Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Thiên bồng nguyên soái – Quyển 2

Thiên bồng nguyên soái – Quyển 2

Phần 140: Tàn nhẫn

Những tưởng kiếm chiêu bá đạo ấy sẽ dễ dàng chém rơi đầu Chu Cương Liệt vốn đứng yên không làm ra chút phản kháng nào nhưng âm thanh phát ra có chút không đúng.
“Không thể nào…” Tư Không Trọng Kiều lùi người về sau nhíu mày khó tin, Thiên Tử Kiếm của hắn đã vỡ nát thành từng đoàn ánh sáng sau đó tan biến vào hư không, kẻ đối diện kia không chút sứt mẻ nào vững như bàn thạch.

“Hà… phù…” Theo hơi thở nặng nề của Chu Cương Liệt, không gian xung quanh như hòa làm một nhịp với hắn, từng gợn sóng tỏa ra theo từng hô hấp.

“Vụt… Oànhhhh…”

Bỗng lúc này từ trên thiên không một tia sáng xoẹt xuống mang theo uy áp khiến tất cả mọi người ở đây dù là tiên hay phàm đều run lên. Chưa kịp để ai kịp làm ra phản ứng tia sáng kia đã lấy thế sét đánh không kịp bưng tai va chạm thẳng vào Vương Lộ.





Con đường ánh sáng hoàng kim tưởng chừng bền vững khó phá lúc này lại như một tầng giấy mỏng bị xé toạc, những hình chiếu binh sĩ quỳ gối hai bên tan nát tán loạn. Mọi chuyện xảy ra quá bất ngờ khiến Tư Không Trọng Kiều không kịp trở tay đành trơ mắt nhìn Vương Lộ bị hủy diệt.

Điều khiến hắn giật mình hơn là sau khi Vương Lộ sụp đổ đáng nhẽ Chu Cương Liệt đang bị Thiên Tử Lệnh cấm phi hành phải rơi xuống biển nhưng hắn vẫn đang đứng yên tại chỗ lơ lửng giữa không trung.

“Chết tiệt, Cấm Lệnh của ta mất tác dụng rồi sao? Không đúng, ta vẫn đang bị ảnh hưởng, hắn làm thế nào có thể bay được?” Tư Không Trọng Kiều càng lúc càng hoang mang cùng lo lắng, hắn cảm giác được mình đã chọc vào thứ khó nhằn nhưng lại không thể biết nỗi lo xuất phát từ đâu, rõ ràng chỉ ít phút trước hắn vẫn đang chiếm thế thượng phong từ trên vị trí cao cao tại thượng khinh thường mọi thứ, bây giờ tâm lý lại bất an khó chịu.

“Tiểu Thiện… Lạc Thủy… Ta sẽ trả thù cho hai nàng… những kẻ làm các nàng đau khổ, ta sẽ khiến chúng chịu đựng gấp trăm gấp nghìn lần… AAAAA…”, lúc này Chu Cương Liệt vốn đang im lặng bỗng lầm bầm lên tiếng sau đó hắn ngửa cổ lên trời thét dài một tiếng.

Từ cơ thể hắn hai luồng quang đoàn trắng đen đan xen theo tiếng hét phóng lên trên tầng không xé nát vân tiêu, khí tức bức nhân khiến toàn bộ những người có mặt đương trường đều đổ ập quỳ mọp xuống.

Hắc bạch quang hoa bắn xuyên qua tầng mây, bầu trời vốn âm u bỗng chốc mây đen bị phá tan, trong đường kính trăm dặm có thể nhìn thấy mặt trăng tròn sáng treo cao, từng chòm sao lấp lánh dày đặc.

Chu Cương Liệt lơ lửng giữa không trung từ từ bay lên, đôi mắt bốc lên hai luồng khí hắc bạch khiến hắn hiện tại như một vị thần ma vừa bá đạo lại tà mị ai nhìn thấy đều có cảm giác xúc động muốn quỳ bái kính sợ tận tâm khảm.

Hắn đảo mắt một vòng đương trường sau đó khóa chặt vị trí của Tư Không Trọng Kiều đang đứng bên dưới, bàn tay khẽ vẫy động. Ngay lập tức tên kia giống như gặp phải trùng kích từ thân thể và cả thần hồn khiến hắn không thể đứng vững mà quỳ cả hai gối xuống.

“Aaa… Chu Cương Liệt… Tại sao có thể? Bổn tôn phải xé xác ngươi ra…” hắn thống hận gào lên, cảm giác bị ép phải quỳ dưới chân đối thủ quả nhiên không thoải mái chút nào.

“Dám ra tay làm hại nữ nhân của ta, ai cho ngươi gan chó? Hôm nay ta phải cho ngươi thấy kẻ tàn nhẫn là như thế nào.” Chu Cương Liệt vung tay về phía cách xa mười dặm, đám người Thập Vương đang hoang mang cùng vui mừng vì tiền bối lật kèo thì bỗng thấy bên kia Nam Cung Vẫn cùng huynh đệ Vô Lượng bị một bàn tay do chân khí hình thành tóm chặt kéo đi.

“Không… sư phụ, cứu chúng ta a…”

“Tiên nhân, xin ngài giơ cao đánh khẽ, lão phu chỉ là người bị hại, là do chúng ép buộc ta mà thôi, xin hãy tha cho ta…”

Ba tên ra sức vùng vẫy cùng van xin nhưng Chu Cương Liệt vẫn để ngoài tai lạnh lùng bắt chúng đến gần.

“Ngươi tính làm gì đệ tử của ta? Mau thả chúng ra, đây là chuyện của ta và ngươi.” Tư Không Trọng Kiều cố hết sức ngẩng đầu lên hét lớn.

“Chuyện của ta và ngươi? Lúc súc sinh ngươi ra tay với nữ nhân của ta có từng nghĩ đến điều đó hay không? Ta phải cho ngươi chịu đủ đau khổ mà ta đã nhận, quỳ đó mà xem từng người bên cạnh bị ta giết đi.” Chu Cương Liệt khinh bỉ lạnh nhạt nói sau đó phất tay.

Nam Cung Vẫn chới với giữa không trung, vẻ mặt già sợ hãi đến tái mét.

“Chu tiền bối tha mạng, lão phu chỉ là bị những tên xấu xa này ép phải phục tùng, ta sẽ bỏ hết, không còn ý định lật đổ Hoàng Triều nữa, xin ngài, xin ngài tha cho…”

“Ầm…”

Không để lão già kịp nói hết câu, thân thể của Nam Cung Vẫn bỗng nhiên đương trường phát nổ, máu thịt xương cốt đều tan nát như tương rơi xuống nhuộm đỏ vùng biển phía dưới, ngay cả linh hồn cũng không thể thoát khỏi. Một vị Địa Tiên Thập Vương làm mưa làm gió suốt mấy trăm năm tại Tây Hải cứ vậy vẫn lạc.

“Ngươi dám…” Tư Không Trọng Kiều hận ý dâng trào gào thét nhưng hắn vẫn bất lực không thể động đậy, Nam Cung Vẫn dù gì cũng là thủ hạ của hắn, bản thân là cường giả trấn áp mọi thứ lại bất lực nhìn kẻ dưới quyền mình chết không cứu nổi, đây là điều nhục nhã vô cùng.

“Có gì mà không dám.” Chu Cương Liệt tiếp tục xách huynh đệ Lưu Ấp cùng Quan Thao tới ngay trước mặt Tư Không Trọng Kiều.

“Sư phụ… cứu chúng ta a, sư phụ…”

Lưu Ấp cũng không kịp kêu hết câu đã đứng tròng, thân thể hắn run rẩy mạnh mẽ, kế tiếp từ khắp các lỗ trên cơ thể phun ra hoả diễm bừng bừng, cuối cùng ngọn lửa bao trùm cả người, hắn bị thiêu sống tại chỗ, tay chân quơ quào vào không khí đến khi không còn cử động nữa. Chỉ còn một đống tro tàn rơi tả tơi xuống biển, hình thần câu diệt.

Quan Thao chứng kiến đại ca mình chết thảm thì ra sức mà thét lên, đũng quần hắn ướt nhẹp, nỗi sợ hãi đã dâng trào đến cùng cực.

“Tiền bối, mọi việc đều là do sư phụ ta bày đầu, ngài có hận thì giết ông ta, ta không liên quan, ta nguyện cắt đứt quan hệ sư đồ, từ nay làm nô bộc tôi tớ cho ngài, đừng giết ta, van xin ngài…”

“Ồn ào!” Chu Cương Liệt đưa tay nắm chặt cổ tên hèn mọn răng vẩu này nhấc lên, hắn nhe hàm răng trắng nở một nụ cười tàn độc nhìn đối thủ của mình đang tức giận cùng bất lực.

“Haha, thấy rồi chứ, đệ tử cùng thuộc hạ tốt của ngươi trong thời khắc sinh tử đều sẵn sàng phản lại ngươi để mưu cầu sự sống, để lão tử giúp ngươi thanh lý môn hộ nhé.”

Nói rồi không để Quan Thao kịp van xin thêm lời nào, Chu Cương Liệt hổ trảo ghim thẳng vào gáy của hắn sau đó nắm lấy đốt sống cổ kéo mạnh ra. Cả đầu lâu và đoạn xương sống bên dưới đều bị lực lượng kinh khủng rút khỏi cơ thể. Máu tươi của Quan Thao phun thành vòi rơi bắn đầy người của Tư Không Trọng Kiều. Tên này đón nhận cái chết cực kỳ bi thảm, thần hồn cũng bị diệt gọn.

Đám người Lãnh Trường Phong bên kia tụ tập lại bên nhau, ai nấy đều run rẩy trước sự tàn độc của Chu Cương Liệt, đây có còn là vị tiên nhân vui vẻ hào sảng đã từng cùng họ tận hưởng hoan lạc hay không? Thời khắc này hắn hoàn toàn như một người khác, đôi mắt toát ra khí vụ hắc bạch, như một tôn ác ma khát máu dùng những phương thức đau đớn nhất diệt sát kẻ thù.

Ở đây chắc chỉ có Ninh Hồng Chí là hứng thú với thủ đoạn giết người của Chu Cương Liệt, Lý Đạo Thành đứng yên một chỗ miệng niệm đạo kinh như tự siêu độ cho mình. Liễu Như Yên cắn môi ái ngại, nàng bắt đầu hối hận khi cùng Tư Không Trọng Kiều đến đây rồi, giờ muốn chạy cũng không thể thoát, mà ở lại thì liệu có đón nhận kết cục giống những cái xác kia hay không?

“Chu Cương Liệt, ta với ngươi thề không chết không thôi.” Tư Không Trọng Kiều cố gắng ngẩng đầu nghiến răng rít lên, hình tượng tiên nhân cao quý khinh thường thế gian đã hoàn toàn mất sạch, hắn giờ như một con dã thú bị vây nhốt liên tục kêu gào điên tiết.

“Không chết không thôi? Ngươi xứng hay sao? Hahaha… Để bổn đại gia cho ngươi thấy thế nào gọi là tuyệt vọng và tàn nhẫn, cho ngươi hoàn toàn chết đi cái tâm muốn phản kháng…”

Chu Cương Liệt cười gằn, tà khí bốc lên càng lúc càng thịnh, hắn thả người từ từ bay lên thiên không nhìn thẳng đến nơi tinh tú tụ hội, ánh sao ức vạn bao phủ bầu trời đêm.

“Vạn Vật quy Hỗn Độn, Tham Lang loạn quần tinh. Thiên phú thần thông, MỞ RA CHO TAAA…”

Sau tiếng thét vang vọng chín tầng mây, giữa mi tâm của Chu Cương Liệt xuất hiện một ấn ký ngôi sao sáu cánh nửa đen nửa trắng, tiếp sau đó là cảnh tượng mà cả đời người nhìn thấy khó thể nào mường tượng nổi.

Ấn ký kia chiếu rọi thẳng lên bầu trời hóa thành khổng lồ, nó đi tới đâu liền khiến tinh tú treo cao lung lay, vị trí các chòm sao tán loạn, hàng vạn thiên thể như gặp phải sát tinh đều thi nhau tránh né.

“Đùng… ầm… ầm…”

Bên dưới phàm gian, cả một vùng Tây Hải rộng lớn lúc này khắp nơi xuất hiện dị tượng, động đất rung chuyển, núi lửa chực chờ phun trào, thủy triều lên xuống thất thường, từng con sóng thần cao nghìn trượng xuất hiện, đại địa bị chia cắt, thiên địa linh khí hỗn loạn, không gian khắp nơi vặn vẹo nứt vỡ.

Cảnh tượng như ngày tận thế đang đến gần khiến tất cả phàm nhân và tu sĩ đều hoang mang sợ hãi, tiếng kêu khóc vang dội khắp nơi.

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng