Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Thiên bồng nguyên soái – Quyển 1 (Update Phần 300)

Thiên bồng nguyên soái – Quyển 1 (Update Phần 300)

Phần 281: Bản lĩnh của nhân vật chính

Chưa đợi Lâm Phàm kịp can gián, Lãnh Nhược Hy đã tiếp tục lên tiếng đáp trả.
“Ta có nghe nói Bắc Cung đảo chủ vẫn chưa đồng ý mối hôn sự của muội và Lâm Phàm, như vậy thì làm sao mà tính được. Thậm chí ta còn nghe ai đó chê bai rằng hai người không môn đăng hộ đối mà chia cách, trong khi đó ở Ngũ Hành Đảo chúng ta rất xem trọng Lâm Phàm nha.”

Câu nói của Lãnh Nhược Hy đã động vào nỗi đau của Bắc Cung Nhược Giai, nàng đến giờ vẫn vô cùng bức xúc với quyết định sai lầm của cha và gia tộc. Nàng ở bên Lâm Phàm một thời gian biết rõ tư chất và tiềm lực kinh người của hắn, đám thiên kiêu Thập Vương chả là cái nghĩa địa gì khi so với huynh ấy, thế mà cả gia tộc không ai tin tưởng, để vụt mất người con rể thiên tài vào tay Ngũ Hành Đảo.

“Ta tin trong cuộc thi tài lần này Lâm Phàm ca ca sẽ nhanh chóng chứng minh bản thân, chúng ta sớm sẽ nhận được sự đồng ý từ Cổ Đảo thôi.” Nàng ánh mắt đầy kiên tâm nói.

“Hứ, quan trọng là ta có quyền tự quyết cho tình cảm của mình, Lâm Phàm ở với ta không hề bị khinh rẻ dè bỉu như ở bên muội.” Lãnh Nhược Hy sấn tới bám lấy bên tay còn lại của Lâm Phàm.





“Rồi, tới lúc quyết chiến giành chồng rồi, ha há.” Chu Cương Liệt trong lòng đầy vui sướng khi người gặp họa ngồi xem say sưa, há miệng gặm miếng dưa do Lạc Thủy đưa qua.

“Lãnh tiền bối à, chẳng lẽ người lớn tuổi thì mặt cũng dày hơn hay sao? Cớ sao một người đáng tuổi mẹ thậm chí bà nội bà ngoại Lâm ca ca lại muốn tranh nam nhân với thiếu nữ như ta vậy chứ?” Bắc Cung Nhược Giai bắt đầu chuyển qua công kích trực tiếp, lấy vấn đề tuổi tác cắn mãi không buông.

“Haha, Lâm Phàm đệ đệ nói thích người có kinh nghiệm như ta đó, chúng ta hôn cũng hôn rồi, ngủ cùng chỗ rồi, muội tử nghĩ ngăn cản được ta sao?” Lãnh Nhược Hy không vừa đốp chát lại, giọng chanh chua vô cùng.

Bắc Cung Nhược Giai nghe nói Lâm Phàm ca ca và nữ nhân lớn tuổi này đã hôn nhau, lại còn ngủ cùng một chỗ thì nổi máu tam bành lên, không nể nang tình địch là Địa Tiên gì cả tính bật lại.

Lâm Phàm lúc này không thể để chiến tranh nổ ra như vậy, hắn thấm nhuần tư tưởng nam nhân phải có thực lực khiến nữ nhân chịu chung chồng của Chu Cương Liệt, hắn lấy can đảm đưa tay ôm eo cả hai nàng.

“Đủ, đừng cãi nhau nữa.” Nghe hắn gằn giọng nghiêm túc, cả hai nữ nhân đều ngừng lại đưa mắt nhìn.

“Nhược Giai, ta xin lỗi vì đã ích kỷ, có được muội lại còn động tình với cô gái khác, nhưng mong muội hiểu cho ta, ta không thể nhẫn tâm chối từ tình yêu của Nhược Hy được.” Hắn nhìn thẳng vào thiếu nữ áo xanh nhẹ nhàng nói.

“Ta không thể thiếu ai trong hai người, vậy nên cho phép ta được ích kỷ một lần có được không, ta sẽ tự mình thể hiện bản thân xứng đáng để có được hai nàng.”

“Hứ, ta thì luôn đồng tình với Lâm Phàm đệ rồi đó, chỉ xem ai kia có biết điều hay không thôi.” Lãnh Nhược Hy bĩu môi nói.

“Nhược Giai, tình cảm của ta dành cho muội vẫn không hề thay đổi, ta đến đại hội lần này chính là để chứng tỏ điều đó, thay đổi ấn tượng của Cổ Đảo đối với ta. Chỉ cần muội cho ta một cơ hội.”

Bắc Cung Nhược Giai nhìn Lâm Phàm, đôi mắt thoáng nhu hòa trở lại, “Xì, không thèm chấp nhất với huynh, muội thì không vấn đề gì, huynh tài năng ngút trời như vậy có được nữ nhân yêu quý cũng là bình thường, chỉ cần trong trái tim huynh có một vị trí cho muội là được.”

“Cảm ơn muội đã hiểu cho ta.” Lâm Phàm sáp mặt tới, Bắc Cung Nhược Giai hơi bất ngờ xong cũng không từ chối, hai người môi chạm môi hôn lấy nhau thắm thiết.

Chu Cương Liệt xem mà há hốc mồm, như vậy cũng được nữa hả, tên cặn bã nam này mạnh dữ, chỉ vài câu văn vở của mấy tên tra nam hay nói lại có thể câu được hai nàng mỹ nhân xinh đẹp như vậy.

Tên Lâm Phàm này đúng là học một hiểu mười, rất có khí phách của một nhân vật chính làm chủ hậu cung, nhìn đi, dáng đứng oai vệ mỗi tay ôm eo một nàng, còn hôn môi nàng này mà nàng kia không hề ganh tị.

Lâm Phàm biết Chu Cương Liệt đang nhìn mình nên vội buông ra, cười gượng dẫn Bắc Cung Nhược Giai đến giới thiệu với hắn.

“Haha, Lâm huynh đệ, hảo khí phách, như thế mới là đàn ông đích thực, kế tiếp phải xem ngươi thể hiện thế nào rồi.” Chu Cương Liệt cười ha hả vỗ vai, sau đó cả năm người cùng đi đến quán ăn nổi tiếng ở nội thành.

“Ô kìa, không phải Nhược Giai tẩu tử đây sao?” Khi cả đám tính rẽ vào tửu lầu thì phía sau vang lên tiếng nam nhân trẻ. Họ quay lại thì thấy có bốn kẻ ăn mặc quần là áo lụa đang đi nghênh ngang trên đường, kẻ lên tiếng là một tên bàn tử béo mập híp cả mắt.

“Vô lễ, ai là tẩu tử của ngươi, cẩn thận miệng lưỡi coi chừng ta cắt cho ngươi câm hẳn đó.” Bắc Cung Nhược Giai đưa mắt lạnh lẽo nhìn tên béo kia, vẻ mặt không chút cảm xúc nào.

“Coi kìa, Nhược Giai muội dù sao cũng chưa gả đến phủ của ta sao ngươi lại gọi như vậy, sẽ làm tổn hại danh dự của nàng ấy biết chưa?” Tên trẻ tuổi đứng giữa lên giọng trách móc, nhưng vẻ mặt hết sức hưởng thụ. Kẻ này mày kiếm mắt hẹp, vẻ mặt cũng khá anh tuấn nhưng lại có nét xảo trá khiến người ta không thích.

“Kìa công tử, nàng ta dù gì cũng hứa hôn với ngài rồi, gọi một tiếng tẩu tử có gì sai đâu, trước sau cũng thế mà thôi.” Tên béo vẫn giữ giọng nịnh bợ tiếp lời.

“Hừ, ai hứa hôn với ngươi thì đi mà kêu người đó gả, cỡ như ngươi cũng muốn ý đồ với ta, mơ đi.” Bắc Cung Nhược Giai giọng cay nghiệt khinh bỉ nói.

“Ồ, tính cách còn rất lớn nha, haha, ta thích kiểu nữ nhân như vậy, nghe nói nàng cũng tham gia đại hội, vậy thì tới đó ta sẽ dạy cho nàng biết kính trọng phu quân là thế nào.” Nam tử mắt hẹp kia khinh khỉnh nói.

“Bốp… ầm…” hắn chưa kịp nhìn rõ đã thấy một nắm tay cứng như đá vung thẳng vào mặt, không kịp ngăn cản thế là ăn trọn bay dính vách tường.

“Công tử, ngươi dám…”

“Bốp binh… ầm… hự…” tên béo kia thấy công tử nhà mình bị thua thiệt vừa quát lên cũng ăn mấy bạt tai bay ra nằm kế tên kia.

“Hừ, một tiếng tẩu tử hai tiếng phu quân, thứ gà đất chó ngói như ngươi xứng để gọi Nhược Giai của ta như thế.” Lâm Phàm phủi tay, kẻ ra tay chính là hắn, thấy người yêu liên tiếp bị đám lưu manh này giễu cợt nên hắn không thể nhịn.

“Khốn kiếp, ngươi là ai? Dám đánh công tử của Nam Cung gia tại thành này?” Tên mắt hẹp kia bò dậy quát lớn.

“Hắn là ai vậy?” Chu Cương Liệt nheo mắt hỏi.

“Là Nam Cung Hải, cháu trai của Nam Cung Vẫn lão gia tử kia, lúc trước khi Tiềm Long Các và Cổ Đảo qua lại làm ăn từng có nói qua việc hứa hôn cho ta và hắn, thế là hắn bám riết không buông luôn xem ta như vợ chưa cưới, thật chán ghét vô cùng.” Bắc Cung Nhược Giai khinh bỉ kể lại.

“Nam Cung gia tộc giờ như đèn tàn trước gió, tên này là cố muốn níu giữ quan hệ để thế lực không bị ngã sao?” Chu Cương Liệt hừ nhẹ, chính Nam Cung Hải này khi trước đã bắt hai đệ tử Băng Tâm và Thanh Tâm của Tần Mộ Uyển đây mà.

“Nhớ kỹ, ta tên Lâm Phàm, là người yêu của Bắc Cung Nhược Giai, cũng sẽ có mặt tại đại hội lần này, hôm nay chỉ là cảnh cáo ngươi, còn thấy ngươi ở bên ngoài rêu rao bôi nhọ Nhược Giai của ta thì vào thi đấu đừng trách ta nặng tay.” Lâm Phàm dí nắm đấm đang rực cháy ra đe dọa.

“Tiểu tử? Ngươi tên Lâm Phàm? Chưa từng nghe qua, một thằng nhãi vô danh tiểu tốt dám nói thế với công tử nhà ta? Chán sống sao?” Một tên trung niên dáng người ốm nhách mặc áo thêu hồng hạc từ phía sau bước ra, khí tức Tán Tiên trung kỳ khóa lấy Lâm Phàm.

“Hạc hộ pháp, giết hắn cho ta.” Nam Cung Hải nghiến răng cay cú.

Nhưng chưa đợi tên Hạc hộ pháp kia kịp làm gì, một khí thế như cuồng phong đã ập đến đè dí hắn trên mặt đất, gạch lát nền nổ tung, xương cốt tên này răng rắc gãy vỡ.

“Không thể nào… Địa… Địa Tiên???” Hắn gào lớn đau đớn.

“Con sâu cái kiến dám uy hiếp tới Lâm Phàm của ta sao?” Lãnh Nhược Hy chính là người đã ra tay nhìn lấy Hạc hộ pháp như nhìn người chết.

Đúng lúc này, đội chấp pháp Thập Vương Thành nghe động tĩnh đã chạy đến, người cầm đầu mặc giáp bạch ngân hô lớn.

“Lãnh tiền bối, mau dừng tay, trong thành cấm hành vi nội đấu giết người.”

Lãnh Nhược Hy cũng không muốn mọi chuyện đi quá xa nên thu hồi khí thế. Tên Hạc hộ pháp lúc này đã nằm bẹp mà hấp hối, nữ tử họ Lãnh tu vi Địa Tiên thì chỉ có muội muội của vị Ngũ Hành Đảo chủ kia thôi, hôm nay ra đường không coi ngày, tên công tử chết dẫm này sao lại chọc đến người này cơ chứ.

Đám binh sĩ lần lượt đưa những người bị thương rời đi, tuy đã xảy ra chiến đấu nhưng ai dám trách tội em gái của Lãnh Trường Phong cơ chứ.

Tên Nam Cung Hải ánh mắt vẫn tràn đầy oán độc nhìn kỹ Lâm Phàm, hắn thề phải xử lý tên này trong đại hội để rửa sạch mối nhục hôm nay, Nhược Giai phải là của hắn.

Việc Tiềm Long Các thảm bại, địa vị ở Tây Hải lung lay đã làm hắn cảm nhận nguy cơ, thân là thiếu chủ của thế lực, hắn phải có trách nhiệm vực dậy. Đầu tiên phải giữ được hôn sự với Cổ Đảo Bắc Cung gia, sau đó chiến thắng đại hội, có thế mới khiến những thế lực khác không có cơ hội nuốt chửng lấy Nam Cung gia. Mọi nguy cơ cản trở đều phải bị loại bỏ, tên Lâm Phàm này chính là một trong số đó.

“Lâm Phàm ca ca oai phong nhất.” Bắc Cung Nhược Giai ôm lấy tay tên thiếu niên tình tứ vui vẻ, Lãnh Nhược Hy cũng không chịu thua kém bám lấy tay còn lại.

Năm người tiến vào tửu lầu ăn uống no nê, Nhược Giai khi biết Chu Cương Liệt là người giúp đỡ cho Lâm Phàm có thực lực ngày hôm nay thì rất kính phục, thái độ đối với hắn tốt hơn rất nhiều.

Sau khi dùng bữa, không phiền một nam hai nữ này vui vẻ, hắn dẫn theo Lạc Thủy tách ra đi riêng.

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232 Phần 233 Phần 234 Phần 235 Phần 236 Phần 237 Phần 238 Phần 239 Phần 240 Phần 241 Phần 242 Phần 243 Phần 244 Phần 245 Phần 246 Phần 247 Phần 248 Phần 249 Phần 250 Phần 251 Phần 252 Phần 253 Phần 254 Phần 255 Phần 256 Phần 257 Phần 258 Phần 259 Phần 260 Phần 261 Phần 262 Phần 263 Phần 264 Phần 265 Phần 266 Phần 267 Phần 268 Phần 269 Phần 270 Phần 271 Phần 272 Phần 273 Phần 274 Phần 275 Phần 276 Phần 277 Phần 278 Phần 279 Phần 280 Phần 281 Phần 282 Phần 283 Phần 284 Phần 285 Phần 286 Phần 287 Phần 288 Phần 289 Phần 290 Phần 291 Phần 292 Phần 293 Phần 294 Phần 295 Phần 296 Phần 297 Phần 298 Phần 299 Phần 300 Phần 301

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng