Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hấp diêm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Thiên bồng nguyên soái – Quyển 3 (Update Phần 230)

Thiên bồng nguyên soái – Quyển 3 (Update Phần 230)

Phần 121: Dọa kinh toàn trường

Tình huống bên dưới sân đấu lúc này làm cho người chứng kiến đều phải trợn mắt há hốc mồm, lôi điện vừa rút đi để lại một mảnh hoang tàn, cây cối cháy trụi, không gian chằn chịt vết nứt, đại địa bị cày nát, giữa sân có một khe nứt kéo dài mấy mươi thước chia cắt chiến tuyến ra làm đôi.

Phía bên đại môn của Tuyết Liên Cung không biết từ lúc nào Tôn Diệu Anh đã bị Tần Mộ Uyển nâng kiếm kê ngay trước cổ, nét mặt nàng ta vô cùng bất kham kèm theo sợ hãi đến tái nhợt, cả cơ thể run run như sắp ngã xuống đến nơi.

Vương Nhã Khuê vẫn đứng chắn ở phía trước tay lăm lăm roi thép ngăn cản không cho phe địch tiếp viện. Đãng Hồng Trần thì nhàn nhã hơn, nàng chỉ việc đứng ở trước sơn môn quan sát tình huống.

Ở phía còn lại, Trịnh Viễn Đông sau khi thoát khỏi hung hiểm đã gần như mất đi vẻ anh tuấn tiêu sái tự tin như trước, hắn chật vật nắm kiếm trong tay đảo mắt nhìn nhận tình hình.





“Yêu nữ, mau thả sư muội chúng ta ra! Bằng không Vô Lượng Kiếm Các cùng các ngươi nhất định không chết không dứt.” Vân Tùng Tử không nghĩ nhiều như thế, hắn đứng cạnh đường biên do lôi điện rạch phá lớn giọng đe dọa.

‘Hừ, ngươi hù ta sao? Từ khi lũ kiếm tu đạo đức giả các ngươi cùng tên Sở Vương tham lam vô sỉ đó kết làm một bọn thì giữa hai bên đã ở thế bất lưỡng lập rồi. Cái gì mà tà tu gây họa bách tính đe dọa hoàng quyền chứ, toàn là lời giả dối lừa đời lấy tiếng của bè lũ vô sỉ thôi.

Các ngươi đã dám hô hào đòi đánh đòi giết chúng ta, lại còn muốn diệt cỏ tận gốc vậy thì cũng nên chuẩn bị sẵn tâm lý đón nhận kết cục tương tự.

Hôm nay Vương Nhã Khuê ta ở đây tuyên bố, bất cứ kẻ nào tham gia vào phe của Vô Lượng Kiếm Các đều sẽ là kẻ thù không đội trời chung với Hắc Nha Tông ta. Từ ngày mai toàn bộ các ngươi sẽ phải đón nhận sự trả thù không hồi kết, có tông hủy tông, có tộc diệt tộc, nhớ lấy.’

“Thêm cả Huyền Nữ Cung chúng ta vào, hừ, bè lũ Khương Thị ở Sở quốc tham lam vô độ không biết đủ còn muốn bành trướng lãnh thổ cướp đoạt thiên hạ, các ngươi đừng quên chúng ta là quốc giáo của Đại Tần. Sau hôm nay, Tần Sở hai nhà nước lửa khó dung, chỉ cần một câu nói của ta, Tần Giang Vương cùng trăm vạn đại quân liền có thể vượt vạn dặm đường tấn công vào Tây Sở, đem cơ nghiệp trăm năm của Khương thị các ngươi hủy diệt sạch sẽ, ta nói được sẽ làm được.”

Lời tuyên bố hùng hồn của hai nàng oanh động thẳng vào não hải từng người có mặt ở đây khiến ai nấy hốt hoảng tận chân tâm. Các tu sĩ quần chúng vây xem ăn dưa đều gật đầu tán dương cho sự can đảm thẳng thắn không e ngại cường quyền của các nàng trong khi những kẻ bị chỉ mặt nhắc tên thì ai nấy mặt mũi lúc xanh lúc trắng nhăn nhó như ăn phải con ruồi.

Mấy thế gia tông phái ở đây ít nhiều đều từng nghe tới đại danh của Hắc Nha Tông, tổ chức tình báo, gián điệp, sát thủ trải dài khắp trung thổ, từ các quốc gia chư hầu đến những thành trấn dù lớn hay nhỏ đều có bóng dáng của bọn họ hiện diện.

Chỉ cần có đủ thù lao thì những sát thủ này có thể ra tay giết bất kỳ ai dù là phàm nhân hay tu sĩ. Là nỗi khiếp đảm ẩn nấp trong bóng tối khiến người người nơm nớp không yên.

Không ai dám nghi ngờ lời nói của Vương Nhã Khuê, nàng tuy được danh xưng là tiên tử nhưng cách hành xử độc ác tàn nhẫn không khác gì một yêu nữ chút nào.

Mấy lão tổ gia tộc đứng phía sau Trịnh Viễn Đông bây giờ ai nấy đều hối hận đến xanh ruột rồi, bọn họ tin tưởng với số lượng cường giả áp đảo của Vô Lượng Kiếm Các có thể dễ dàng nhổ tận gốc Tuyết Liên Cung nên mới dám chọn đi theo để nịnh bợ truy cầu lợi ích, không ngờ mọi thứ lại vượt khỏi mọi phán đoán, Đãng Hồng Trần lại có thực lực xoay chuyển tình thế. Sau hôm nay đám gia tộc nhỏ yếu bọn họ đừng mong có ngày bình yên.

Ở trên pháp thuyền Khương Việt cùng Phàn Khôi và mấy mươi vạn binh tướng nước Sở càng là lâm vào trầm mặc, trên mặt ai nấy đều khó thể nặn ra nổi nụ cười, khí thế ba quân chấn động hùng dũng khi nãy bây giờ đã hoàn toàn mất sạch.

Đặc biệt là Khương Việt, hắn lúc này đầu đầy mồ hôi đôi môi run rẩy cố gắng trấn định nhưng phản ứng cơ thể lại trái ngược với ý muốn. Lời của Tần Mộ Uyển khiến hắn lo lắng bội phần.

Tuy Sở quốc hiện tại là chư hầu lớn mạnh với lãnh thổ rộng nhất thiên hạ nhưng cũng không phải bất bại. Bọn họ hiện tại chỉ chủ yếu công thành chiếm đất của các chư hầu nhỏ để tăng cường quốc lực cho bản thân, phía Đông còn đang nảy sinh chiến sự giằng co với nước Ngô cũng là một trong bảy chư hầu lớn.

Nếu như hiện tại Tần quốc đột nhiên tham chiến đưa quân đánh vào phía Tây vậy thì Sở quốc sẽ hai mặt thọ địch, dù thủ thắng cũng nhất định trả một cái giá vô cùng tồi tệ thậm chí vong quốc diệt tộc.

Tần quốc xưa nay trong các chư hầu là phe yên ổn nhất, các đời Tần Vương đều chỉ chủ trương phát triển bản thân nâng cao quốc lực cùng bang giao hòa hảo ít khi động đến binh đao. Nhưng cũng chính vì vậy mà lực lượng tích trữ của họ là lớn mạnh nhất, nếu thực sự phát sinh đại chiến với lương thực và khí tài dồi dào nước Tần sẽ chiếm thế thượng phong áp đảo.

Trong lòng Khương Việt lúc này chỉ có thể âm thầm cầu khẩn Vô Lượng Kiếm Các nhất định phải chiến thắng trận này tiêu diệt cả hai ả nữ nhân Tần quốc kia, có vậy thì cục diện mới không đi tới mức tồi tệ.

Vào lúc này Trịnh Viễn Đông cũng đã đưa tay bắt lấy mười mấy khối ngọc bài do Nhan Như Ngọc ném xuống.

“Dùng lực lượng của ngọc bài nhanh chóng lấy lại thế trận, không cần phải kiêng dè, cố gắng ép cho tiên nhân bên kia ra mặt càng sớm càng tốt.”

Nghe lời nói lạnh lùng không chút cảm xúc của nàng vang lên bên tai lại khiến hắn như nhận được sự động viên tinh thần vô cùng lớn, Trịnh Viễn Đông khẽ gật đầu vuốt nhẹ ngọc bài vẫn còn lưu một ít mùi thơm cơ thể vị sư phụ mà hắn ái mộ. Nếu không phải đang ở trước mấy mươi vạn người chứng kiến thì có lẽ hắn còn muốn đưa lên mũi mà hít ngửi say sưa rồi.

“Yêu nữ, tiện nhân, mau thả ta ra! Sư huynh, mau cứu muội!”

Thanh âm la hét của Tôn Diệu Anh vang lên chói tai đưa Trịnh Viễn Đông ra khỏi cơn mê đắm, nàng ta bởi vì dùng lực lượng Kiếm Thế quán thâu vào cơ thể quá nhiều nên hiện tại chân khí đã bị rút cạn rất dễ dàng bị Tần Mộ Uyển bắt được dùng dây thừng trói vào cột trụ đại môn Tuyết Liên Cung.

“Hừ, để dành hơi sức đi, đừng cố giãy giụa nữa, không ai có thể cứu được ngươi cả đâu.” Vương Nhã Khuê đi đến bên cạnh khoanh tay cong môi cười khinh khỉnh.

“Yêu nữ, lũ tiện nhân lẳng lơ dâm đãng, các ngươi chết không được yên thân, sư phụ nhất định sẽ tới cứu ta, các ngươi chờ đó…”

“Chát…”

Một cái tát vang dội chát chúa đánh thẳng lên gò má bánh bao mềm mại kia khiến Tôn Diệu Anh đau rát, câu nói còn đang để dở cũng không thể thốt ra được nữa. Trên mặt đã in hằn một dấu bàn tay đỏ ửng, khóe miệng chảy máu tươi, hai hốc mắt nàng đẫm lệ rấm rứt khóc to.

Từ khi bước vào con đường tu tiên đến nay nàng như một nàng công chúa ngậm thìa vàng, mọi chuyện đều vô cùng suôn sẻ, sư phụ và các sư huynh yêu chiều hết mực, chưa bao giờ phải chịu ấm ức khổ sở như hôm nay.

Đánh không lại người ta, bị lột sạch đồ khoe hết hàng họ cho lũ nam nhân hèn mọn ngắm nghía, bây giờ còn bị bắt trói đánh đập. Tâm cảnh của Tôn Diệu Anh đã triệt để suy sụp rồi, nàng không dám mắng chửi nữa, chỉ cúi gục đầu khóc như lê hoa đái vũ.

“Yêu nữ càn rỡ! Dám nhục mạ sư muội ta, mau thả nàng ra, nếu không bổn các chủ nhất định để các ngươi trả giá đắt cho những việc đã làm.”

Trịnh Viễn Đông tiến tới, trên tay nắm lấy ngọc bài buông lời đe dọa, tuy chán ghét vị sư muội này nhưng cứu người vẫn phải cứu thôi.

“Hừ, mưa thì mưa nhanh đi, sấm sét mãi như vậy để làm gì? Có giỏi thì ngươi ra tay, ta cũng không ngại đâu.”

Vương Nhã Khuê cũng bước tới đối diện, nàng đưa ánh mắt tràn đầy thách thức về phía đối thủ sau đó đưa tay lên vạch nhẹ khe ngực căng phồng của mình lấy từ bên trong ra thêm một khoả ngọc bài có lôi điện lượn lờ.

Đám nam nhân xung quanh lại một phen thở gấp, trần đời chưa từng thấy ai giấu thủ đoạn chiến đấu ở giữa cặp núi đôi như vậy, thực quá kích thích a.

“Hừ, các ngươi có thể lấy ra được bao nhiêu ngọc bài cơ chứ? Chỗ này của chúng ta đủ để khiến toàn bộ toà núi tuyết này san thành bình địa, đừng có mà không biết điều.”

Trịnh Viễn Đông muốn triệt để áp đảo đối phương thế là một hơi lấy ra thêm mấy cái ngọc bài nữa, còn ném cho Vân Tùng Tử đứng kế bên. Nhìn thấy đối phương vậy mà cầm tới hơn chục thủ đoạn công kích cấp tiên nhân lúc này Vương Nhã Khuê mới khẽ cắn môi vẻ mặt ngưng trọng nhìn qua như thăm dò ý kiến hai tỷ muội của mình.

Thấy nàng ta có biểu hiện chần chừ e dè Trịnh Viễn Đông càng lấy làm chắc chắn hơn, có vẻ trong tay các nàng có không nhiều thủ đoạn ngọc bài. Chỉ cần ép bọn họ giao ra Tôn Diệu Anh sau đó liền có thể dùng lực lượng chênh lệch nghiền ép để lấy lại thể diện rồi.

Lúc này chợt từ phía xa xa có hai luồng khí tức mãnh liệt lấy tốc độ cực nhanh mà phóng tới thu hút sự chú ý của năm vị Chân Tiên trên pháp thuyền và cả đám người dưới sân đấu.

Chỉ thấy một đôi nam nữ tay cầm trường kiếm nhanh chóng bay vào trận tiền, nam mang khí chất phong trần tuấn lãng, nữ tuy nhan sắc không sắc sảo được như mấy vị tiên tử ở đây nhưng cũng thanh tú động lòng người.

Trịnh Viễn Đông khẽ nhíu mày nhưng sau đó lại bình thản trở lại, bên cạnh hắn Vân Tùng Tử tâm trạng vui vẻ hẳn lên, bọn họ tất nhiên biết đang đến là ai.

Hai người này không xa lạ chính là tứ và lục đệ tử của Nhan Như Ngọc, Mã Vinh Thành cùng Chung Ly Lạp Chân.

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng
Chính sách bảo mật | Điều khoản sử dụng