, cầm lên giũ giũ, bên trong rơi ra một mảnh ngọc đánh dấu trang có khắc hoa vàng.

Trên bàn sách bày nghiên mực Đoan Khê, giấy Tuyên Thành, mực Huy Châu, bút lông Hồ Châu, có vài cuốn sách, bên cạnh bày tượng Quan Âm bằng bạch ngọc, Long Nữ vái lạy, phía dưới là mâm lưu ly trên chưng quả phật thủ.

Trên ghế thấp có một cái lò Tuyên Đức, tuy rằng hương đốt trong lò đã tắt, nhưng vẫn còn dư hương nhàn nhạt truyền vào mũi người.

Vật còn đó mà người đã đi rồi, Từ Tân Di cùng Ân tiểu thư chỉ có duyên gặp mặt một lần, vào lúc này cũng không tránh khỏi ngậm ngùi, trong lòng cảm khái.

Tần Lâm lấy trên bàn một quyển sách, thì ra là một bản văn tập ghi lại thi cú Ân tiểu thư cùng các vị tài tử giai nhân Nam Kinh xướng họa. Kim Lăng Tứ công tử, Cao tiểu thư, Trương Tử Huyên, Trương Kính Tu, Trương Mậu Tu đều có tác phẩm được nàng ghi lại trong đó.

Đến khi đọc thấy ghi lại hội thi Yến Tử Cơ, Tần Lâm mới biết lúc ấy Ân tiểu thư cũng có tham gia. Hắn cố gắng nhớ lại một chút, cũng có chút ấn tượng, bất quá lúc ấy quả thật oanh oanh yến yến quá nhiều, lại bị hai vị mỹ nữ tuyệt sắc Từ Tân Di, Trương Tử Huyên cuốn lấy, cho nên không chú ý tới nàng.

Trong đó ghi lại thơ từ các vị tài tử giai nhân làm trong hội thi Yến Tử Cơ, bên cạnh còn ghi chú thích bình luận, nét chữ nhỏ xinh, hẳn là bút tích của Ân tiểu thư.

Tần Lâm vừa hồi tưởng tình huống lúc ấy Ân tiểu thư đang ngồi, vừa tiện tay lật xem văn tập, chỉ thấy bên cạnh thơ của Vương Sĩ Kỳ làm được nàng phê rằng “Bút pháp mượt mà, câu từ lão luyện”, tiếp theo đánh giá đối với thơ Cao Phàn Long, Cố Hiến Thành cũng rất cao. Đến Lưu Kham Chi lại là “Bút thơ tuyệt diệu, bản sắc tài tử”, lời bình ba huynh muội Trương gia không ai giống ai, Trương Tử Huyên được nàng đánh giá cao nhất, hai vị huynh trưởng thứ hai.

Từ Tân Di tới đây, đúng lúc nhìn thấy Tần Lâm lật tới bài thơ do Trương Tử Huyên làm, nàng bĩu môi, có chút xem thường.

Tần Lâm lại lật sang trang sau, chợt gập văn tập lại đánh bốp, lúng túng đặt xuống:

– Chơi trò gì vậy, rõ ràng là nói hươu nói vượn, chúng ta nên xem thử có đầu mối khác hay không…

Dứt lời làm bộ kiểm tra mặt đất.

Từ Tân Di cũng biết người này giở trò, làm bộ không thèm để ý, âm thầm cầm văn tập lên lật tới trang kia xem thử, nhất thời vứt văn tập sang bên, đấm ngực giậm chân cười như điên:

– Tần, Tần Lâm, ngươi quá, quá thần kỳ rồi, ha ha ha…

Văn tập bị ném xuống đất vẫn lật ra ngay trang đó, bọn Vương Thế Trinh, Bạch Hạo, Lục mập tò mò xem thử, lập tức không hẹn mà cùng lớn tiếng ho khan đằng hắng.

Thì ra ở trang kia chính là danh cú của Tần Lâm Tần tướng quân: “Nhất tọa bảo tháp bình địa xuất, thượng diện tiểu lai hạ diện thô. Hữu triêu nhất nhật đảo quá lai, hạ diện tiểu lai thượng diện thô.”

Nếu chỉ ghi lại bài thơ cũng không nói, bên cạnh còn có đánh giá của Ân tiểu thư: “Không ngờ rằng chữ viết xấu tệ như vậy, tới mức khiến cho người ta không chịu nổi phải phun cơm”. Chữ nàng viết câu này hơi nghiêng ngả xiêu vẹo, hoàn toàn khác với chữ viết nhỏ nhắn xinh đẹp trước đó, có thể tưởng tượng được lúc Ân tiểu thư viết đánh giá này đã tức giận đến mức nào.

Khụ khụ…

Tần Lâm ngẩng đầu ưỡn ngực, nghiêm trang nói:

– Đây gọi là loài chim se sẻ làm sao hiểu được chí lớn của chim hồng chim hộc, trong lòng bản quan hoành đồ vĩ nghiệp, há chỉ là nữ tử khuê các có thể hiểu được?

Vương Thế Trinh chỉ cần Tần Lâm có thể phá án là đã cảm ơn trời đất, tất nhiên cũng tuôn ra một tràng nịnh nọt vuốt mông ngựa. Vị lãnh tụ văn đàn này nghiêm trang trịnh trọng nói với mọi người, hành văn lấy nặng nề chất phác làm trên, trong văn chương phải có nội dung thực tế, thơ Tần Lâm thật sự có khí khái của Tử Nha ngồi câu cá bên bờ sông Vị, không phải là tài tử tầm thường có thể so sánh được.

Đùa giỡn xong, Tần Lâm còn phải tiếp tục điều tra vụ án. Chức trách Cẩm Y Vệ khâm định có một điều “Tuần tra truy bắt đại gian ác nghịch”, nếu như vụ án giết người đơn lẻ còn có thể giao cho quan địa phương, loại vụ án giết người hàng loạt tính chất ác liệt này rõ ràng là chức trách tương quan, nhất định phải tham dự.

Lục mập, Hàn Phi Liêm ai làm chuyện nấy, một kiểm tra cửa sổ, một kiểm tra cửa phòng, cuối cùng báo cáo: Cửa sổ không có dấu vết ngoại lực cạy phá, bên ngoài bệ cửa sổ có một lớp bụi dày, trên đó không có phát hiện dấu chân.

Nói như vậy, Ân tiểu thư là bị mang đi từ cửa phòng? Nhưng từ trên lầu xuống đến tầng dưới cùng nhất định phải trải qua hai tên nha đầu ngủ phòng ngoài, tên tội phạm kia làm thế nào lặng lẽ không tiếng động, không kinh động tới người nào khác như vậy?

Lục mập thần thần bí bí tiến tới bên cạnh Tần Lâm, thanh âm trầm bổng, hai mắt toát ra lục quang:

– Tần ca, đệ cảm thấy hai nha đầu kia có vấn đề!

Tần Lâm trừng mắt nhìn y một cái, lòng nói ngươi đóng vai Trinh Tử trong Ngọ Dạ Hung Linh (phim kinh dị Nhật, tên tiếng Anh là Ringu) sao, làm cho lão tử cũng cảm thấy lạnh cả sống lưng.

Dĩ nhiên phải tra hỏi hai tên nha đầu, một người tên là Hoa Hồng, một người tên là Liễu Lục, cả hai sợ hãi nước mắt chạy quanh. Tần Lâm cùng mọi người thối lui ra khuê phòng Ân tiểu thư, thẩm vấn hai nàng ở phòng ngoài.

– Bẩm… bẩm lão gia, từ trước tới nay tỳ tử không kết giao với người bên ngoài, không biết gì cả.

Hoa Hồng vừa gạt lệ, vừa khóc thút thít trả lời.

– Hu hu, oan uổng, quản gia quản chúng ta rất nghiêm, cũng không dám nói câu nào với người bên ngoài.

Liễu Lục tuổi tác nhỏ hơn, thân thể phát run.

Bạch Hạo nói thật thấp mấy câu bên tai Vương Thế Trinh, lát sau có mấy bà mụ đi tới dìu đỡ hai tên nha đầu đi xuống.

Từ Tân Di ngoài mặt cẩu thả tùy tiện, bên trong lại cực kỳ nhiệt tình, thấy hai tiểu nha hoàn khóc tơi bời, không biết đã bị hành hạ thế nào, lập tức đứng ra lên tiếng nói:

– Này, các ngươi muốn tra khảo bức cung hay sao, Vương lão nhi, bản tiểu thư còn tưởng là ngươi là thanh quan năng lại, không ngờ rằng…

Vương Thế Trinh cùng Bạch Hạo đều rất là lúng túng, muốn giải thích lại không tiện nói ra miệng với Từ Tân Di. Đường đường chính tam phẩm Phủ Doãn Thuận Thiên, Minh chủ văn đàn, bị tiểu nha đầu chỉ mặt lăng nhục như vậy, thật sự mất hết thể diện.

Thật may là Tần Lâm nở nụ cười, ngăn Từ Tân Di lại, nói mấy câu thật thấp ở bên tai nàng.

Nước da bánh mật của Từ Đại tiểu thư thoáng chốc ửng đỏ, cúi đầu nhìn chằm chằm mũi chân, không nói thêm gì nữa. Nhớ tới cái gì lại nhìn trộm Tần Lâm, sau đó vội vàng dời ánh mắt đi nơi khác, lần này ngay cả tai cũng đỏ ửng lên.

Vương Thế Trinh nhìn Tần Lâm chắp tay một cái, tạ hắn giải vây, ánh mắt y vô cùng sắc bén, đã sớm nhìn ra mấy phần đầu mối, trong nụ cười mang theo vài phần bỉ ổi.

Bà mụ lại dẫn hai tiểu nha đầu ra, quỳ xuống hồi báo:

– Khải bẩm Đại lão gia, đã nghiệm qua hai nữ nghi phạm, thật sự là tấm thân xử nữ, chưa từng bị người ô nhục.

Bạch Hạo không hổ là Tổng Bộ Đầu Thuận Thiên phủ, y đề nghị kiểm tra hai tên nha đầu có còn là xử nữ hay không là rất có đạo lý.

Vào thời này một khi nữ tử bị nam tử ô nhục, hoặc là lấy cái chết để tỏ chí, hoặc là cương quyết một lòng, từ nay gả cho gà thì theo gà, gả cho chó thì theo chó. Phụ mẫu đàng gái vì mặt mũi thường không chịu báo quan, cũng chỉ có thể gả con mình cho kẻ đó.

Cho nên có nhiều hành vi phạm tội lợi dụng danh tiết nữ tử để uy hiếp, từ trước đã từng phát sinh qua chuyện cường đạo dùng hoa ngôn xảo ngữ dụ dỗ nha hoàn làm nội ứng, trộm cắp tài sản, thậm chí còn cưỡng bức tiểu thư con gái chủ nhà.

Nếu như hai tên nha hoàn này bị người ngoài uy hiếp mà phối hợp hành vi phạm tội tối hôm qua, hơn phân nửa hai nàng đã không còn là tấm thân xử nữ, như vậy lập tức có thể tra rõ vụ án.

Bất quá thế sự không có chuyện gì là tuyệt đối, lần này Bạch Hạo cũng không thể mở ra đột phá khẩu.

Còn có thủ đoạn gì uy hiếp đơn giản hơn, trực tiếp mà hiệu quả hơn danh tiết nữ tử? Nếu hai nha hoàn này vẫn là xử nữ, vậy trên căn bản có thể loại bỏ khả năng nội ứng ngoại hợp gây án.

Tần Lâm cân nhắc hỏi:

– Các ngươi phát hiện tiểu thư không có ở trong phòng lúc nào? Ai là người thứ nhất nhìn thấy thi thể trong hồ nước?

Hoa Hồng, Liễu Lục ngơ ngác nhìn nhau, trả lời hai nàng ngủ rất say, vốn là đầu giờ Thìn (7 giờ sáng) thúc giục tiểu thư rời giường, múc nước rửa mặt, đến giữa giờ Thìn (8 giờ) lại do nhà bếp đưa bữa ăn sáng tiểu thư tới.

Bất quá có lẽ là tối hôm qua đêm trừ tịch xem pháo bông, ăn cơm cuối năm, ngủ tương đối trễ, sáng sớm hôm nay hai nàng chậm chạp mãi không thức giấc. Là người làm nhà bếp đưa bữa sáng tới đi ngang qua hồ nước phát hiện thi thể, kêu to lên, hai nàng mới giật mình phát hiện tiểu thư không có ở trong phòng.

Tần Lâm lập tức ra lệnh:

– Tìm tên người làm nhà bếp kia tới đây.

Chu Tam Lang là một người tuổi trẻ mày rậm mắt to, y phụ trách đưa bữa ăn sáng tới, phát hiện thi thể tiểu thư ở hồ nước dưới lầu.

Nhìn thấy trên người y có dấu vết dính nước bùn, mọi người hứng thú dâng trào. Mấy ánh mắt Bạch Hạo, Lục Viễn Chí, Từ Tân Di nghiêm nghị lướt qua, người này bị dọa sợ đến tâm hoảng ý loạn, bị vấp ngưỡng cửa một cái, thiếu chút nữa ngã xuống.

cam-y-ve-dai-minh-quyen-21-2

Thanh âm của Bạch Hạo vừa lạnh lùng vừa nghiêm khắc:

– Dấu vết nước bùn trên người ngươi là từ đâu mà có?
– Sáng sớm lúc vớt xác tiểu thư lên đã dính vào!

Chu Tam Lang không chút nghĩ ngợi trả lời, tiếp theo chợt hiểu ra vì sao ánh mắt các vị lão gia tỏ vẻ nghiêm nghị như vậy, vội vàng quỳ xuống dập đầu lia lịa:

– Cầu xin các vị lão gia tra cho rõ, bình thời tiểu nhân đưa cơm chỉ đến dưới lầu, cũng không thể thấy được mặt tiểu thư, làm sao phạm tội lớn bậc này? Từ trước tới nay tiểu nhân vẫn ngoan ngoãn giữ phận, ngàn vạn lần không dám nghĩ bậy.

Triều Minh cũng không nói tra xét vô tội gì cả, nghi phạm nhất định phải tự tìm chứng cứ vô tội cho mình, nếu không quan phủ có thể dùng đại hình phục dịch, Chu Tam Lang này tỏ ra sợ hãi như vậy cũng nằm trong tình lý.

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232 Phần 233 Phần 234 Phần 235

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng
Chính sách bảo mật | Điều khoản sử dụng