Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hấp diêm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 2 (Update Phần 235)

Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 2 (Update Phần 235)

Phần 45: Quy tắc ngầm (Thượng)

Quả thật Từ Văn Trường đã điên, điên rất nghiêm trọng, nhưng gốc rễ bệnh của lão nằm ở một cỗ chấp niệm. Chính là năm xưa chiêu an thất bại, Uông Trực bị chém, thế cục tan tành, Hồ Tông Hiến hàm oan, mười vạn quân dân chết oan… một chuỗi toàn những chuyện thiên cổ hận.
Bây giờ Tần Lâm thay Uông Trực chiêu an Ngũ Phong hải thương, chính là liều thuốc chữa chứng điên cuồng của Từ Văn Trường. Cho nên dọc đường lão vừa nghe nói thân phận Tần Lâm, bệnh điên lập tức tốt hơn nhiều, vào lúc này thương nghị chuyện đã có vẻ tương đối bình thường lại.

Đương nhiên thỉnh thoảng lão vẫn còn lộ ra triệu chứng điên cuồng, muốn chữa trị tận gốc căn bệnh này, Tần Lâm cũng có tâm dược, chờ Từ Văn Trường từ Huy Châu trở lại…

Mới vừa đưa Từ Văn Trường đi khỏi cửa, Tần Lâm đang chuẩn bị xoay người đi vào, xa xa nhìn thấy Lý Thời Trân cùng Thanh Đại từ phương hướng Thuận Thiên phủ trở lại.

Mấy ngày nay Tần Lâm bận rộn an bài tất cả sự vụ xưởng bút chì, Lý Thời Trân là vì xuất bản Bản Thảo Cương Mục mà bôn tẩu, cũng không biết chuyện có thuận lợi hay không…





Bóng gầy gò của Lý Thời Trân hơi khòm xuống, vẻ mặt hơi có chút tịch mịch.

Thanh Đại đỡ cánh tay gia gia, cái miệng nhỏ nhắn chu cao, mắt to long lanh có hơi đỏ lên. Bởi vì không muốn gia gia khó chịu trong lòng, nàng cố nén không khóc, nhưng dáng vẻ uất ức lộ rõ trên mặt, khiến cho người ta nhìn qua liền biết.

Bản Thảo Cương Mục là một quyển Trung y dược học tập đại thành, toàn thư năm mươi hai quyển, thu thập một ngàn tám trăm chín mươi hai loại dược vật, phương thuốc trong đó có hơn một vạn một ngàn, đồ hình minh họa một ngàn một trăm sáu mươi bức, nội dung có thể nói mênh mông như biển.

Nếu như sách này có thể xuất bản rộng rãi khắp thiên hạ, hẳn sẽ có vô số lê dân bách tính nhận được ích lợi, hàng ngàn hàng vạn tính mạng mắc các loại bệnh được cứu, quả thật là công đức vô lượng.

Nhưng vấn đề là một bộ sách y học vĩ đại như vậy, đời sau ngay cả nhà khoa học khổng lồ phương Tây Darwin, chuyên gia khoa học kỹ thuật Joseph Needham cũng không tiếc lời khen ngợi, lúc xuất bản cũng gặp phải vấn đề khó khăn.

Nam Kinh là trung tâm văn hóa cả Nam Trung Quốc, Lý Thời Trân tới nơi này chính là tìm cầu giúp đỡ. Lão hy vọng Phủ Doãn Thuận Thiên văn đàn Minh chủ Vương Thế Trinh năm xưa từng có duyên gặp mặt một lần có thể đưa tay viện thủ, càng hy vọng tìm được thương nhân buôn sách chịu xuất bản Bản Thảo Cương Mục ở chỗ này.

Nhưng lão đã thất vọng, liên tục mấy ngày đi Vương gia cầu kiến đều bị chận ngoài cửa, hôm nay càng bị người dùng ngôn ngữ làm nhục, khiến cho vị thần y vang danh Kinh Tương, cứu sống vô số người xấu hổ khó tả, chịu đựng tức tối cành hông đi về.

Tần Lâm nhìn mặt đoán ý cũng biết Lý Thời Trân gặp phải khó khăn, nghênh đón cười nói:

– Thái thế thúc bôn tẩu mấy ngày nay, chuyện xuất bản như thế nào?
– À… Không có, không có gì, cũng thuận lợi, rất thuận lợi…

Ánh mắt Lý Thời Trân lóe lên, thần sắc rất là khó chịu, Bản Thảo Cương Mục tốn hao trọn đời tâm huyết viết ra lại không cách nào xuất bản, trong lòng đau khổ có thể tưởng tượng được.

(Vốn là trong lịch sử, cuối cùng cả đời Lý Thời Trân cũng không thể khắc ấn xuất bản bộ y dược học này, tác giả vĩ đại mang theo tiếc nuối vô tận cho đến cuối đời.)

– Có thật không?

Tần Lâm hoàn toàn không tin, đưa ánh mắt nhìn về phía Thanh Đại.

Lý Thời Trân nghiêm mặt, ý bảo Thanh Đại không được nói ra.

Nhưng tiểu nha đầu nhẫn nhịn từ nãy giờ đã không thể nào nhịn được nữa, trước mặt Tần Lâm thân cận nhất tín nhiệm nhất, nước mắt nàng lập tức tuôn rơi lã chã:

– Tần ca ca, những người xấu kia… bọn họ nói sách gia gia là rác rưởi, nói chúng ta không nên đi tìm Vương Đại lão gia, cho dù đi một ngàn lần cũng là vô ích…

Tần Lâm nghe vậy nổi giận trong lòng, Lý Thời Trân cứu vô số lê dân bách tính, để lại vô số danh tác đời sau, có thể nào bị bêu xấu như vậy?

– Vương Thế Trinh có gì đặc biệt hơn người, gia nhân y lại dám vô lễ như thế? Chờ tiểu điệt tôn tới đó mắng một trận trút giận thay thái thế thúc, sau đó chúng ta bỏ tiền xuất bản Bản Thảo Cương Mục, hừ, có đáng là gì!

Tần Lâm vừa nói vừa đi về phía Thuận Thiên phủ.

cam-y-ve-dai-minh-quyen-35-3

Người ngoài chỉ biết là Vương Thế Trinh là Minh chủ văn đàn, lãnh tụ Hậu Thất Tử, đường đường chính tam phẩm Phủ Doãn Thuận Thiên, mà Lý Thời Trân chẳng qua là một y sĩ Kỳ Châu, lớn nhất cũng chỉ từng làm chính bát phẩm thái y, địa vị hai bên cách biệt như trời với vực.

Nhưng Tần Lâm hoàn toàn rõ ràng, thơ từ văn chương Vương Thế Trinh căn bản không hề truyền lưu được gì ở đời sau, cống hiến lớn nhất của y có lẽ chỉ là bộ Kim Bình Mai hương diễm kia. Mà Lý Thời Trân mới là một đời tông sư, Bản Thảo Cương Mục của lão mới là đồ sộ vĩ đại, không biết bao nhiêu sinh linh nhờ đó được cứu. Xét từ phương diện cống hiến đối với lê dân bách tính, hai bên đã phân cao thấp hết sức rõ ràng.

Lý Thời Trân kéo Tần Lâm lại, nét mặt già nua trở nên đỏ bừng:

– Chớ nên gây sự, tự bêu xấu cũng chỉ tổ làm người khác coi thường chúng ta. Ôi, hơn nữa xuất bản cũng không đơn giản chỉ bỏ tiền ra là được.

Thì ra vào thời đại này, một bộ sách muốn lưu hành phải được danh nhân văn đàn đề chữ khen ngợi, đông đảo danh sĩ phẩm bình, như vậy mới có thể được nhiều người biết đến. Ngược lại cho dù là có nhiều tiền, tự mình bỏ ra in sách, các cửa hàng sách Nam bảy tỉnh Bắc sáu mươi ba tỉnh thấy trang đầu lời tựa trống không, trang cuối lời bạt (lời cuối sách) không có, đương nhiên sẽ lo rằng khó lòng tiêu thụ, cho dù là tặng không cũng không ai xem.

Tuy rằng danh tiếng Lý thần y lớn thật, nhưng chỉ giới hạn trong địa khu Kinh Hồ, ra ngoài Sơn Thiểm, Hà Bắc, Phúc Kiến, Quảng Đông… không ai biết lão nhân họ Lý này là ai. Nếu quả thật làm như Tần Lâm nói tự mình bỏ tiền in ra, e rằng chỉ có y gia trong địa khu Kinh Hồ chịu mua, không thể đạt tới mức độ phổ cập khắp thiên hạ, giúp cho vạn dân.

Thì ra giới xuất bản triều Minh cũng có quy tắc ngầm! Tần Lâm thở dài, bảo đảm với Lý Thời Trân sẽ không đi Thuận Thiên phủ gây chuyện, lại lặng lẽ đưa mắt ra hiệu cho Thanh Đại.

Quả nhiên tâm hữu linh tê nhất điểm thông, sau khi đỡ gia gia đi vào không bao lâu, Thanh Đại bèn chạy chậm ra ngoài, kéo kéo tay áo Tần Lâm ngọt ngào nói:

– Phải chăng là Tần ca ca có biện pháp gì, Thanh Đại biết Tần ca ca sẽ có biện pháp.

Tần Lâm khẽ véo đôi má phấn mềm mại ngây thơ của nàng, chọc cho nàng hung hăng vung quyền lên, lúc này mới cười híp mắt nói:

– Chẳng những ca ca sẽ làm cho Bản Thảo Cương Mục xuất bản thuận lợi, còn muốn cho Trương Cư Chính đề viết lời tựa, Vương Thế Trinh viết lời bạt, hừ hừ, không phải là quy tắc ngầm sao, làm như vậy mới có thể phổ biến khắp thiên hạ.

Thanh Đại giật mình bưng kín cái miệng nhỏ nhắn, nếu như đây là thật, vậy thì quá tốt… sau đó nàng lại lo lắng nói:

– Vương Phủ Tôn là quan lớn như vậy, chịu viết lời bạt cho chúng ta sao?

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232 Phần 233 Phần 234 Phần 235

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng
Chính sách bảo mật | Điều khoản sử dụng