Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Thiên bồng nguyên soái – Quyển 2

Thiên bồng nguyên soái – Quyển 2

Phần 128: Tiên Nhân chi uy

Khoảnh khắc ấy, mọi thứ như chìm vào yên tĩnh, không gian xung quanh lặng ngắt như tờ, không có bất kỳ tiếng động nào phát ra, bao nhiêu đòn thế mà năm tên Địa Tiên trước mặt mạnh mẽ đánh tới hoàn toàn như tan biến vào hư ảo.
Nam Cung Vẫn, ba huynh đệ Lưu Ấp, Quan Thao, Trương Bàn, Lữ Huyên ở phía sau cùng Lý Đạo Thành đang ngồi xếp bằng duy trì trận pháp tất cả đều dừng lại giữa không trung không phát ra chút tiếng động nào.

“Xoảng…” Một âm thanh vỡ vụn chát chúa vang lên như khiến mọi người thức tỉnh khỏi sự ngỡ ngàng, trận pháp cấp Địa Tiên tưởng chừng bá đạo khó phá lại như một mảnh thủy tinh mỏng nhẹ yếu ớt tan nát hoàn toàn. Tám mươi mốt cờ lệnh cùng trận kỳ chủ chốt hoàn toàn bị hủy, phất trần trong tay Lý Đạo Thành cũng ầm một phát nổ tan tành khiến lão đạo sĩ gặp phản chấn thổ huyết ngã phịch xuống đương trường.

“Ngươi… ngươi…” Nam Cung Vẫn mặt già run run, kẻ đối diện lúc này tạo cho lão ta cảm giác hoảng sợ cùng bất lực tới tận tâm khảm, cứ như một ngọn núi sừng sững trước mặt mà lão ta biết bản thân không thể nào vượt qua.

Không chỉ mình Nam Cung Vẫn, những người khác đều có cảm nhận tương tự, ai nấy đều không dám thở mạnh. Họ lờ mờ đoán được mình đang đối mặt với cái gì.





Lâm Vấn Thiên từ từ đứng dậy, vẻ mặt hắn vừa hả hê lại xen lẫn trêu tức.

“Cả một đám Địa Tiên dám cả gan lập bẫy vây giết tiên nhân, ta có lời khen cho sự gan dạ của các ngươi a.”

“TIÊN NHÂN???”

Hai chữ này trong miệng Lâm Vấn Thiên thì nhẹ nhàng nhưng sáu kẻ đang ở đối diện thì lại nặng hơn cả Thái Sơn áp đỉnh. Hắn vừa nói tiên nhân? Tuy trong lòng ai cũng có suy đoán nhưng thực tế khi nghe nói lại không kẻ nào dám tin.

Tiên nhân là khái niệm gì? Tuy phàm giai có Tán Tiên, Địa Tiên nhưng ai cũng biết đó chỉ là tên gọi của cảnh giới tiệm cận với tiên lộ. Muốn được chân chính gọi là tiên thì phải thấu hiểu đại đạo của bản thân, vượt qua được thiên kiếp, thuế biến bản thân hấp thụ tiên khí.

Xưa nay Địa Tiên xuất hiện không ít nhưng có được mấy ai thành công phi thăng, Tiên là một cái lạch trời mà tu sĩ phàm giai thấy ở trước mặt lại chẳng thể chạm tới.

Hơn bốn trăm năm trước khi Phong Thần kết thúc, tiên nhân xa rời phàm thế, từ đó hiếm ai có thể gặp được họ nữa. Thế gian dần trở thành nơi Địa Tiên là đỉnh cấp, bởi vậy khi nghe Lâm Vấn Thiên nói hai chữ Tiên Nhân làm những kẻ kia bàng hoàng khó thể tiếp nhận nổi.

“Không… không thể nào, tuyệt đối không thể, ngươi đang muốn lừa gạt hù dọa chúng ta để tìm con đường sống mà thôi, Tiên Nhân vốn hiếm như phượng mao lân giác, làm sao có thể để chúng ta dễ dàng nhìn thấy như thế…” Nam Cung Vẫn cố nói cứng để an ủi bản thân cũng như trấn định đồng bạn, nhưng kỳ thực chính hắn cũng đang rất hoài nghi nhân sinh.

Chu Cương Liệt không nói gì chỉ thả nhẹ một luồng khí tức chí cao vô thượng lan tỏa ra xung quanh, chỉ một hành động như vậy liền khiến đám người đối diện không đứng vững ngã đổ xiêu vẹo.

Ở nơi cách rừng san hô mấy nghìn dặm, Lãnh Trường Phong cùng Bắc Cung Thượng đang dùng hết tốc lực chạy tới cũng chợt dừng lại nhìn nhau.

“Cỗ khí tức vừa rồi…”

“Là tiền bối, ngài ấy đã ra tay rồi, mau lên, chúng ta không thể bỏ lỡ được.”

Hai người nhanh chóng đẩy mạnh hết mức chân khí phóng đi khiến bốn nữ tử được kéo theo sau phải bám chắc vì sợ rơi mất.

Những vị chủ thế lực khác đang đồng loạt tề tựu về phía rừng san hô cũng âm thầm rùng mình với uy áp vừa được thả ra, rõ ràng đây không phải là Địa Tiên, vậy chỉ có thể là…

“Tiên nhân, vậy mà thật là đẳng cấp kia… ôi trời ơi, chúng ta chọc phải họa lớn rồi.” Lưu Ấp hàm râu run rẩy than thở, hơn ai khác huynh đệ hắn là người hiểu rõ nhất khí thế vừa tỏa ra minh chứng cho điều gì, phen này thật sự đá phải thiết bản rồi.

“Tiên nhân… ngài thật là tiên nhân sao? Ôi trời xin thượng tiên thứ tội, nô gia có mắt như mù nên mới mạo phạm ngài, xin hãy tha cho thiếp thân một mạng, tôi nguyện làm nô làm tỳ, thân thể này và toàn bộ nữ tử Phiêu Miểu Cung mặc ngài hưởng dụng.” Lữ Huyên tuy hoảng hốt nhưng vẫn không bỏ thói quen dùng sắc đẹp mị ý để câu dẫn, ả ta biết mình phạm tội nghiêm trọng, cần phải tự tìm đường thoát.

“Hứ, thật không có liêm sỉ.” Tiểu Thiện bên kia thấy tình huống đã bị phu quân mình khống chế thì không sợ hãi nữa ngồi trên lưng chó trắng chống nạnh bĩu môi.

“Tiên nhân, lão phu… lão phu là kẻ phàm giai mắt tục nên lỡ mạo phạm đến ngài, xin ngài đại nhân đừng chấp nhất tiểu nhân, tha cho ta con đường sống, ta cũng chỉ là bị ép phải phụng lệnh hành sự mà thôi.” Nam Cung Vẫn hoàn toàn thu hồi vẻ lạnh nhạt trầm ngâm thường thấy, lão bây giờ một bộ dáng sợ chết quỳ mọp van xin thật quá đê hèn.

Lý Đạo Thành vừa bị phá đi trận pháp mà trọng thương chỉ ngồi gục một bên không nói gì, xem ra lão ta tự hiểu kết cục của mình rồi.

“Tiền bối, ngài là Tiên gia thì cũng biết luật định không thể ra tay với tu sĩ phàm giai chúng ta mà, còn mong ngài giơ cao đánh khẽ, chuyện hôm nay chỉ là một hồi hiểu lầm, chúng ta sẽ lập tức rời đi, từ nay không bao giờ xuất hiện trước mặt ngài nữa.” Quan Thao có lẽ là kẻ bình tĩnh hơn cả, hắn đảo mắt giọng nịnh nọt chắp tay liền lạy.

“Đúng là Tiên nhân không thể chủ động ra tay với phàm giai, nhưng các ngươi còn không biết một cái ngoại lệ, nếu có vài kẻ mắt mù dám khiêu khích tấn công ta trước thì dù ta khiến hắn hình thần câu diệt cũng không ai có thể trách phạt ta cả.” Chu Cương Liệt ung dung trả lời, ánh mắt hài hước đánh giá từng kẻ ở đây.

“Tiền bối, xin hãy nể mặt sư phụ chúng ta xin buông tha lần này.” Lưu Ấp bò dậy cắn răng nói.

“Ồ, sư phụ? Sư phụ ngươi là thứ gì mà muốn ta nể mặt?”

“Không dám giấu gì ngài, sư phụ của ba huynh đệ chúng ta cũng là Tiên nhân, mọi chuyện chúng ta làm đều là do người ra lệnh, còn hy vọng tiền bối đây bỏ qua, nếu không để sư phụ tới thì thật mất lòng nhau.” Quan Thao tiếp lời đại ca mình dùng giọng điệu e dè nói.

“Haha, các ngươi đây là muốn dùng một tên sư phụ tiên nhân nào đó hù dọa ta để giữ mạng sao? Làm sao ta có thể tin lời các ngươi, mà dù có thật thì có làm sao? Bộ các ngươi tưởng ta sợ?” Chu Cương Liệt cười khẩy nheo mắt tràn đầy nguy hiểm quan sát.

“Phụ thân người có sao không?” Lâm Phàm lúc này vội chạy tới đỡ lấy Lâm Vấn Thiên lo lắng hỏi han.

“Ta không sao, đã uống dược phẩm hồi phục của tiền bối, nhanh chóng sẽ khỏi.”

“Phu quân.” Tiểu Thiện cười tươi cưỡi trên lưng chó trắng vẫy tay với lang quân của mình, sủng vật này rất hiểu chuyện chầm chậm đi về phía Chu Cương Liệt.

“Hừ, đại ca nhị ca còn không ra tay, muốn mất mạng ở đây sao?” Lúc này chợt tên béo Trương Bàn vốn nằm im ru bỗng bộc phát toàn bộ lực lượng, hắn cuộn tròn bản thân lại như một quả bóng thịt lăn với tốc độ kinh khủng về phía Tiểu Thiện đang đi tới.

“A…” Tiểu nương tử giật mình thảng thốt hô lên, chỉ trong nháy mắt đống thịt mỡ kia đã áp sát tới đưa cánh tay muốn tóm lấy nàng. Lạc Thủy kế bên cũng nhất thời bị khí thế của tên béo dọa cho chôn chân tại chỗ.

Trương Bàn tuy ham ăn lười biếng nhưng hắn cũng rất thức thời, hiện nay cả bọn đã chọc phải tiên nhân, xác định chín phần khó bảo toàn tính mạng. Vậy thì phải tiên hạ thủ vi cường, nữ tử phàm nhân này có vẻ rất quan trọng với gã tiên nhân kia, thế thì bắt nàng vào tay làm con tin để gây sức ép.

Chỉ cần kéo dài thời gian để cả bọn tẩu thoát hoặc gọi được sư phụ tới thì họ mới có con đường sống. Lưu Ấp và Quan Thao dường như cũng có ý định tương tự, tên đại ca lập tức rút ra một ngọc bài màu vàng bóp nát.

Những tưởng Trương Bàn đã đắc thủ tóm lấy Tiểu Thiện vào tay, cả Lâm Vấn Thiên lẫn Lâm Phàm bên kia cũng cực kỳ giật mình hoảng hốt, chúng thế mà dám ra tay với nương tử của tiền bối, thật không biết chữ chết viết ra sao.

“Mộc Diệp Kiếm Thảo…”

Lúc bàn tay dơ bẩn đầy mùi dầu và thức ăn của tên béo kia sắp chạm vào được Tiểu Thiện thì bỗng từ đâu phát ra âm thanh nhẹ nhàng thanh thúy.

Sau đó một ánh lục quang lóe nhẹ, đương trường có thể thấy rõ một cọng cỏ xanh mướt dài tầm hai mươi phân bỗng dưng xuất hiện sau đó lướt nhẹ qua cổ tay của Trương Bàn.

“Phựt… xoẹt…”

“Aaaaa… tay ta… tay của ta…” tiếng tên béo kia rú lên như lợn bị chọc tiết, hắn nằm lăn lộn dưới bãi san hô, bàn tay đã bị cọng cỏ tưởng chừng yếu ớt vô hại kia cắt đứt một cách bén ngọt.

“Chiêu thức này… không lẽ??” Lữ Huyên và Nam Cung Vẫn giật mình nhìn quanh quất, là kẻ tung hoành ở Tây Hải lâu năm làm sao không nhận ra cọng cỏ vừa rồi là của ai.

Tương truyền năm đó Hà Vân Khánh chính là ngộ ra một chiêu này mà một đường hát vang xây dựng nên thế lực Mặc Ngọc Đảo như ngày hôm nay.

Hiển hóa đơn giản thành thần kỳ, một cọng cỏ cũng có thể chém nát cả nhật nguyệt tinh thần…

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng