Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hấp diêm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Thiên bồng nguyên soái – Quyển 3 (Update Phần 230)

Thiên bồng nguyên soái – Quyển 3 (Update Phần 230)

Phần 108: Vũ khúc máu tanh

Bên ngoài Tuyết Liên Cung lúc này không khí có phần trầm trọng hơn hẳn, các tu sĩ xem chiến nhốn nháo bàn luận. Trên sáu toà pháp thuyền trống trận cùng tiếng quân sĩ reo hò như sấm dậy một lần nữa vang rền.
Giữa chiến trường hai bóng người đứng đối diện nhau, một bên là Quan Tùng sắc mặt tái nhợt dữ tợn đang khuỵu gối lăm lăm cẩn trọng đánh giá kẻ địch, trên cơ thể hắn xuất hiện mấy đạo vết thương máu chảy ròng ròng, nặng nhất là một bên nhượng chân đã bị cắt đứt tạm thời mất đi khả năng di chuyển.

Bên còn lại là một cái mỹ nhân dáng người phỗng phao nảy nở, phần áo bó sát cùng váy ngắn ngang gối tôn lên vòng một cùng vòng ba núc ních thịt. Tóc nàng búi cao, đôi mắt to tròn lung linh tinh nghịch, hai gò má bánh bao lúc nào cũng như phụng phịu, khóe miệng treo nụ cười như mỉa mai.

Nhìn tổng thể giống như một tiểu cô nương nhà bên ngây thơ hồn nhiên vui tươi với dáng người nóng bỏng làm xao xuyến bao nhiêu trái tim nam tử.

Nàng này không ai khác chính là Tôn Diệu Anh, đệ tử thứ năm của Nhan Như Ngọc. Thời khắc này nàng trong bộ dáng tiểu nữ sinh trên vai lại vác theo một thanh trường kiếm dài bằng với chiều cao cơ thể, lưỡi kiếm vẫn còn nhỏ xuống từng giọt huyết tương đỏ thẫm.





“Hì hì, coi nào, sao hả, khí thế ma quỷ lúc nãy ngươi dùng để đánh bại nhị sư ca của ta biến đi đâu rồi? Gân chân đã đứt để xem ngươi còn nhảy nhót đi đâu được nữa. Ngoan ngoãn bó tay chịu chết đi thôi.”

Tôn Diệu Anh chống nạnh cười vang, đôi vú sữa quá khổ theo từng nhịp thở của nàng mà nảy tưng tưng khiến đám nam tu sĩ bên ngoài ai nấy đều nuốt vài ngụm nước bọt thèm thuồng.

Quan Tùng không nói gì, song trảo thủ thế trước ngực giống như một con thú bị thương cay độc liếc về phía nữ nhân kia như muốn ăn tươi nuốt sống nàng.

Hắn sau khi đánh bại được Thạch Phá Thiên thì cũng không còn được bao nhiêu khí lực, cơ thể còn dính nhiều vết thương nặng. Xương gãy mấy cái, lục phủ ngũ tạng chấn thương xuất huyết. Bởi vậy khi đối đầu với một Địa Tiên viên mãn đang trong trạng thái đỉnh phong như Tôn Diệu Anh tất nhiên sẽ nhanh chóng bị áp đảo lâm vào thế hiểm.

Nữ nhân này nhìn bề ngoài trông thì có vẻ xinh đẹp nảy nở vô hại nhưng thực chất khi xuống tay không hề nhân nhượng chút nào, còn rất biết cách chơi trò hành hạ tìm niềm vui trong sự đau đớn của người khác.

Ngọc Nữ Kiếm trong tay nàng ta tuy trông cồng kềnh không hợp với dáng hình phổng phao đó nhưng chỉ khi lâm trận mới biết nàng đã luyện nó đến lô hoả thuần thanh. Từng động tác rút kiếm, thân pháp uyển chuyển bay múa trông vô cùng xinh đẹp tựa như mỹ nữ đang thể hiện vũ khúc.

Những nơi nàng lướt qua đều để lại hoa máu bay rợp trời, Quan Tùng không có chút lực nào hoàn thủ đã trở thành bia ngắm để Tôn Diệu Anh luyện kiếm.

Biết tên cuồng loạn này sở trường thân thủ nhanh nhẹn tập kích tứ phía cùng với ngọn lửa tà quái khó thể dập tắt kia nên nàng ta đã lập tức chế trụ một kiếm trúng chỗ hiểm cắt ngang gân chân xem như đem Quan Tùng phế đi khó thể nhúc nhích.

“Ây dà tên điên như ngươi đúng là số khổ a, đã thê thảm tới mức này mà mấy kẻ hèn nhát trốn trong kia vẫn chưa ai xuất thủ tương trợ, bọn chúng đã bạc bẽo như vậy ngươi còn tận tâm thủ hộ nơi này làm gì?”

Tôn Diệu Anh vừa khích bác ly gián động tác chém tới cũng không hề dừng, mỗi lần lướt qua thì trên cơ thể Quan Tùng lại có thêm một vết rạch, tuy chỉ là vết thương bình thường nhưng cảm giác da thịt liên tục bị cắt quả thực không dễ chịu chút nào.

“Khục… tiện nhân… tốt nhất là ngươi nên giết ta nhanh chóng, nếu không đợi lão tử thoát được ta nhất định sẽ đem ngươi lột sạch ném cho hàng vạn gã nam nhân ngoài kia cưỡi.”

Quan Tùng căm tức gào lớn, hắn quả thực muốn dùng mạng mình đổi lấy càng nhiều kẻ địch tử thương thảm trọng càng tốt nhưng hiện tại chân nguyên đã khô cạn, thân thể trọng thương gần như bất lực.

Hắn đã sẵn sàng tâm lý đón nhận kết cục của mình, cùng lắm thì xuống suối vàng đoàn tụ cùng thê tử Hồng Loan. Nhưng kẻ muốn chết lại có kẻ không để hắn chết, Tôn Diệu Anh giọng đầy châm chọc cười cợt trên nỗi đau của người khác lại lần nữa lướt qua chém vào hông Quan Tùng một nhát.

“Ây dô, ngươi đừng có mà chết sớm quá đó nha, ta còn chưa chơi chán đâu, để xem Đãng Hồng Trần đó có nhẫn tâm trơ mắt nhìn thấy cảnh đồng bọn bị chúng ta tra tấn lăng trì tùng xẻo hay không. Ngọc Nữ Tố Tâm Kiếm Pháp – Vũ Khúc Thái Đao.”

Ngọc Nữ Kiếm trong tay Tôn Diệu Anh liên tục vung vẩy kết hợp với bộ pháp như nhảy múa của cô ta làm cho người xem hoa cả mắt. Động tác nhẹ nhàng, tinh tế, mang phong thái phiêu dật và thanh thoát như tiên nữ biểu diễn kiếm vũ.

Kiếm chiêu không quá mạnh mẽ, nhưng lại đầy sự uyển chuyển biến hóa khiến đối thủ khó lòng đoán được ý đồ. Theo tiếng gào thét của Quan Tùng, từng mảnh da thịt của hắn tươi sống bị chém xuống, máu tươi vẩy ra nhuộm đỏ cả mấy bước chân.

Những người quan khán ai nấy đều ớn lạnh cả sống lưng, nữ tử xinh đẹp với thân hình gợi cảm khiến người ta vừa gặp đã yêu kia lại có một bộ mặt tàn nhẫn khát máu như thế.

Điệu múa của nàng thực đẹp, từng cái giơ tay nhấc chân, vòng eo dẻo dai uốn éo, cặp dưa lớn rung rinh phập phồng, hai quả mông mập đàn hồi đẩy đưa, trường kiếm như vẽ lên không gian những đường nét hoa mỹ tinh tế.

Nhưng vẻ đẹp này là được tạo nên bằng máu và thịt của một người đang sống sờ sờ. Tôn Diệu Anh tận hưởng cảm giác giết chóc huyết tanh, xem địch nhân như một tác phẩm nghệ thuật để mình trổ tài điêu khắc.

Ai cũng tự mình nhận định, nữ nhân như thế này còn nguy hiểm hơn những tên cố tỏ ra hầm hố kia nhiều lần. Một bông hồng máu xinh đẹp nhưng đầy gai nhọn, xem cái chết của người khác như thú vui tiêu khiển cho bản thân.

“Phu quân, có cần thiếp ra tay ứng cứu hay không?”

Lạc Thủy lông mày khẽ nhăn chỉ cần một cái gật đầu của Chu Cương Liệt nàng liền lập tức xông tới tóm lấy cái nữ nhân khát máu kia về dạy dỗ thật cẩn thận, bảo đảm chỉ cần vài ngày cô ta nhất định ngoan như chó con quỳ dưới chân hắn phục tùng không dám trái ý.

“Chưa phải lúc nàng ra tay đâu, Tuyết Liên Cung bên đó còn nhiều thứ thú vị hơn nữa, cứ bình tĩnh mà xem kịch hay đi.”

Chu Cương Liệt nhàn nhã lắc đầu ôm lấy eo Lạc Thủy kéo nàng ngồi lại vào lòng mình, ánh mắt hắn hướng về sâu trong lòng đất Tuyết Liên Cung, nơi mỏ linh thạch hình thành nên một hang động thực lớn nồng đậm cả tiên khí và linh khí.

Khóe miệng hắn hơi cong lên, trong lòng âm thầm lẩm bẩm.

“Chậc, chỉ mới hơn trăm năm đã đạt tới mức độ này, quả không uổng công lao ta dày sức bồi dưỡng, lần này để xem các ngươi có thể làm tới mức độ nào. Cứ yên tâm mà ra tay, cái gì nhân quả hay sát nghiệp ta sẽ thay các ngươi gánh nhận hết.”

Bên dưới sân đấu, Tôn Diệu Anh vẫn đang say sưa trong điệu múa của mình, cơ thể Quan Tùng cũng theo đó bị cắt nham nhở không còn nơi nào nguyên vẹn, cảnh tượng rợn người này làm cho nhiều kẻ chứng kiến không khỏi khiếp sợ.

“Ây dà, Tuyết Liên Cung đúng là một bọn tà tu vô tình vô nghĩa mà, ngươi giúp bọn chúng chống đỡ bên ngoài này chịu bao nhiêu thương tổn đều sắp bị lóc hết thịt rồi nhưng những kẻ nhát gan kia chẳng có lấy một ai giúp sức, có thấy tủi thân không? Căm hận không?”

Tôn Diệu Anh cố ý dùng chân khí khuếch tán những câu châm biếm của mình để tất cả mọi người đều nghe rõ.

Bên trong quảng trường, chúng đệ tử Tuyết Liên Cung ai nấy mặt mũi đỏ bừng tức đến run rẩy, trán nổi gân xanh. Bọn họ quả thực vừa xấu hổ vừa nghẹn khuất khó mà nói thành lời, vị tiền bối kia vì bảo toàn cho thế lực đã can đảm đối diện địch nhân, bây giờ lại đang lâm vào tử kiếp bị hành hạ sống không bằng chết.

Họ hô hào muốn tất cả đồng loạt xông ra, thà chết vinh chứ không sống nhục, dù tử trận cũng phải kéo theo càng nhiều lũ súc sinh vô sỉ đó, nhưng Hi Nguyệt cùng Nguyệt Nga chúng nữ đã kịp thời xuất hiện ngăn cản trấn an tinh thần mới khiến chúng đệ tử dịu bớt lại.

“Chậc, đã nói tới mức đó mà Tuyết Liên Cung vẫn chưa có ai ra mặt, vậy thì đừng trách ta tiếp tục hành xác hắn. Ngọc Nữ Tố Tâm Kiếm Pháp – Trảm Hồn!”

Tôn Diệu Anh tra kiếm vào vỏ, tư thế hơi trầm xuống dồn lực vào đôi bàn tay, trên thân kiếm xuất hiện tầng tầng hồn lực như khói sương khiến lưỡi kiếm ánh lên quang mang lạnh lẽo.

“Lần này ta chém không phải là da thịt mà là linh hồn, để xem một tên phế nhân như ngươi có thể chống cự được bao nhiêu kiếm, có trách thì trách đồng đội của ngươi bất nhân thấy chết không cứu đi!”

Một vài người có kiến thức âm thầm thở dài lắc đầu tiếc hận, ai cũng biết linh hồn là phần yếu nhược nhất trong cơ thể tu sĩ, nếu gặp phải tổn thương nhẹ thì trở thành phế nhân si ngốc, nặng hơn thậm chí hồn bay phách tán vĩnh viễn tan biến khỏi thiên địa không thể luân hồi. Nam nhân kia xem như lần này số kiếp đã tận rồi.

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng
Chính sách bảo mật | Điều khoản sử dụng