Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hấp diêm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Thiên bồng nguyên soái – Quyển 3 (Update Phần 230)

Thiên bồng nguyên soái – Quyển 3 (Update Phần 230)

Phần 105: Triền đấu

“Kỳ quái, tại sao đại trận đã bị xuyên thủng hoàn toàn mà ta vẫn không thể nào đưa thần thức vào trong dò xét được? Không lẽ còn có tầng pháp trận thứ năm?” Thiết Mộc Tử La khoanh tay nhíu chặt chân mày khó hiểu.

“Hừ, tiên nhân phe bên kia quả thực có huyền cơ không ít, trận này nhất định phải dụ bọn chúng ra ngoài để thiên binh thay chúng ta vây bắt, không thể đối kháng cứng được.” Tả Thương Khung vuốt râu nhận định, mấy người khác cũng gật đầu đồng tình.

Trên bầu trời mây đen áp đỉnh che hết những tia nắng khiến phiến không gian càng trở nên âm u như báo hiệu một cơn bão lớn sắp ập đến. Khoảng đất trống rộng rãi đầy cát sỏi giống như một đấu trường thiên nhiên chia cắt hai đầu chiến tuyến.

Một bên là sáu toà pháp thuyền hùng vĩ uy nghiêm to lớn với mấy mươi vạn đại quân đông nghịt đang hò reo cùng tiếng trống kèn trợ uy, những tu sĩ cầm kiếm đứng trước đầu thuyền chân khí tỏa ra cuồn cuộn khí thế như tràng gianh đại hải.





Bên còn lại là một toà sơn phong với đủ loại kiến trúc tinh xảo đẹp mắt nhưng hoàn toàn im lìm không chút gió nổi cỏ lay.

Bên dưới khoảng đất rộng kia, hai bóng người đối diện nhau, khí tức tỏa ra như núi lửa phun trào, ánh mắt chất chứa vô tận hận ý như muốn lập tức xé xác đối phương ăn gan uống máu.

Sau một tiếng quát dài, hai người cùng đồng thời lao vào nhau, trận chiến sinh tử chính thức nổ ra giữa một kẻ máu chó và một tên điên cuồng.

Quan Tùng dáng vẻ như một tên ác thần đến từ cửu u minh ngục, tóc tai rũ rượi, ánh mắt đỏ ngầu đầy điên loạn, bộ quần áo rách rưới bay phần phật trong làn gió lạnh. Đôi tay được bao bọc bởi đôi song trảo sắc bén vẫn còn dính lấy máu tươi quấn quanh bởi tà khí màu tím đen.

Hắn vừa lao tới vừa cất giọng cười lớn, giọng cười khiến hầu hết những kẻ chứng kiến đều rợn người thấp thỏm, hơi thở hắc ám như càng khiến núi tuyết thêm lạnh đi vài phần.

Phía đối diện Thạch Phá Thiên hàm răng nghiến chặt, tay nắm đại kiếm khổng lồ nặng trịch khí thế không hề kém cạnh, uy áp cứng rắn bạo lực như muốn chẻ đôi cả ngọn núi tuyết. Hắn quát lớn vận khởi chân khí lao tới như một cơn cuồng phong.

“Ầmmmm… chát… kengggg…”

Khoảnh khắc hai người va chạm trực tiếp, từng âm thanh chát chúa của binh khí vang lên khiến người ta cảm tưởng như hai khoả hành tinh va chạm, chân khí của hai bên mang theo uy bức tỏa ra ngạnh kháng lấy đối phương, kiếm và trảo cọ xát tóe ra từng tia lửa.

“Hừ, chỉ chút lực cỏn con đó cũng dám ra so đấu chính diện với Thạch mỗ? Ai cho ngươi gan chó đó? Cút xa!!!”

Thạch Phá Thiên cao ngạo phát lực, trên thân kiếm toát ra từng hồi quang nhận bủa vây lấy Quan Tùng muốn chém nát hắn ra thành vạn mảnh. Xét về so đấu man lực rõ ràng Quan Tùng đã lâm vào thế yếu.

“Vụt… hấp…”

Ngay khi những đoàn kiếm khí kia vừa chạm đến thì Quan Tùng đã như sương mù bùm một cái biến mất ngay tại chỗ, lần nữa xuất hiện hắn đã quay về trước đại môn Tuyết Liên Cung, một tay chống xuống đất đưa đôi mắt cảnh giác về phía đối thủ.

Trên lầu cao pháp thuyền, Thiết Mộc Tử La hứng thú chống tay chồm người lên quan sát, đối với man tộc như cô ta thích nhất là đánh nhau, đặc biệt là kiểu so đấu lực lượng trực diện như này. Càng nhìn càng thích, cô ta liếm liếm cánh môi dày quay sang hỏi Nhan Như Ngọc.

“Nhan kiếm tiên, tên đệ tử này của ngươi thực hợp vị lão nương a, hay là ngươi cho hắn tới tộc ta ở rể đi, bảo đảm không ai bạc đãi hắn đâu.”

Nhan Như Ngọc chẳng thèm nhìn lấy một cái, tính cách thanh lãnh của nàng ta tất nhiên không bao giờ đáp lại những câu bông đùa như thế này.

“Chậc, quả thực Thạch Phá Thiên đó sức lực hơn người a, hắn đã tốn rất nhiều chân nguyên khí lực khi đơn độc phá trận, lúc nãy còn lấy cơ thể chịu tải để chém một đòn vượt cấp như thế, vậy mà vẫn có dư lực tiếp tục chiến đấu, Nhan kiếm tiên có một đệ tử tốt a.”

Tả Thương Khung gật gù trầm trồ khen ngợi. Độc Mục Hiệu Uý thì chỉ nhìn chằm chằm vào thanh đại kiếm của Thạch Phá Thiên sau đó khẽ vuốt râu.

“Nghe các gia tộc đồn đại trong tay Nhan kiếm tiên sở hữu bảy thanh tuyệt thế bảo khí cấp độ Địa Tiên nhưng khi tập hợp đầy đủ uy lực không hề kém Chân Tiên trung kỳ, chẳng lẽ đã phân phối cho các đệ tử rồi sao?”

“Ồ, nô gia cũng từng nghe trượng phu kể, hình như gọi là Thất Tâm Tuyệt Kiếm, mỗi thanh đều lấy tên đại diện cho một loại nhân tính trong thiên hạ, cũng chỉ có người có tính cách đồng nhất thì mới dùng được, không biết Nhan muội muội có tiện cho chúng ta kiến thức hay không?”

Lệ Nhiễm Sương phong thái tao nhã nhẹ nhàng chớp đôi mắt hứng thú hỏi. Nhan Như Ngọc khẽ nhìn qua rồi gật đầu, với một người yêu kiếm hơn sinh mạng như nàng chỉ khi bàn luận về kiếm mới khiến nàng nhiều lời thêm một chút.

“Ừm, Lệ phu nhân nói cũng có phần đúng, Thất Tâm Tuyệt Kiếm là bảy thanh bảo khí năm đó ta được một vị luyện khí sư rèn giúp. Từng thanh đều đại biểu cho nhân tính của thế gian.”

Nói rồi nàng liền khẽ phẩy tay, thanh trường kiếm màu thiên thanh mỏng nhẹ tinh xảo ở phía sau tự động bay tới trước mặt nhóm người.

‘Trong bảy thanh kiếm ta giữ lại Vong Tình Kiếm này làm pháp bảo bản mạng, cũng đã rèn giũa nhiều lần thăng cấp nó lên tới bảo khí Chân Tiên hậu kỳ.

Sáu thanh kiếm khác được phân phó cho các đệ tử, Trịnh Viễn Đông giữ Thư Hùng Kiếm, Thạch Phá Thiên nắm Thất Phu Kiếm, Vân Tùng Tử có Tham Tà Kiếm, Mã Vinh Thành cầm Quân Tử Kiếm, Tôn Diệu Anh sở hữu Ngọc Nữ Kiếm cuối cùng trong tay Chung Ly Lạp Chân là Thục Nữ Kiếm.

Tương lai nếu bọn chúng có thể đăng đỉnh thành tiên thì những thanh bảo khí này cũng sẽ như Vong Tình Kiếm của ta một lần nữa lột xác.’

“Ồ, thực đúng là tên kiếm rất phù hợp với tính cách từng người, nhìn phong cách chiến đấu của tên Thạch Phá Thiên kia liền biết, haha, thất phu động nộ máu chảy trăm dặm, quả là danh xứng kỳ thực a.” Thiết Mộc Tử La khẽ vỗ tay giọng điệu không biết là khen ngợi hay mỉa mai.

“Hừ, chỉ có chút thực lực yếu ớt đó còn dám đơn đấu với ta sao? Cút về gọi cả Đãng Hồng Trần cùng toàn bộ đám chuột nhắt kia ra chịu chết một lượt đi!”

Thạch Phá Thiên đắc thủ liền khinh bỉ chống kiếm xuống đất hất mặt buông lời miệt thị đối thủ. Quan Tùng nheo mắt nhìn qua, khuôn mặt che phủ sau mái tóc dài giãn ra một nụ cười bí hiểm.

“Tử Hoả! Cháy lên đi, thiêu rụi tất cả oán hờn mà ta đã chất chứa… khặc khặc… ta phải giết hết, đốt hết các ngươi thành tro bụi…”

Tà khí trên thân hắn càng trở nên cực thịnh gần như nhuộm đen hết thân thể cùng mặt đất phạm vi năm thước, đôi song trảo bốc lên từng luồng hoả diễm màu tím đen càng làm người xem cảm giác được quỷ dị.

“Chếtttt…”

Quan Tùng quát lớn một tiếng rồi lại xông tới với tốc độ cực nhanh, lần này Thạch Phá Thiên lại chỉ đứng yên tại chỗ nâng kiếm cẩn trọng quan sát. Đôi song trảo mang theo ngọn lửa ma trơi ngùn ngụt rạch chém vào không khí để lại từng vệt sáng loang lỗ như không gian bị phân cắt.

“Kengggg… chát… kengggg… keng…”

Lần này Quan Tùng không định cứng đối cứng mà lại sử dụng tốc độ cùng thân pháp quỷ dị như u linh của mình liên tục thay đổi bộ vị tìm đánh vào những nơi trọng yếu hòng khiến đối thủ lộ ra sơ hở.

Ma trảo vừa xuyên tới yết hầu đã bị đại kiếm ngăn trở, lúc Thạch Phá Thiên định phản kích thì Quan Tùng đã tại chỗ tan biến như một cơn gió sau đó lại hiện thân sau lưng tiếp tục công kích.

Tiếng trảo thép cào đánh lên giáp đồng tạo ra những chuỗi âm thanh ken két chói tai cực kỳ khó chịu, tia lửa bắn tung tóe. Thạch Phá Thiên sở trường không phải là nhanh nhẹn nên trước vô tận công kích cũng chỉ có thể bị động phòng ngự tránh chỗ yếu hại.

Tầm nửa khắc sau, hắn tính tình nóng nảy đã mất hết kiên nhẫn khi bị Quan Tùng liên tục tập kích, Thạch Phá Thiên gắt giọng quát lớn, cánh tay nổi gân xanh dồn lực xách đại kiếm vung vẩy tứ phương.

“Gừ… thứ ruồi bọ vo ve xung quanh thực đáng ghét, đòn đánh của ngươi chỉ đáng gãi ngứa cho lão tử thôi, đừng mất công vô ích. Xem chiêu! Kiếm Thất Phu – Vạn Tượng Thiên Chinh!!!”

Theo âm điệu gầm vang của họ Thạch, từng luồng kiếm ảnh theo những cú chém mà xuất hiện rồi hiển hóa thành một bầy voi chiến. Lấy hắn làm trung tâm tổng cộng có tám con chia làm tám hướng, Thạch Phá Thiên lại đập mạnh Thất Phu Kiếm xuống đất, tám đầu cự tượng lấy thế tiến công bẻ gãy nghiền nát mà xông về phía trước.

Những đôi chân voi như cột đình cày tung đất cát lên, bụi mù tứ giăng, tiếng voi rú đánh thẳng vào thần hồn chấn nhiếp kẻ địch, hắn muốn dùng một đòn diện rộng này ép lui Quan Tùng không cho tiếp cận mình.

Sau khi tám con cự tượng đã biến mất, bụi mờ lắng xuống, mọi người nhìn xung quanh nhưng chỉ còn có mỗi Thạch Phá Thiên đứng giữa bãi đất, hoàn toàn không còn thấy bóng dáng Quan Tùng.

“Hừ, con chuột nhắt lại trốn đi đâu rồi?”

Hắn thận trọng quay đầu nhìn tứ phía, còn lan tỏa thần thức dò tìm mục tiêu nhưng Quan Tùng dường như đã tan vào thinh không chẳng còn chút tăm hơi nào.

“Nhị đệ! Cẩn thận dưới chân!”

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng
Chính sách bảo mật | Điều khoản sử dụng