Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hấp diêm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Thiên bồng nguyên soái – Quyển 3 (Update Phần 230)

Thiên bồng nguyên soái – Quyển 3 (Update Phần 230)

Phần 134: Chân Tiên vẫn lạc

Tả Thương Khung vừa tức vừa hoảng, ở đây có năm Chân Tiên tại sao đôi cẩu nam nữ kia lại cứ nhắm vào hắn vậy chứ? Tâm lý cầu sinh mãnh liệt khiến hắn không thể nghĩ ngợi thêm gì nữa. Mười phần khí thế đều bộc phát toàn bộ ra, thất thải độc vụ lan tràn khiến thiên địa linh khí bốc lên khói xanh xèo xèo.

“Tiện nhân mau cút xa ta ra!!!”

Tả Thương Khung hét lớn đẩy hết độc vụ kia về phía Liễu Như Yên khiến nàng ta biến sắc lập tức lùi về thật xa né tránh. Làn khói độc bảy màu đó đón gió lan tràn ra khắp không khí, chỉ cần sơ ý chạm hoặc hít phải thì độc lập tức bộc phát, trong vài giây liền ăn mòn người xấu số thành một vũng máu tươi.

Đặc biệt thứ này là từ chân nguyên của Tả Thương Khung ép ra nên có tác dụng xuyên qua cả hộ thân cương khí không thể phòng ngự, chỉ có thể né tránh không tiếp xúc.





Tả Thương Khung chớp lấy cơ hội Liễu Như Yên đang bận đối phó với độc vụ liền quay người dùng hết tốc lực muốn bỏ chạy, lôi kiếp đã ép tới đỉnh đầu, còn không nhanh chân liền sẽ bị cuốn vào.

“Chết tiệt, lão thất phu có gan thì đứng lại đây! Ngươi một cái Chân Tiên hậu kỳ tại sao lại nhát gan như chuột rụt đầu như rùa thấy ta liền trốn chui trốn nhủi như thế?”

Lâm Phàm tức giận quát lớn cố ý khiêu khích đối phương, vừa nãy bị lôi kiếp đánh một phát thực mạnh khiến hắn chậm đi vài nhịp lại để lão già râu dài này thừa sơ hở trốn thoát.

“Tiểu tử cuồng ngạo nhà ngươi chỉ là ỷ vào lôi kiếp mà thôi, đợi đó, chốc lát khi ngươi độ kiếp xong ta sẽ hảo hảo bồi tiếp để ngươi muốn chết không được muốn sống cũng không xong!”

Tả Thương Khung vừa lớn giọng mắng chửi vừa không dám chậm trễ vẫn tiếp tục dùng toàn bộ lực lượng còn sót lại bỏ chạy thật xa.

Lâm Phàm cũng thực bất đắc dĩ, lôi phạt càng lúc càng dày đặc uy thế như muốn nhấn chìm hắn, lúc này còn phải phân tâm đối phó địch nhân.

Tả Thương Khung dù gì cũng là Chân Tiên hậu kỳ cao hơn hắn hai tiểu cảnh giới, dù tên kia vừa dốc chân nguyên cản trở Liễu Như Yên đi nữa thì vẫn còn dư lực để đào thoát, tốc độ đó Lâm Phàm không thể bắt kịp được.

Vào lúc hắn định buông bỏ tập trung đối phó lôi kiếp thì bỗng nhiên phát hiện lão thất phu phía trước lại tự dưng dừng bước đứng yên không chạy nữa, thân hình hắn còn hơi run run giống như gặp phải vấn đề gì.

Lâm Phàm nhíu mày nghi hoặc liệu đây có phải là bẫy rập hay không nhưng thời gian không đủ để hắn suy nghĩ nhiều nữa, đối phương đã không thể chạy tiếp vậy thì liền cho hắn cùng mình độ kiếp một thể.

“Khốn kiếp! Là ai? Kẻ nào? Mau ra mặt đi!”

Tả Thương Khung lúc này tâm đã loạn như ma, hắn quay đầu lại thấy Lâm Phàm đã đuổi đến sát người thì triệt để sụp đổ mà điên cuồng gào thét, không phải hắn ngu dốt không chạy mà là bị một kẻ bí ẩn nào đó trói chân tại chỗ rồi.

Nếu ai tinh mắt liền có thể thấy bên dưới đế giày của Tả Thương Khung có một luồng thủy lưu màu xanh nhạt đang lưu chuyển, chính thứ này đã tạm thời khóa chặt không cho hắn thoát thân.

“Haha, lão thất phu! Ta đã nói ngươi chạy không thoát, nào, cùng bổn đại gia độ kiếp đi thôi!”

“KHÔNG… tiểu tử ngươi đừng đến đây… ta… Tả gia ta sẽ rút khỏi vụ này, không cùng những kẻ kia đoạt tài vật của các ngươi nữa…”

“Muộn rồi! Hôm nay ta liền lấy lão già nhà ngươi làm bàn đạp để thành tiên đi, Chết!”

“Đừng tới đây… ngươi… Các ngươi… AAAA…”

Mưa sét lúc này đã hoàn toàn bủa vây lấy cả hai người, như cảm ứng được có kẻ dám làm ảnh hưởng tới khảo nghiệm, trên bầu trời rền vang những âm thanh như Thiên Đạo đang thể hiện sự giận dữ, từng cột lôi điện mang theo lực lượng thiên địa pháp tắc thuần túy giáng xuống giăng kín khu vực không cho kẻ càn rỡ kia chút cơ hội thoát thân nào.

“Xoẹt… ầm… oành… đùng… đùng…”

Một tràng tiếng gào thét đau đớn vang động khắp phạm vi mấy dặm làm đám đông tu sĩ ở xa xa quan sát ai nấy đều kinh hoàng rùng mình. Trong cơn mưa lôi điện sáng rực rỡ chỉ có thể thấy hai bóng người lờ mờ đứng bất động giữa thiên không.

Lâm Phàm đến đây đã triệt để buông lỏng cơ thể tiếp nhận lôi kiếp tẩy rửa, kéo được một Chân Tiên hậu kỳ bên phe địch vào chỗ chết đã là thành công ngoài mong đợi rồi.

Triệu hạt mưa không hạt nào rơi nhầm chỗ, Thiên Đạo có linh tính phân biệt rõ người độ kiếp thành tiên và kẻ dám cả gan cản đường. Lâm Phàm tự nhận lãnh thiên kiếp của phần mình, hắn tắm rửa trong biển lôi điện tuy chật vật đau đớn tê dại nhưng vẫn có thể gắng gượng vượt qua thậm chí còn thừa dịp mượn nhờ sức mạnh này để rèn giũa thể phách.

Còn Tả Thương Khung thì khác, mặc dù hai người đứng chỉ cách nhau vài bước chân nhưng thứ luôn giáng xuống thân thể hắn chính là lôi phạt đích thực dùng để trừng trị kẻ dám xen vào khảo hạch.

Từng tia chớp lóe lên mang theo khí tức diệt thế mạnh mẽ khiến người ta tuyệt vọng, nếu Tả Thương Khung là đại năng giả Kim Đan kỳ thì có lẽ còn có thể chống đỡ được, rất tiếc thực lực của hắn hiện tại vẫn là chưa đủ.

Tả Thương Khung đã thử vận khởi từ pháp lực đến khu sử toàn bộ pháp bảo tài nguyên để chống đỡ nhưng tất cả đều vô nghĩa, chỉ một tia sét liền có thể hủy diệt mọi thứ.

Từng đòn từng đòn giáng lên người hắn nặng nề như núi lớn, y phục nhanh chóng bị phá nát cháy rụi, cơ thể hắn chấn động dữ dội da tróc thịt bong tiên huyết vẫy ra nhuộm đỏ cả thiên không.

Không dừng lại ở đó, dường như Thiên Đạo cảm nhận được kẻ mang tội kia sức sống quá mãnh liệt nên quyết phải đuổi tận giết tuyệt, những đòn lôi đình nối tiếp nhau rót xuống, tia sau mạnh gấp đôi tia trước.

Tả Thương Khung gào rú trong đau đớn, làn da hắn bị thiêu cháy, từng khớp xương đứt gãy, lông tóc đều đốt trụi, mỗi tia sét như một nhát búa tàn nhẫn nghiền nát từng phần thân thể hắn, thậm chí cả linh hồn cũng bị xé rách.

Khí tức của hắn theo từng lần lôi đình đánh xuống mà yếu dần đi đến cuối cùng gần như là triệt để buông xuôi chấp nhận số phận. Tất cả suy nghĩ còn lại trong đầu chỉ toàn là hối hận cùng mơ hồ.

Hắn không thể ngờ được chỉ là đi một chuyến đến xem trò vui tiện thể thu thập cướp đoạt tài nguyên tiên thụ của một cái thế lực phàm cấp mà lại có thể khiến bản thân mình mất mạng.

Tại sao? Tại sao kế hoạch tưởng chừng hoàn hảo lại thất bại? Thiên binh mình gọi vì sao không tới? Lúc nãy là kẻ nào đã kìm chân mình lại để tiểu tử kia đuổi kịp?

Tả Thương Khung hướng đôi mắt đã mờ đục cố tìm kiếm hình bóng của đồng bọn, hắn thấy được những kẻ đó đã tập hợp lại đang đứng ở xa xa đưa từng ánh nhìn thương hại cùng chế nhạo về phía mình.

Khoảnh khắc này hắn chợt thông suốt, Tuyết Liên Cung này không đơn giản chỉ có như vậy, ngoài ả khoả thân đánh đàn cùng tên tiểu tử đang độ kiếp thì vẫn còn cường giả khác ẩn nấp trong bóng tối chưa ra mặt. Kẻ đó vừa nãy còn nhân lúc hỗn loạn dùng thuật pháp trói chân hắn để tiểu gia hoả kia dẫn lôi kiếp thành công.

Tu vi của Tả Thương Khung là Chân Tiên hậu kỳ, người có thể khiến hắn mắc bẫy lại kìm hãm hắn lâu như vậy thì cấp bậc cảnh giới chắc chắn chỉ bằng hoặc hơn mình. Nghĩ đến đây bất giác khóe môi đã sớm cháy đen của hắn lại nở một nụ cười đắc ý.

Những cái đồng minh vô tâm kia thấy chết không cứu lại còn cười cợt vui vẻ khi thấy hắn gặp họa. Vậy thì tiếp theo liền tới phiên bọn chúng ăn trái đắng rồi, tốt nhất là bị Tuyết Liên Cung chơi chết toàn bộ không ai có thể làm ngư ông đắc lợi cả.

‘Đồng minh viễn tiếu bất tương cứu…

Nhất dạng tàn thân tịch mịch chung… hahaha…’

( Đồng minh cười xa chẳng tương cứu…

Cùng chung số phận chết quạnh hiu.)

Bằng một chút tỉnh táo còn sót lại, Tả Thương Khung hai môi mấp máy cố gào lên sau đó nở một nụ cười quái ác, một tia lôi đình cuối cùng như trụ trời giáng xuống triệt để oanh kích cả thân thể lẫn linh hồn hắn thành tro bụi vĩnh viễn không thể siêu sinh, không gian chỉ còn tiếng cười thê lương kia bị thanh âm sấm sét rền vang che lấp.

Tả Thương Khung một đời uy danh kết cục vẫn lạc dưới lôi kiếp.

Bên ngoài cách nơi đó vài dặm, đám người Nhan Như Ngọc, Lệ Nhiễm Sương, Độc Mục Hiệu Uý và Thiết Mộc Tử La đều nhìn rõ từ đầu đến cuối vị gia chủ Tả gia kia bị dồn vào đường cùng như thế nào. Cũng nghe rất rõ câu nói trăn trối cuối cùng của hắn.

“Đáng hận! Bọn tà tu Tuyết Liên Cung thế mà lại lợi dụng lôi kiếp gây nên sát nghiệp thao thiên bậc này, tại sao thiên binh lại làm ngơ không giáng xuống trừng trị cơ chứ?” Độc Mục Hiệu Uý nghiến răng ken két cay đắng hỏi.

“Hừ, đến giờ ngươi vẫn còn trông chờ vào cái gọi là thiên binh cứu viện sao? Nếu bọn họ thực sự tới thì đã sớm ra mặt rồi. Lão nương nghĩ ngay từ đầu cái bùa vàng kia vốn là thứ vô dụng, binh tướng của Thiên Đình làm sao có thể xem chúng ta như minh hữu được.” Thiết Mộc Tử La trán nổi gân xanh liếc xéo chỉ trích.

“Ôi, Tả gia chủ thực quá xui xẻo đáng thương, nhưng ta vẫn chưa hiểu tại sao lúc đó hắn rõ ràng có thể chạy thoát lại tự nhiên dừng lại để tên tiểu tử kia mang lôi kiếp đuổi kịp?” Lệ Nhiễm Sương khoanh tay trước bầu ngực tròn đầy của mình thắc mắc.

“Có thể là do hắn trúng ám chiêu công kích linh hồn của con cả tiện nhân trần truồng kia, hừ, đường đường một Chân Tiên hậu kỳ lại bị hai kẻ cấp thấp dây dưa đến chết, đáng đời.” Thiết Mộc Tử La dáng vẻ hả hê khi người gặp họa cười khinh khỉnh.

“Hừm, tên đó trước khi tắt thở cười rất hả hê còn trù ẻo nguyền rủa chúng ta có kết cục giống hắn, đúng là lòng dạ hẹp hòi chết quả thực đáng lắm.” Độc Mục Hiệu Uý bặm trợn nói.

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng
Chính sách bảo mật | Điều khoản sử dụng