Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Thiên bồng nguyên soái – Quyển 2

Thiên bồng nguyên soái – Quyển 2

Phần 143: Đại kiếp qua đi

Yêu Dục vẫn luôn ngồi trên đầu của Chu Cương Liệt cũng chỉ khoanh tay thở dài.
“Tham Lang tướng tinh, chưởng quản pháp tắc hỗn loạn, tính cách khó đoán, chính tà thiện ác cùng tồn tại. Nếu là thần thì thiện lương hiệp nghĩa mang phước lành cho thế gian, nếu là ma thì độc đoán tàn bạo đem đến muôn vàn hạo kiếp sinh linh đồ thán. Ký chủ, là thần hay ma chỉ trong một ý niệm này, ngài cần tự mình vượt qua a.”

“Tinh chủ, người cũng đã chết xin chớ đau thương, thế gian muôn vạn nữ nhân sao chỉ vì bi lụy mà khiến bản thân lâm vào vạn kiếp bất phục, hãy mau tỉnh táo lại.” Ngao Nhuận vừa nói vừa vung Long trượng trên tay, khí tức bộc phát lan rộng khiến tà khí trên người Chu Cương Liệt tỏa ra bị áp chế bớt.

“Các nàng không còn… các nàng đã không còn, không ai có thể thay thế được… Tiểu Thiện… Lạc Thủy đã chết, vậy thì thế gian này tồn tại còn có ý nghĩa gì? Hủy diệt hết đi!!!”

Chu Cương Liệt ra sức vùng vẫy gào thét, bạch vụ bên mắt phải của hắn cũng đang dần chuyển sang màu đen như bên trái chứng tỏ ma tính sắp chiếm hữu hoàn toàn nhân cách rồi.





Mọi người xung quanh vừa sợ hãi lại càng đau xót cho vị tiên nhân vốn tốt tính vui vẻ lại hào sảng này, phải yêu nữ nhân của mình đến mức nào mới khiến hắn phát điên như thế khi các nàng mất.

“Phu quân…”

Vào lúc mọi người tưởng đâu tình thế đã hết cứu, Ngao Nhuận cũng chuẩn bị dùng long lực trấn áp lấy Chu Cương Liệt thì một giọng nói thanh thúy vừa ấm áp yêu thương lại mang mác đau buồn vang lên.

Khoảnh khắc đó Chu Cương Liệt bỗng khựng lại, tà khí quấn thân cũng dần phai mờ, hắn đứng yên tại chỗ, đôi nhãn quang lấy lại tiêu cự run run nhìn xuống mặt biển.

Nơi đó nổi lên một đầu cá côn to lớn chầm chậm tiến về phía này, điều khiến hắn chú ý chính là trên lưng nó đang cõng lấy hai vị nữ tử. Hình bóng các nàng đã khắc sâu tận trong tim hắn.

Một cô gái với thân hình hơi mảnh khảnh, đôi mắt trong veo tựa sương mai, mái tóc đen nhánh mượt mà, khuôn mặt không chút phấn son, nàng mang một nét đẹp nhẹ nhàng bình dị, thiện lương gần gũi. Đây không ai khác chính là Tiểu Thiện nương tử của hắn.

Cô gái còn lại tỏa sáng như thần nữ, dung nhan đó Chu Cương Liệt sao có thể quên bởi vì chính tay hắn đã đắp nặn cho nàng, một nét đẹp á âu phối hợp, vừa quyến rũ lại ngây thơ như thiên thần, đôi mắt to tròn duyên dáng. Chính là nàng, Lạc Thủy thần nữ của riêng mình hắn.

“Tiểu Thiện… Lạc Thủy…” ánh mắt mang hắc vụ đục ngầu của hắn chảy xuống hai hàng nước mắt, thời khắc này thời gian như ngừng lại, mặc cho xung quanh trời rung núi chuyển, sóng lớn biển động, không gian nứt vỡ, trong mắt Chu Cương Liệt chỉ có hình bóng của hai nàng.

Tiểu Thiện được Lạc Thủy nắm chặt bàn tay, nàng nhìn hắn, sau đó lại nhìn tràng cảnh Tây Hải sắp đổ nát, nàng khẽ lắc đầu, ánh mắt như van nài lại tràn đầy xót xa.

“Thịch… thịch…”

Tiếng nhịp tim đập lại vang lên, Chu Cương Liệt tay giữ chặt trán che đi ấn ký Tham Lang, hắn đau đớn nghiến chặt răng đầy thống khổ.

“MA TÂM! ÁP CHẾ CHO TAAA…”

Sau tiếng thét dài vang động, hắn mở mắt ra, hắc bạch vụ lẫn tà khí đều rút về cơ thể, ấn ký trên bầu trời cũng tan biến, quần tinh cũng theo đó quay lại vị trí của mình. Dưới Tây Hải, mọi thứ dường như ngưng bặt đi một nhịp, mọi thiên địa dị tượng lắng xuống như chưa có gì xảy ra, không gian cũng tự động phục hồi.

Biển cả vẫn xanh thẳm, một số nơi kiến trúc sụp đổ nhưng may mắn có các thế lực đều cử đệ tử ra tay bảo hộ địa bàn nên không có thiệt hại nhân mạng.

“Tiền… tiền bối lấy lại bình tĩnh rồi, phù… may mắn quá.” Lãnh Trường Phong lau giọt mồ hôi trên trán thở phào nhẹ nhõm, những vị khác trong Thập Vương ai nấy đều phấn khởi vui mừng.

“Tinh chủ, ngài…” Ngao Nhuận đang tính nói chuyện thì Chu Cương Liệt đã bỏ qua hắn mà lao xuống dưới, vòng tay rộng mở ôm chầm lấy cả hai cô gái vào lòng còn nâng các nàng lên quay mấy vòng.

“Phu quân…”

“Chủ nhân…”

“Hahaha… các nàng còn sống, các nàng vẫn còn sống…” Chu Cương Liệt vui như một đứa trẻ mà cười lớn, hắn kề mũi hít lấy mùi hương quen thuộc của từng người, rồi không màng xung quanh có bao nhiêu người nhìn mà hôn hít khắp mặt mũi các nàng.

“Khụ khụ… Tinh chủ.” Ngao Nhuận mặt rồng méo xẹo chống trượng ho nhẹ mấy cái.

“A, Long Vương, hà hà… Xin lỗi ta vui quá nên quên mất ngài, đã thất lễ rồi.” Chu Cương Liệt lúc này mới lấy lại bình tĩnh đặt hai nữ nhân của mình xuống chắp tay khẽ cúi đầu.

“Ài, Tinh chủ ngài hại lão già này thật khổ a, suýt nữa ta đã phải gõ cho ngài một trượng đem đi bàn giao cho Thiên Đình rồi, may mà ngài tỉnh táo kịp lúc.” Ngao Nhuận cũng chắp tay trả lễ.

“Thật xấu hổ, lúc đó tâm ma dẫn dắt khiến ta hoàn toàn không kiểm soát nổi hành động, không biết có gây ra đại họa gì không? Thiên đình có trách tội ta không?” Chu Cương Liệt gãi đầu đắn đo hỏi.

“Còn may mọi sự vẫn có thể vãn hồi, tuy Tây Hải rung chuyển nhưng chưa có thiệt hại lớn, còn về Thiên Đình… đáng lý ra Thác Tháp Lý Thiên Vương đã xin lệnh điều thiên binh thiên tướng đến bắt ngài nhưng nhờ Thiên Cơ Tinh bói toán ngăn cản lại, Thiên Đế chỉ sai bổn long hiện thân trấn tràng, nay Tinh chủ đã tự mình thu về tai kiếp vậy thì Thiên Đình sẽ không trách tội ngài nữa, đây chính là lòng khoan dung của Thiên Đế mong tinh chủ nhớ kỹ.”

Ngao Nhuận ôn tồn thuật lại sự vụ, Chu Cương Liệt nghe mà tê cả răng, hừm, suýt nữa thì bị Lý Tịnh bắt về trời sớm rồi, hắn còn đủ thứ chuyện cần làm ở hạ giới chưa thể lên Thiên Đình lãnh chức đâu. May mà có Thiên Cơ Tinh, dù hắn không biết người này là ai nhưng cứ ghi một cái ơn nghĩa sau này lên đó tìm để báo đáp.

“Ký chủ, Thiên Lý Nhãn Thuận Phong Nhĩ vẫn đang ở trên cao giám sát, ngài mau thể hiện chút thành ý tránh bọn họ gièm pha ngài không biết lễ tiết.” Yêu Dục vội vàng gõ trán hắn nhắc nhở.

“Đa tạ Thiên Đế đã nhân từ, từ nay ta sẽ kiểm soát không để sự vụ tương tự diễn ra, sau khi dạo chơi trần gian tu luyện có thành tựu nhất định sẽ lên Thiên Đình phụng sự.” Chu Cương Liệt chắp tay hướng về thiên không cung kính nói to.

“Tinh chủ thật tốt biết lễ nghĩa, Thiên Đế lòng dạ đại lượng nhất định sẽ không truy cứu đâu. Mọi sự xem như đã hoàn thành, bổn long phải về Long Cung điều động thủ hạ khắc phục thiên tai, xin cáo từ.” Ngao Nhuận cười vểnh lên râu rồng nói.

Lúc này Tư Không Trọng Kiều đang bị đè ép bên dưới cố gân cổ lên mà la lớn.

“Khoan, xin Long Vương dừng bước, tiểu tiên là Tư Không Trọng Kiều người Tây Hải xin có điều muốn hỏi. Kẻ kia dùng thần thông suýt gây đại họa cho thiên hạ, khắp nơi đau khổ oán than tại sao không bắt hắn về quy án lại thả cho nhởn nhơ như vậy? Tương lai nếu hắn một lần nữa tạo ra hạo kiếp thì ai gánh lấy trách nhiệm đây, tiểu tiên vì lo cho an nguy hạ giới mong Long Vương trừng phạt hắn để đòi lại công đạo cho vạn dân Tây Hải.”

Cả Chu Cương Liệt và Ngao Nhuận đều đưa mắt nhìn tên đang giãy chết cố tìm đường sống kia bằng ánh mắt thương hại lẫn trêu tức.

“Hừ, ngươi còn muốn dạy bổn long cách làm việc? Một tên tiên nhân thấp hèn như ngươi cũng đòi hai tiếng công đạo với ta? Đây là phán quyết của Thiên Đình, Tinh chủ chưa gây ra sát nghiệp nên mọi thứ không truy xét thêm. Một tên tu Phù Vương Chi Đạo như ngươi còn mặt dày nói chuyện nhân nghĩa với thương sinh bách tính? Bổn long phỉ nhổ vào. Để mạng ngươi cho Tinh chủ xử lý đi.”

Ngao Nhuận khinh bỉ phất tay, một cái cùm bằng đá xuất hiện khóa lấy hai tay hai chân của Tư Không Trọng Kiều lại.

“Tinh chủ, đây là gông xiềng làm từ đá nham thạch biển sâu chuyên để khắc chế tiên nhân, tên này có tài thánh cũng không thoát được, bổn long truyền khẩu quyết sử dụng cho ngài.”

“Haha, Đã làm phiền Long Vương rồi, sau này ta nhất định sẽ ghé thăm thủ phủ uống trà, hy vọng ngài sẽ chào đón.” Chu Cương Liệt cười lớn khách khí gật đầu hành lễ.

“Tốt a, hẹn dịp tái ngộ.” Ngao Nhuận nói xong lại bay vút lên trời hóa thành bản thể long tộc rồi tùm một cái lặn xuống biển mất tăm. Tư Không Trọng Kiều mặt méo xệch đưa tay với theo hướng Tây Hải Long Vương vừa đi, lời muốn thốt ra cũng không thể nói được nữa rồi.

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng