Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Thiên bồng nguyên soái – Quyển 1 (Update Phần 300)

Thiên bồng nguyên soái – Quyển 1 (Update Phần 300)

Phần 294: Chuyện cũ của Lâm Vấn Thiên

Biệt viện của Ngũ Hành Đảo hôm nay yến tiệc linh đình, người hầu tới lui bận rộn sắp xếp, nhạc công thi nhau hòa tấu, dưới sân là một đám ca cơ đang biểu diễn vũ khúc.
Lâm Phàm là nhân vật chính của bữa tiệc hôm nay, hắn vui vẻ hơn bao giờ hết, vừa phô bày được tư chất bản thân, vừa nhận lại được cha mẹ, tâm tình của thiếu niên buông lỏng thoái mái.

Bắc Cung Nhược Giai cũng đến, nàng khi nghe thấy Lâm Phàm ca ca lại là thiếu chủ của Mặc Ngọc Đảo thì tâm tình vui vẻ hơn, như vậy huynh ấy với mình xem như đã môn đăng hộ đối không sợ mấy lão già cổ hủ trong Cổ Đảo chê bai nữa.

Lãnh Nhược Hy và Bắc Cung Nhược Giai mỗi người ngồi một bên kẹp Lâm Phàm ở giữa thi nhau hiến ân cần hết rót rượu lại gắp đồ ăn đút cho hắn.

Hai nàng muốn tạo ấn tượng tốt cho gia đình của Lâm Phàm thấy mình là con dâu giỏi, Hà Vân Khánh cùng Hà Yên cứ liên tục đưa mắt đánh giá, rất hài lòng với hai nàng dâu này.





Yến tiệc tổ chức đến nửa đêm mới hết, Hà Vân Khánh cùng gia quyến trở về khu vực của Mặc Ngọc Đảo, Lâm Phàm vẫn phải ở lại đây, dù sao hiện tại hắn đã là thiên kiêu của Ngũ Hành Đảo.

Chu Cương Liệt trong tiệc rượu vừa uống vừa chống cằm suy nghĩ kế hoạch sắp tới, chắc sẽ dạo chơi Tây Hải ít lâu sau đó lên đường tìm tung tích Bồ Đề, thời gian đối với hắn cũng không gấp gáp gì.

Tại tiệc tối hôm nay, Lâm Vấn Thiên vì tìm lại được con trai mà vô cùng hưng phấn, hắn cùng Lãnh Trường Phong và Chu Cương Liệt nốc rượu thỏa thích không dùng bất cứ pháp thuật gì giải men rượu nên hiện tại đã say đứ đừ.

Hà Yên đỡ lấy phu quân của mình trở về phòng, giúp hắn thay quần áo, lâu lắm nàng mới thấy chồng mình vui vẻ như vậy.

Bản thân Hà Yên tâm trạng cũng thoải mái vô cùng, đã tìm lại được con trai, xem như trút bỏ được buồn phiền hai mươi năm, thời gian tới nàng nhất định phải bù đắp cho Lâm Phàm vì thiếu thốn tình cảm gia đình bao nhiêu năm qua.

Nửa đêm, khi toàn bộ Thập Vương Thành chìm vào im ắng, luồng hồn lực của Chu Cương Liệt xông ra ngoài tiến vào biệt viện của Mặc Ngọc Đảo.

Hắn đảo mắt nhìn lên giường, Lâm Vấn Thiên và Hà Yên đắp mền nghiêm chỉnh đã đi vào giấc ngủ.

“Để ta thăm dò kỹ xem ngươi có phải Lâm Vấn Thiên ta muốn tìm hay không, nếu đúng thì phải giúp ngươi và Quách Tương Như kia xum vầy mới phải, haha.”

Mộng Giác Tiên Tung Đại Pháp thi triển, linh hồn của Chu Cương Liệt nhanh chóng thêu dệt mộng cảnh.

Lâm Vấn Thiên trong cơn ngà say lảo đảo đi giữa một khoảng không vô định, trước sau đều không có gì ngoài yên vụ lập lờ.

“Ta đang ở đâu thế này?” Hắn xoay đầu nhìn quanh quất, không thấy gì, lại tiếp tục bước tiếp.

“Hức… huhu… huhu…” đột nhiên bên tai hắn văng vẳng tiếng thút thít ai oán.

“Ai?” Lâm Vấn Thiên đưa mắt cố tìm kiếm nhưng không hề thấy bất cứ thứ gì, hắn mất định hướng, tiếp tục đi về phía tiếng khóc kia.

“Huhu… huhu… hức…” giữa không gian u tịch giọng bi thương kia vẫn không ngừng vang vọng, dù có là Địa Tiên hậu kỳ như hắn cũng cảm thấy rợn người.

“Ai đó? Mau ra đây, đừng giở trò ma quỷ.” Hắn quát lên cố dùng chân khí thổi tan sương mù nhưng không hề có tác dụng.

“Lâm… Lâm Vấn Thiên.” Một giọng nữ nhân mang đầy bi lụy nghe lạ mà lại quen thổi vào tai hắn.

“Rốt cuộc là ai?” Khuôn mặt nam tử trung niên ngày thường trầm tĩnh uy nghiêm hiện tại đã không còn, hắn nhíu chặt lông mày râu giật giật.

“Vấn Thiên ca ca, huynh không nhận ra ta sao?” Lúc này trước mặt hắn mây mù tan đi, một hình bóng nữ tử dần dần xuất hiện, nàng ngoài năm mươi, trên mặt đã xuất hiện nếp nhăn lão hóa nhưng nét đẹp thời xuân sắc vẫn còn đọng lại.

Đôi mắt sắc bén mạnh mẽ nhưng lúc này tràn ngập đau buồn, bờ môi tái nhợt, thân ảnh yểu điệu đứng tại chỗ quan sát hắn.

Tuy thời gian đã làm phai nhòa nhan sắc, nhưng hình bóng người con gái năm ấy đã sớm khắc sâu làm sao có thể quên được.

“Tương Như, là nàng Tương Như có phải không? Tương Như…” Lâm Vấn Thiên đưa tay chộp lấy nhưng hình bóng nàng bỗng tan như sương khói khiến hắn chỉ bắt được khoảng không.

Khung cảnh xung quanh bỗng chốc thay đổi, trước mặt Lâm Vấn Thiên là một ngọn núi tuyết nguy nga, phía trên là từng toà sơn phong với kiến trúc tinh xảo, một lớp quang tráo màu vàng như đại trận đang bao bọc.

Phía bên ngoài từng lớp tu sĩ kéo nhau vây xem, trước cổng sơn môn ghi ba chữ Tuyết Liên Cung. Đây là hình ảnh trận chiến ở Phiêu Tuyết Lĩnh mấy tháng trước.

Lâm Vấn Thiên nhìn rõ, trong từng luồng trận văn nguy nga, hai tên Địa Tiên sơ kỳ nhanh chóng bị diệt sát, một kẻ thân người ốm nhom cầm cây đao xương sống chém tới tấp vào đại trận, Quách Tương Như cố gắng chống đỡ nhưng bất lực, giọt nước mắt tiếc nuối lăn dài trên má sau đó nàng chìm trong từng tia lôi điện hình thần câu diệt.

“Tương Như…” Lâm Vấn Thiên gào lên, hắn hoàn toàn chỉ có thể bất lực đứng nhìn.

“Vấn Thiên, chàng tới tìm thiếp đó ư?” Giọng nàng lần nữa vang lên bên tai, xoẹt một cái cảnh vật lại thay đổi.

Lâm Vấn Thiên đưa đôi mắt mở to, mồm há hốc, thân thể như bị định thân cứng ngắc nhìn người con gái trước mặt.

Dung nhan đó trưởng thành hơn lúc hắn và nàng chia tay nhau, đây là hình tượng Quách Tương Như ngoài hai mươi thanh lệ tuyệt diễm, nhưng đó không phải điều làm hắn ngỡ ngàng.

Nàng đang hoàn toàn khoả thân, trên người không có mảnh vải lộ ra hết da thịt và những chỗ nhạy cảm, đầu nàng mang tai chó, cổ đeo vòng xích, một sợi dây thừng trói nàng ở tư thế rất bất nhã, cặp vú bị dây siết chặt, trên núm vú hồng hào xỏ hai cái khuyên. Nàng đang bò trên đất, phía sau mông là cái đuôi chó, phía trước gò mu âm hộ đầy lông rậm còn lộ ra một cái khuyên bấm vào âm hạch.

Trên khắp cơ thể nàng ghi đầy những chữ viết, nào là chó mẹ, đĩ, kỹ nữ, bồn chứa tinh, thịt tiện khí, dâm nữ, địt miễn phí, lỗ xả tinh, bô tiểu công cộng… còn có đánh dấu số lần bị bơm tinh trùng vào trong nữa.

“Tương Như, không… ngươi không phải Tương Như, ngươi là ai? Tương Như của ta sao lại ở trong hình dạng này?” Lâm Vấn Thiên lần đầu thấy một người đàn bà có thể dâm đĩ đến mức như thế, mà khuôn mặt rõ ràng là Quách Tương Như, hắn nhất thời sốc không dám nhìn vào sự thật.

“Vấn Thiên, thiếp là Quách Tương Như đây mà, chàng không nhận ra hay sao? Thiếp chờ chàng đã hơn bốn trăm năm nay rồi.” Nàng ngẩng đầu nhìn hắn cười hạnh phúc, khuôn mặt xinh đẹp cộng với cái hình tượng chó mẹ dâm đãng trái ngược hoàn toàn với nhau.

“Không lẽ nàng sau khi chết đã đọa vào Địa Ngục chịu cực hình như này? Nàng báo mộng cho ta sao? Đây rõ ràng là mộng mà.” Lâm Vấn Thiên lấy lại bình tĩnh muốn cúi xuống chạm vào người Quách Tương Như nhưng nhìn thân thể nàng nhơ nhuốc toàn tinh dịch tanh hôi hắn lại rụt lại.

“Có thể kể cho thiếp nghe chàng đã làm gì suốt mấy trăm năm qua không? Sao không về tìm thiếp?” Quách Tương Như vụt một cái biến mất sau đó lại xuất hiện, lần này nàng ăn mặc váy áo bình thường, dáng vẻ mỹ nhân tuyệt sắc đưa mắt nhìn hắn đầy tình ý quan tâm.

Lâm Vấn Thiên bất chợt nhớ lại ký ức đã phủ bụi sâu kín mấy trăm năm, Quách Tương Như luôn nằm trong tâm trí hắn, vẫn là nàng tiểu thư xinh đẹp mà hắn gặp lúc niên thiếu.

Dù sao đây cũng là mơ, hắn cũng không ngại giấu giếm nỗi lòng của mình.

‘Ài, sau khi chia tay nàng ở Đông Hải, ta mang một thân chí hướng tuổi trẻ đi chu du khắp nơi, đến Trung thổ, sau đó qua Tây Hải, nhưng hứa thì dễ làm mới biết khó, ta thân cô thế cô, chỉ là một tán tu trẻ không có gì trong tay.

Ta tranh đoạt tài nguyên, ráng sức phát triển bản thân, nhưng so với các thiên kiêu kia có thế lực chống lưng thì chả là cái gì. Hai trăm năm trước, ta ở Tán Tiên trung kỳ bị địch nhân đuổi giết trọng thương sắp chết. May mắn nhờ một cô gái cứu mạng, nàng ấy là Hà Yên đích nữ của đảo chủ Mặc Ngọc Đảo.

Lúc đầu ta chỉ mang theo sự cảm kích muốn trả ơn, nhưng dần dà đã bị tính cách của Hà Yên làm cảm động, nhạc mẫu rất yêu thương đứa con gái nên cũng đồng ý nhận người con rể này, ta trở thành hiền tế của Mặc Ngọc Đảo.

Nhờ vào tài nguyên của thế lực Thập Vương, ta nhanh chóng đột phá liên tiếp, cách đây hai mươi năm mới có đứa con trai đầu tiên với Hà Yên, sau khi gặp biến cố bị tập kích mất con, bốn năm sau ta có đứa con gái thứ hai.

Trong mấy trăm năm qua ta không lúc nào quên được nàng, Tương Như, nhưng ta không dám quay về, ta không có mặt mũi nhìn nàng. Ta cho người tìm hiểu tình huống của nàng, biết nàng vẫn đang chờ ta, nhưng ta thì đã sớm phản bội, ta không thể phụ Hà Yên, ta… ta không biết phải làm thế nào.

Mấy tháng trước, ta hay tin nàng chết ở nước Sở, lúc đó… ta chỉ muốn ngay lập tức vượt Tây Hải báo thù, nhưng… ta không làm được, ta đau đớn lắm…’

Lâm Vấn Thiên một hơi nói ra hết toàn bộ nỗi lòng, hắn đã quỳ mọp xuống, nước mắt quân tử chực trào, hắn vẫn yêu Quách Tương Như, nhưng chí khí thời trai trẻ bị hiện thực xã hội vả đau điếng, hiện tại hắn đã có gia đình viên mãn, còn nàng thì bỏ mạng tại trung thổ, cay đắng làm sao.

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232 Phần 233 Phần 234 Phần 235 Phần 236 Phần 237 Phần 238 Phần 239 Phần 240 Phần 241 Phần 242 Phần 243 Phần 244 Phần 245 Phần 246 Phần 247 Phần 248 Phần 249 Phần 250 Phần 251 Phần 252 Phần 253 Phần 254 Phần 255 Phần 256 Phần 257 Phần 258 Phần 259 Phần 260 Phần 261 Phần 262 Phần 263 Phần 264 Phần 265 Phần 266 Phần 267 Phần 268 Phần 269 Phần 270 Phần 271 Phần 272 Phần 273 Phần 274 Phần 275 Phần 276 Phần 277 Phần 278 Phần 279 Phần 280 Phần 281 Phần 282 Phần 283 Phần 284 Phần 285 Phần 286 Phần 287 Phần 288 Phần 289 Phần 290 Phần 291 Phần 292 Phần 293 Phần 294 Phần 295 Phần 296 Phần 297 Phần 298 Phần 299 Phần 300 Phần 301

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng