Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hấp diêm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 2 (Update Phần 235)

Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 2 (Update Phần 235)

Phần 210: Đầu Hiến Ruộng Đất

Đúng rồi, nếu đã tới đây vậy hãy để Trần lão đầu lại, con trai lão giết Ma Sư Gia, thiếu nợ nhà ta còn chưa trả, lấy ruộng đất nhà lão trả nợ đi.
Quả thật hết sức buồn cười, lão bà Mao thị của Ma Sư Gia muốn lấy ruộng đất Trần gia bồi thường chuyện sinh kế nửa đời còn lại của nàng, Dương phủ cũng nhìn chằm chằm mười tám mẫu đất này.

Trần lão đầu nghe đến đó thật sự tay chân luống cuống, không biết nên làm gì bây giờ, co ro khép nép trốn sau lưng Tần Lâm.

Tần Lâm cười hì hì, ánh mắt híp lại, hỏi tên gia đinh kia:

– Quản gia, các ngươi thật sự không nhường đường sao?





Tên đầu lãnh gia đinh lắc đầu quầy quậy như trống bỏi.

– Được rồi, đập gãy một chân đi…

Tần Lâm hời hợt nói một câu như vậy.

Bọn gia đinh Dương phủ không biết có ý gì, còn đang nghi hoặc, chỉ nghe Ngưu Đại Lực cười gằn một tiếng, từ mặt bên đạp vào đùi tên đầu lãnh gia đinh kia.

Rắc…

Tiếng xương gãy vang lên, thanh âm giòn tan truyền vào tai mọi người.

Tên đầu lãnh gia đinh Dương gia ngã nhào xuống đất, lúc này còn chưa biết đã có chuyện gì xảy ra. Chỉ sau thời gian một cái búng tay, nỗi đau kịch liệt từ trên đùi truyền tới, y lập tức nhìn thấy cảnh tượng khiến cho mình phải kinh hãi: Đùi phải vặn xoắn sang bên, rõ ràng là đã gãy xương đứt gân.

Sau đó, tên đầu lãnh gia đinh há to miệng phát ra tiếng kêu to như chọc tiết heo, đám gia đinh còn lại nghe thấy tiếng kêu thảm thiết này, ai nấy đều rùng mình sởn óc.

Tần Lâm cười khành khạch hai tiếng, sờ sờ cằm:

– Làm gia đinh cũng dám lớn lối như vậy, ngươi cho rằng ngươi là Lâm Tam ca sao?

Đừng nói đầu lãnh gia đinh không hiểu ý Tần Lâm, cho dù là hiểu cũng không rảnh đáp lời. Y ôm chân kêu trời kêu đất, sắc mặt thoạt trắng thoạt xanh giống như tờ giấy, rõ ràng hiện tại là tiết trời giá rét đóng băng, thế nhưng trên trán y rỉ ra mồ hôi hột, hột nào hột nấy to như hột đậu nành.

Đám gia đinh Dương gia còn lại bị dọa đến nỗi sững sờ tại chỗ. Mặc dù bọn họ đã quen tác oai tác quái hà hiếp dân chúng ở hương thôn, nhưng từ trước tới nay chưa từng thấy qua người nào ngang ngược như vậy, trong lúc cười nói đã cho thuộc hạ đá gãy chân đầu lãnh gia đinh, quả thật khiến cho lòng người run sợ.

Rốt cục có người phát giác Tần Lâm không giống như Cẩm Y Hiệu Úy hay đi tuần tra ngoài đường ở kinh sư, đánh bạo nơm nớp lo sợ hỏi:

– Ngươi… Các ngươi là ai? Bắc, Bắc, Bắc Trấn Phủ Ty?

Ôi, Tần Lâm thất bại lấy tay vỗ trán, có cảm giác bất lực, xem ra hung danh Nam Trấn Phủ Ty ta còn chưa nổi bật…

– Chúng ta là Nam, Nam, Nam Trấn Phủ Ty…

Lục mập cười hì hì bắt chước giọng cà lăm của tên gia đinh này, sau đó nghiêm nghị nói:

– Các ngươi nghe cho kỹ đây, vị này chính là Chỉ Huy Thiêm Cẩm Y Vệ Sự, Minh Uy tướng quân, chưởng Nam Trấn Phủ Ty Tần Lâm Tần trưởng quan chúng ta!

Tên mập nói mỗi một quan hàm, sắc mặt của gia đinh Dương phủ lập tức tái đi vài phần, về sau đã há hốc mồm cứng lưỡi, cũng không nói ra được nửa câu.

Nếu làm gia đinh nhà đạt quan hiển quý ở kinh sư, vậy cũng hiểu được sơ lược quan chế triều đình, Chỉ Huy Thiêm Sự Cẩm Y Vệ là đường thượng quan, có thể vào Bạch Hổ đại đường tham dự sự vụ cơ yếu, Minh Uy tướng quân là tán cấp, chưởng Nam Trấn Phủ Ty là nhân vật số ba trong hệ thống Cẩm Y Vệ, kế dưới Lưu Thủ Hữu và chưởng Bắc Trấn Phủ Ty.

Mặc dù bọn gia đinh khoác lác chủ nhân của mình Dương Tổng Đốc cùng Lưu Đô Đốc là mạc nghịch chi giao, nhưng bọn họ cũng rất rõ ràng, chỉ bằng vào đám gia đinh nho nhỏ lại dám đắc tội một vị đại nhân vật chưởng Nam Nha như Tần trưởng quan, không cần lão nhân gia bọn họ động thủ, sau khi trở về mấy vị Đại quản gia biết được tin này, chắc chắn sẽ đánh gãy chân bọn họ trước.

Lục mập nói xong, Ngưu Đại Lực còn thành thật bổ sung:

– Cẩm Y Vệ là thiên tử thân quân, phàm là đường thượng quan phá án, kẻ nào dám can đảm ngăn trở coi như đồng mưu phản, có thể giết chết không tha. Tần trưởng quan tâm địa nhân hậu, được người xưng lấy đức báo oán, cho nên lệnh cho ta đá gãy một chân tên này, đã coi như là đặc biệt khai ân.

Tên đầu lãnh gia đinh đang quằn quại trên mặt đất nghe vậy thật là khóc không ra nước mắt, chẳng lẽ bị đá gãy chân như vậy, ta còn phải cảm tạ ngài sao?

Tần Lâm vẫn cười híp mắt, không nhanh không chậm nói:

– Mang trở về tìm đại phu nối xương, ba tháng đừng động, tương lai vẫn có thể đi lại được. Đương nhiên nếu muốn làm chó săn cho người khác hà hiếp hương dân, hẳn là hạ bàn có chút không vững chắc.

Tuy rằng hiện tại thái độ vị Tần trưởng quan này vẫn ung dung nhàn nhã, nhưng còn ai dám coi thường lời hắn nữa. Bọn gia đinh vội vàng ngẩng đầu lên, nhanh chóng chạy mất không dám quay đầu lại.

Xung quanh trở nên yên tĩnh.

Tần Lâm chắp hai tay sau lưng, ung dung đi về phía mấy gian nhà của quân hộ ở.

Nơi đây có năm gia đình, đều ra bên ngoài giằng co với đám gia đinh Dương phủ. Có mấy người trẻ tuổi, bất quá người già phụ nữ và trẻ con vẫn chiếm đa số, nhìn thấy cảnh tượng mới vừa rồi đều cảm thấy hả giận. Nhưng cũng không biết vị đại quan Cẩm Y Vệ thủ đoạn tàn nhẫn này tới để làm gì, ai nấy đều thắc thỏm không yên.

Tần Lâm đi thẳng vào vấn đề, trực tiếp nói cho bọn họ biết:

– Bản quan chưởng Nam Trấn Phủ Ty, quan giáo Cẩm Y Vệ phạm pháp sẽ thuộc về bản quan phân xử. Lần này tới đây là vì điều tra án Trần Minh Hào hiềm nghi đánh Ma Sư Gia tới chết, nghe nói ngày đó có con cháu các ngươi phục dịch tại xa doanh có mặt ở hiện trường, bản quan muốn tìm bọn họ hỏi tình huống một chút.

Nghe đến đó, các thân nhân quân hộ cùng nhau thở phào nhẹ nhõm, mấy vị lão nhân đương gia không hẹn mà cùng quỳ dưới chân Tần Lâm:

– Trời cao thương xót, thì ra là một vị thanh thiên Đại lão gia đến! Tần trưởng quan, chúng ta vì chuyện đầu hiến ruộng đất bị Dương phủ nhiều lần bức bách. Lần này bọn họ lại mượn Ma Sư Gia bị đánh chết sinh sự, cưỡng ép nói con trai chúng ta cũng có động thủ, ngài phải thay chúng ta chủ trì công đạo!

Mấy người tuổi trẻ vội vàng đỡ trưởng bối của mình, đám cô nương tức phụ nhìn Tần Lâm bàn tán xôn xao:

– Vì sao không giống như thanh thiên Đại lão gia trên sân khấu như vậy, chức quan vị lão gia này thật lớn, nhưng hắn còn trẻ như vậy…
– Không cần biết hắn trẻ tuổi hay không, chỉ cần chịu đứng ra làm chủ giải oan cho chúng ta, vậy chính là quan tốt!

Tần Lâm giơ hai tay ra đỡ hờ, bảo chư vị lão nhân đứng lên, đúng là Nam Nha không xen vào tranh chấp quan dân bình thường, nhưng làm đường thượng quan Cẩm Y Vệ, hắn có chức trách tra xét gian nịnh, đạn hặc bất pháp, nghe thấy Dương phủ hoành hành bất pháp liền nhíu mày một cái, bảo đám thân nhân quân hộ này chậm rãi kể lại tình huống.

Những người dân này kể lại lẫn lộn đầu đuôi một phen, Tần Lâm nghe xong phải thầm sắp xếp lại trong lòng, mới hiểu được nguồn cơn.

Quân hộ tranh chấp với Dương gia là vì chuyện đầu hiến ruộng đất.

Từ giữa triều Minh, phong trào đầu hiến ruộng đất thịnh hành, dân chúng địa phương thường thường đầu hiến ruộng đất cho đám nhà giàu quan quyền, bản thân bọn họ trở thành tá điền hoặc tôi tớ.

Chẳng lẽ dân chúng điên rồi sao, cam tâm tình nguyện hiến ruộng đất cho người khác, còn mình làm tôi tớ?

Chỉ vì thuế phú Đại Minh tuy thấp, nhưng còn đủ các loại tiền cữ thường lệ, gia tăng chỉ tiêu… chính là gánh nặng không nhỏ đối với nông hộ bình thường.

Nông hộ “hiến” ruộng đất cho đạt quan hiển quý, thật ra bản thân bọn họ vẫn trồng trọt, nhưng đạt quan hiển quý có đặc quyền miễn thuế, không cần nộp thuế, nông hộ sẽ tiết kiệm được thuế phú chi ra. Cho dù phải nộp địa tô cho đạt quan hiển quý, nhưng chỉ cần thấp hơn thuế phú triều đình và các loại tiền cữ thường lệ cho các quan địa phương, bọn họ cũng sẽ vui lòng.

Ngoài ra lúc này triều Đại Minh vẫn chưa hoàn toàn than đinh nhập mẫu (chế độ thuế thu gộp thuế thân và thuế ruộng đất vào thời Thanh), vẫn còn thu thuế thân theo đầu người. Từ dân chúng bình thường trở thành tôi tớ nhà quyền quý, thoạt nhìn thân phận hạ thấp hơn nhiều nhưng lại không cần nộp thuế thân, kinh tế vẫn đầy đủ.

Cứ như vậy mãi, ruộng đất của đạt quan hiển quý và nô lệ càng ngày càng nhiều, số thuế ruộng đất, thuế thân mà quốc gia có thể thu được càng ngày càng ít, số lượng dân chúng trong hộ khẩu sổ sách càng ngày càng giảm, thậm chí một ít địa phương không thể thu đủ binh sĩ.

Mặt khác bởi vì không thu được thuế của nhà giàu và dân chúng đã đầu hiến ruộng đất cho nhà giàu, quan phủ địa phương vì hoàn thành chỉ tiêu thuế không thể làm gì khác hơn là chuyển số thuế thất thu này lên đầu dân chúng bình thường. Càng tiến thêm một bước thúc đẩy dân chúng đầu hiến cho đám đạt quan hiển quý, để trốn số thuế gia tăng càng ngày càng nhiều.

Vô số trang viên ruộng đất của Dương Triệu, tuyệt đại đa số trong đó là thông qua che chở môn hạ tôi tớ trốn thuế, hấp dẫn dân chúng đầu hiến mà có được.

Tần Lâm nghe tới đây, không hiểu bèn hỏi:

– Nơi này có năm nhà, theo Trần lão bá nói có ba nhà là quân hộ, dân hộ đầu hiến cũng không nói, thuế ruộng đất và thuế thân của quân hộ đã được quốc gia giảm miễn, vì sao phải đầu hiến Dương phủ?
– Ôi, đó không phải là vọng hiến sao!

Mấy vị lão nhân vỗ đùi, hết sức phẫn hận nói.

Phương pháp trốn thuế đã nêu trên là đầu hiến, cũng là tự hiến, là tâm cam tình nguyện. Ngoài ra còn có một loại vọng hiến, là đám lưu manh vô lại lấy ruộng đất của người khác nói là của mình, hoặc nói “đất trống vô chủ” dâng hiến cho đám nhà giàu quyền thuế, đổi lấy tiền thưởng. Dân chúng không dám, cũng không có khả năng chống lại quyền quý, thường là chỉ có thể trơ mắt nhìn ruộng đất tổ truyền bị đoạt đi, đau đến không muốn sống.

Chính là lưu manh vô lại ở địa phương vọng hiến ruộng đất của năm nhà nơi này cho Dương gia, tôi tớ Dương gia mới có thể nhiều lần tới đây thúc giục ép. Mà dù sao Trần gia có con trai làm Đại Hán tướng quân, ruộng đất vì giảm thuế đã trình diện qua Kinh Lịch Ty Cẩm Y Vệ, không tiện giở trò trong đó, cho nên mới giở thủ đoạn cho vay lãi suất cao. Còn năm gia đình này thì không cần có thủ đoạn, chỉ việc cướp trực tiếp.

“Tên họ Dương này cai trị như vậy, quả thật vô cùng ghê tởm!”

Tuy rằng sắc mặt Tần Lâm không có gì thay đổi, nhưng trong lòng đã sớm sôi trào.

Nếu như nói tự hiến là dân chúng làm vì trốn tránh thuế phú, mặc dù trong đó cũng có không ít người bị đạt quan hiển quý dụ dỗ, nhưng dù sao cũng có tính chất tự nguyện không nhiều thì ít trong đó. Vậy vọng hiến thật sự là cướp giữa ban ngày, mảnh ruộng mảnh đất nào đó trên bản thổ là của nhà ai, cho dù đám đạt quan hiển quý không rõ ràng, nhưng Sư Gia, quản gia dưới tay bọn họ chẳng lẽ không rõ ràng sao?

Đẩy trách nhiệm vọng hiến lên đầu đám lưu manh vô lại địa phương, giả vờ nhắm mắt làm ngơ không hay không biết, rõ ràng chính là thủ đoạn chiếm đoạt ruộng đất của dân chúng.

Kế Liêu Tổng Đốc Dương Triệu, Tần Lâm nhớ kỹ cái tên này, một vị Tổng Đốc Đại nhân cũng không phải là dễ có thể dàng lật đổ, Tần gia sẽ chơi từ từ với ngươi vậy…

Hỏi nhân chứng cụ thể thấy Trần Minh Hào đánh Ma Sư Gia, không nghĩ tới hỏi mấy tiểu tử đều không phải. Thần sắc đám thân nhân quân hộ có vẻ cổ quái nói cho Tần Lâm, con trai bọn họ làm lính ở xa doanh, bởi vì cuốn vào sự kiện đánh nhau gây ra tổn thất nhân mạng, đã bị Tham Tướng Du Đại Du giam lại.

Du Đại Du, Tần Lâm nghe cái tên này rất quen, nhất thời hứng thú, vừa đúng mượn cơ hội này đi gặp vị Đại tướng nổi danh ngang hàng với Thích Kế Quang này.

Xa doanh là lính mới kinh sư biên luyện, do danh tướng chống Oa Du Đại Du đề xuất sáng lập, trang bị chiến xa ngựa kéo và hỏa khí, đối phó dân tộc du mục Bắc phương rất hữu hiệu. Hiện tại xa doanh kinh sư là Du Đại Du đích thân cai quản, mà Thích Kế Quang cũng biên luyện bảy xa doanh ở Kế Trấn.

Thật ra thì Tần Lâm không biết, Du Đại Du vốn đã cáo lão về quê, bởi vì xa doanh trang bị Xế Điện Thương và Tấn Lôi Thương do Tần Lâm cải tiến, tướng quân kế nhiệm luyện không đắc lực, triều đình lại phải mời vị lão tướng này rời nhà xuống núi một lần nữa.

Xa doanh kinh sư cách nơi này cũng không xa, cỡi ngựa chạy dưới gió Bắc mãnh liệt, ước chừng thời gian một nén nhang đã đến.

Cảnh tượng nơi này quả thật đằng đằng sát khí.

Sắp hết năm, dân tộc du mục cũng không thể nào chịu đựng được gió rét bão tuyết xâm nhập, trừ phi bọn họ không sợ ngựa bị chết rét. Cho nên uy hiếp đã giảm xuống mức thấp nhất, không ít binh tướng xa doanh đều về nhà ăn Tết.

Nhưng trong doanh cờ xí phấp phới, đón gió Bắc tung bay phần phật, nhà cửa phòng ốc không có chút tuyết đọng nào, có lẽ được dọn dẹp kịp thời. Một đội chiến xa đang huấn luyện, thỉnh thoảng biến ảo trận hình, đao thương hỏa pháo chỉnh tề trật tự, binh sĩ đứng nghiêm ở cửa doanh dáng người thẳng tắp như thương, chịu đựng gió rét thấu xương, lông mày đọng tuyết lấm tấm như bạc vẫn không nhúc nhích.

Du Long Thích Hổ, Du Đại Du trị quân quả thật có phong thái của Chu Á Phu!

Tần Lâm gật đầu than thở, dẫn chúng quan giáo giục ngựa chạy tới, lại không nghĩ rằng mình thật sự gặp Tế Liễu Doanh của Chu Á Phu, bị cho ăn bế môn canh.

Đám tướng sĩ đứng thẳng như thương ở cửa doanh xa xa nhìn thấy Tần Lâm dẫn người giục ngựa chạy tới, dường như không nhận ra bọn họ thân mặc Phi Ngư phục. Lúc còn cách hai tầm tên, Bả Tổng cầm đầu lập tức giơ cờ đỏ trong tay lên, các binh lính giương cung lắp tên, trường thương xa xa chỉ xéo, hai bên sườn núi cũng có bóng người thấp thoáng, hiển nhiên đã đề phòng nghiêm mật từ sớm.

Bả Tổng kia chuẩn bị xong xuôi, giơ tay lên cao giọng gọi:

– Trước viên môn không cho cỡi ngựa xông vào, người tới xuống ngựa xưng tên!

Lục Viễn Chí, Ngưu Đại Lực thấy vậy vô cùng kinh ngạc:

– Cẩm Y Vệ là thiên tử thân quân, đi tới bất cứ quân doanh nào cũng được tươi cười chào đón, Du Đại Du dẫn dắt xa doanh kinh sư lại đối xử như vậy là có ý gì?

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232 Phần 233 Phần 234 Phần 235

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng
Chính sách bảo mật | Điều khoản sử dụng