Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hấp diêm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 2 (Update Phần 235)

Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 2 (Update Phần 235)

Phần 49: Niềm vui bất ngờ (Hạ)

Tỉ mỉ xem chừng hơn nửa canh giờ, Vương Thế Trinh mới gấp sách lại thở ra một hơi thật dài, luôn miệng tấm tắc khen ngợi:
– Kiệt tác của lão hữu quả thật vô cùng ưu việt. Quả thật là đạo lý uyên thâm, hết sức huyền diệu, là bí lục của đế vương, trọng bảo của thần dân. Nguyên Mỹ có được may mắn viết lời bạt, tương lai tất mượn sách này nổi danh đời sau bất hủ.

Vương Thế Trinh không phải là ngu ngốc, thân là Minh chủ văn đàn tự có một phen kiến thức, vừa nhìn cũng biết Bản Thảo Cương Mục quả thật là kiệt tác đồ sộ ưu tú vô cùng. Hiện tại y đề cử bộ sách này, tương lai nhờ vào bộ sách này càng tăng thêm danh vọng.

Lý Thời Trân nghe lời này cũng vô cùng sửng sốt, do dự hỏi:

– Vì sao chỉ là lời bạt, vậy còn lời tựa…
– Quyển đại tác này, bản quan cũng không đủ tư cách viết lời tựa…





Vương Thế Trinh cười lấy từ trong ngực ra một phần văn kiện:

– Nguyên Phụ Thiếu Sư Trương tiên sinh đã sớm viết xong lời tựa, dặn dò Nguyên Mỹ chuyển giao cho Đông Bích huynh.

Cái gì? Lý Thời Trân bị hạnh phúc đột nhiên xuất hiện xông lên làm cho đầu óc choáng váng hồ đồ, trong lúc nhất thời mơ màng hoảng hốt.

Trương Cư Chính lấy thân phận Thủ Phụ chấp chưởng triều chính, văn danh cũng cực thịnh, nếu có thể được lời đề tựa của y, quả thật là chỉ một lời đã hơn muôn ngàn lời hoa mỹ khác.

Bất quá y là cố mệnh đại thần số một triều đình, trên phụ tá thiên tử thiếu niên, dưới thúc đẩy cải cách triều chính mới, tất cả mọi chuyện lớn nhỏ triều đình đều phải do một lời của y mà quyết, bận rộn vô cùng, bình thường không viết thay người thứ gì. Năm ngoái một vị Hầu gia hết lời nhờ y viết một bức trung đường (bức hoành phi lớn treo giữa nhà) chừng mười chữ cũng bị y từ chối.

Bây giờ Trương Cư Chính lại viết lời tựa cho một bộ sách thuốc, tuyệt đối là vinh hạnh lớn lao, cũng là khẳng định đáng quý cho Bản Thảo Cương Mục.

Lý Thời Trân run rẩy hai tay, vừa mong đợi đồng thời vừa sợ mừng hụt, rốt cục mở thư ra.

Lại thấy chữ viết ngay ngắn đầy khí thế, chính là nét bút nổi danh của Trương Cư Chính, dưới cùng có một dấu nhàn chương (con dấu không có giá trị pháp lý) đỏ tươi. Mới nhìn qua dường như dùng nhàn chương không đủ trang trọng, nhưng Trương Cư Chính thân là Thủ Phụ, dùng ấn chương chính thức đóng vào sách sẽ có hiềm nghi Lý Thời Trân xu viêm phụ thế. Dùng nhàn chương không phải là chính thức này tỏ vẻ Trương Cư Chính lấy thân phận thuần túy chỉ là người đọc sách viết lời tựa, chuyện này lại càng khó được hơn nữa.

Lão không biết là bên người Trương Tử Huyên cũng không có ấn chương chính thức của phụ thân, nhàn chương này là Trương Cư Chính không cần, nàng treo ở đuôi quạt làm dây đeo, vừa hay phát sinh tác dụng.

cam-y-ve-dai-minh-quyen-46-2

Lý Thời Trân vốn là rất kỳ quái không hiểu thì sao Trương Cư Chính gửi lời tựa tới đây sớm như vậy, suy nghĩ một chút Tần Lâm giao tình rất tốt cùng ba vị công tử tiểu thư Trương gia, tất là từ trong miệng Tần Lâm biết được tin tức mình muốn tới Nam Kinh. Năm xưa mình đã từng chữa bệnh cho Trương Kính Tu, Trương Cư Chính viết lời tựa đáp tạ cũng rất bình thường.

Vương Thế Trinh vung bút viết lời bạt tại chỗ, đóng ấn của mình vào, đương nhiên trong đó toàn lời hoa mỹ ca ngợi. Lại hàn huyên mấy câu, lúc này mới lấy lý do công vụ bề bộn cáo từ rời đi, còn mời Lý Thời Trân tiết Thượng Nguyên (Nguyên Tiêu, rằm tháng Giêng) đến nhà y làm khách.

Đưa Vương Thế Trinh đi rồi, Lý Thời Trân ngẩn ra hồi lâu ở đại sảnh, cũng không ai biết lão đang suy nghĩ gì.

– Sư tổ, vì sao sư tổ ngây người ra đó?

Lục mập đang dọn dẹp chén trà Vương Thế Trinh, bị dọa sợ đến tay run một cái, làm rơi chén trà vỡ nát.

Lại thấy Lý Thời Trân đứng lên không ngừng đi qua đi lại, miệng lẩm bẩm:

– Cũng có kẻ biết người biết của, rốt cục cũng có Bá Nhạc biết xem ngựa…

Dừng một chút, Lý Thời Trân lại rơi lệ ròng ròng, ôm rương mây cất tiếng khóc lớn.

Thỉnh thoảng khóc thỉnh thoảng cười, chẳng lẽ là mắc bệnh điên?

Hỏng bét… Thịt béo cả người Lục mập run rẩy một cái:

– Sư tổ, sư tổ người không điên chứ? Không được, Tần ca không nên nhận lão điên kia về đây, thì ra bệnh điên này là bệnh lây nhiễm, hôm nay ngay cả sư tổ cũng điên rồi…
– Hừ, con điên thì có…

Lý Thời Trân cười híp mắt, bất kể Lục Viễn Chí nói hươu nói vượn, nhìn chằm chằm y:

– Bệnh điên làm sao có thể lây được, con học nghệ không tinh, lão phu sẽ nói với Tần thế điệt tôn mang con trở về Kỳ Châu học lại từ đầu.

Vẻ mặt Lục mập như đưa đám:

– Sư tổ, đồ tôn đã là hàm Tổng Kỳ, còn đi làm học đồ sao? Người muốn hại con sao?

Lý Thời Trân thổi râu, trợn trừng mắt:

– Cho dù là làm đến tướng quân cũng không thể khi sư diệt tổ.

Đang khi nói chuyện Tần Lâm từ bên ngoài đi vào:

– Thái thế thúc, Lục mập, các ngươi nói gì đó?

Lý Thời Trân cao hứng như đứa bé, kéo Tần Lâm lại, cẩn thận lấy ra lời tựa lời bạt của Trương Cư Chính và Vương Thế Trinh, đắc ý khoe với hắn:

– Xem đi, xem đi, cao sơn lưu thủy ngộ tri âm, Trương Thủ Phụ cùng Vương Nguyên Mỹ đều viết lời tựa lời bạt cho lão phu.

Tần Lâm làm bộ như vô cùng kinh ngạc, trợn to hai mắt, vui mừng nói:

– Thật ư? Vốn nên như vậy, sách thái thế thúc chính là kiệt tác y học, Trương Thủ Phụ cùng Vương Phủ Tôn đều là nhân vật biết người biết của, đương nhiên sẽ thưởng thức sách của lão nhân gia.

Thanh Đại xuất hiện từ cửa thông ra viện phía sau, nhìn về phía Tần Lâm cười khanh khách, dáng vẻ hết sức đáng yêu.

Lý Thời Trân lại nghi ngờ quan sát quan sát Tần Lâm:

– Bất quá, dường như con cũng biết một chút tin tức phải không, nhờ đâu Trương Tướng gia biết lão phu muốn tới Nam Kinh, chuẩn bị viết lời tựa trước như vậy?

Tần Lâm không chút nghĩ ngợi trả lời đại khái là trong tháng Chạp, trong lúc vô tình nhắc tới cùng huynh đệ Trương gia.

Lý Thời Trân nghe vậy tất nhiên rất tin không nghi ngờ.

– Ừm, tương lai in sách, thái thế thúc có thể thêm một cái tên trong phần tác giả hay không?

Tần Lâm lúng túng gãi đầu một cái.

Lý Thời Trân chân mày căng thẳng, không vội vàng trả lời, vuốt râu từ từ hỏi là ai.

Tần Lâm cười nói:

– Chính là Thanh Đại, điệt tôn muốn liệt kê tên Thanh Đại trong đó, dù sao có rất nhiều hình ảnh minh họa là do nàng vẽ.
– Tiểu tử ngươi, thật là…

Lý Thời Trân giãn chân mày ra, tức giận trợn mắt nhìn Tần Lâm một cái, sau đó đáp ứng yêu cầu này.

Thanh Đại nghe vậy cũng có chút ngượng ngùng, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng, bất quá nghĩ đến mình cũng có thể có tên trong sách của gia gia, lại cảm thấy vô cùng cao hứng. Nếu không phải ngại hiện tại đông người, nàng rất muốn hôn Tần Lâm một cái ngọt ngào.

Bất quá, thời gian đơn độc chung đụng vẫn có…

Sáng sớm tỉnh lại, Tần Lâm sờ sờ má mình, dường như vẫn còn lưu lại hương thơm môi mọng của thiếu nữ.

Tối hôm qua dưới gốc hồng mai nở rộ trong sân, Thanh Đại dùng đôi môi mềm mại của nàng tặng nụ hôn ngọt ngào nhất cho Tần ca ca thân thiết nhất của nàng.

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232 Phần 233 Phần 234 Phần 235

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng
Chính sách bảo mật | Điều khoản sử dụng