Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hấp diêm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Thiên bồng nguyên soái – Quyển 3 (Update Phần 230)

Thiên bồng nguyên soái – Quyển 3 (Update Phần 230)

Phần 194: Thất vọng

Nói đến đây Lạc Thủy lại quay sang Trịnh Viễn Đông đang quỳ dưới bảo tọa, sau khi nghe nàng bóc trần một tràng thì tên này đã đơ cả người giống như bị hóa đá rồi. Hắn không muốn tin đó là sự thật nhưng sau khi tự ngẫm nghĩ lại mọi chuyện thì hắn chợt giật mình đổ mồ hôi lạnh, những gì vị thần nữ đó suy luận đều không sai chút nào.

Vị nữ sư phụ kia bình thường đều là tư thái lãnh ngạo vô cảm cự người ngoài ngàn dặm nhưng thi thoảng nàng lại nhẹ nhàng nói vài lời khen ngợi khích lệ thậm chí bóng gió bảo hắn còn phải cố gắng nhiều hơn. Điều này đã tiếp thêm cho kẻ si tình động lực mạnh mẽ để hắn càng lún sâu vào ảo vọng một ngày thành đôi với nàng.

Hơn năm năm trước đúng là Nhan Như Ngọc không trực tiếp hạ đạt mệnh lệnh xuất ngoại, hôm đó là nàng cùng mấy đệ tử thân truyền uống rượu luận kiếm, hắn vốn luôn chú ý sắc mặt sư phụ thấy được biểu tình trầm mặc của nàng nên mới gặng hỏi.

Nhan Như Ngọc lúc đầu còn lắc đầu không nói ra, sau đó mới kể rõ về việc cần niệm lực công đức chúng sinh để đột phá Kim Tiên. Nàng còn nói chúng đệ tử không cần quản để bản thân mình tự nghĩ cách nhưng Trịnh Viễn Đông làm sao có thể bỏ qua cơ hội thể hiện thế là hắn liền vỗ ngực khí khái đảm bảo giúp sư phụ thu thập công đức chi lực.





Nhan Như Ngọc sau khi nghe hắn nói liền tỏ ra ái ngại việc để Vô Lượng Kiếm Các xuất thế nhưng dưới lời khuyên nhủ của đại đệ tử nàng rốt cuộc cũng miễn cưỡng đồng ý.

Giờ ngẫm nghĩ suy xét lại thì rõ ràng những chuyện nàng ta làm đều ôm tâm tư mục đích riêng cả, vị sư phụ này quả nhiên không đơn thuần a.

Chưa để Trịnh Viễn Đông hết bàng hoàng, Lạc Thủy đã tiếp tục buông lời công tâm.

‘Thật đáng thương a, đệ tử Vô Lượng Kiếm Các từ trên xuống dưới đều chỉ là công cụ giúp Nhan Như Ngọc thu thập công đức. Một khi vô dụng, nàng ta sẽ chẳng ngần ngại thẳng tay vứt bỏ thậm chí diệt sát.

Ví dụ như Tôn muội tử vậy, chỉ vì tài không bằng người rơi vào tay chúng ta, Nhan Như Ngọc thân là sư phụ không những trơ mắt nhìn không ra tay ứng cứu lại còn máu lạnh hạ lệnh tung chiêu xử lý, đây mà là hành động của một người thầy đối với đệ tử mình hay sao?’

Tôn Diệu Anh nghe Lạc Thủy nhắc đến mình lại lần nữa ngước mắt lên nhìn chằm chằm vào hai kẻ mà nàng từng xem như thân tình. Hóa ra trước nay tất cả những tình cảm huynh muội sư đồ ở Vô Lượng Kiếm Các đều là giả tạo, chỉ có nàng ngây thơ mới giành sự tin tưởng cho những kẻ dối trá đó.

Trong đôi mắt nàng như cất chứa muôn vàn cảm xúc hỗn loạn, đau đớn, bi ai, thống khổ, thất vọng, mỉa mai, vui sướng, khóe môi nở một nụ cười tự giễu.

“Không thể nào, tôn thượng cũng đã thấy tình trạng hiện tại của nàng rồi, sau khi chúng đệ tử bị đoàn diệt sư phụ đã đau lòng gần như phát điên đến nỗi rạn nứt đạo tâm, nếu nàng thực sự chỉ lợi dụng chúng ta thì sao có thể mất đi ý cảnh thái thượng vong tình như thế chứ?”

Trịnh Viễn Đông vẫn cố chấp không tin những gì mình nghe, đối với một người mà mình đã tôn sùng suốt mấy trăm năm hình tượng Nhan Như Ngọc trong mắt hắn luôn xinh đẹp hoàn mỹ cao quý nhất, hắn khó thể chấp nhận nàng lại là một nữ nhân tâm cơ sâu xa lại chơi đùa tình cảm của mình.

‘Hừ, Trịnh các chủ ngươi thực là một kẻ si tình đến ngu ngốc cực điểm a. Ngươi nghĩ cô ta là vì xót xa cho hàng vạn đệ tử đã ngã xuống mà đau lòng đến độ vụn vỡ đạo tâm sao?

Không đâu, dù có chết thêm hàng trăm vạn lần thì chắc chắn nữ nhân này cũng sẽ không vì các ngươi mà rơi một giọt lệ nào. Sở dĩ cô ta trở nên như thế là vì đã bị ta dồn vào đường cùng mất đi tất cả mà thôi.

Đối với Nhan Như Ngọc, đám đệ tử các ngươi chết bao nhiêu cũng được, miễn là cái chết đó có giá trị để cô ta tối đa hóa lợi ích cho bản thân. Hiện tại con đường thu thập công đức đã bị đoạn, tài vật của Tuyết Liên Cung không đạt được lại còn thảm bại dưới tay ta mới khiến cô ta tuyệt vọng như thế.

Trong suy nghĩ của nữ nhân này mấy tên đệ tử các ngươi còn không quan trọng bằng thanh kiếm gãy trong tay cô ta nữa, tỉnh ngộ đi.’

Sau khi Lạc Thủy dứt lời, không khí đột nhiên trầm xuống, một số người trong đám đông bắt đầu thì thầm, sắc mặt hoài nghi. Nàng bước ung dung chậm rãi quay người bước về phía Trịnh Viễn Đông.

“Ngươi nghĩ nàng ta thật sự quan tâm đến ngươi sao? Nếu hôm nay ngươi rơi vào tay ta, nàng ta có cầu xin vì ngươi không? Hay là cũng giống với Tôn Diệu Anh kia bị vứt bỏ như rác rưởi, thậm chí bị cô ta thẳng tay tru sát?”

Trịnh Viễn Đông siết chặt nắm tay, nhưng không thể phản bác, những lời của Lạc Thủy như từng nhát dao đâm thẳng vào tim. Hắn run rẩy nhìn Nhan Như Ngọc, đôi mắt đỏ ngầu như mong đợi một lời phủ nhận.

Nhưng Nhan Như Ngọc vẫn chỉ im lặng cúi đầu như né tránh ánh mắt của hắn, cả người nàng run run, tuy thân thể bị trói nhưng nàng vẫn nắm chắc không buông chuôi Vong Tình Kiếm đã gãy.

Trịnh Viễn Đông xem như đã rõ câu trả lời của vị sư phụ này, nàng quả nhiên chỉ yêu kiếm, vì kiếm gãy mà sụp đổ đạo tâm, ngay từ đầu nàng hoàn toàn không hề đặt hắn cùng các đệ tử khác vào mắt. Lạc Thủy cười lạnh. Nàng xoay người, ánh mắt liếc qua Nhan Như Ngọc đầy khinh miệt.

“Nhan Như Ngọc, người như ngươi không xứng đáng nhận được tình cảm chân thành.”

Nhan Như Ngọc giống như bị câu nói này kích thích, cả người nàng càng run rẩy suy yếu hơn, đôi mắt đẹp nhưng vô hồn khẽ hướng về phía tên đại đệ tử kia, môi mấp máy như muốn nói gì đó nhưng cuối cùng nàng chỉ để lại một tiếng thở dài rồi lại cúi đầu thều thào.

“Giết ta đi…”

Lạc Thủy nhếch mép khinh bỉ một trận, trong lòng thầm nghĩ.

“Giết ngươi sao? Muốn chết cũng đâu có dễ dàng đến vậy, phải giữ ngươi sống để còn hầu hạ tốt cho phu quân ta nữa chứ.”

Nghĩ đến đây Lạc Thủy lại lần nữa quay về trước mặt Trịnh Viễn Đông, nàng đứng gần đến nỗi chỉ cần hắn ngước đầu lên thì chóp mũi liền có thể chạm vào nhúm lông lồn mềm mại kia.

Nàng còn cố ý tách rộng hai đùi đẩy hạ thân về phía trước, khi hắn vừa muốn nhìn lên thì đã phát hiện tầm mắt của mình bị gò mu cao vút kia che khuất, mùi hương như mật hoa thoang thoảng bay thẳng vào mũi khiến hắn ngất ngây mơ hồ.

Lạc Thủy nở nụ cười đầy mị ý nâng lấy một chân đạp lên vai của Trịnh Viễn Đông áp hạ thân tới gần, tư thế thập phần bá đạo cùng ái muội, khe suối gần như dí sát tới trước mặt, chỉ cần hắn vươn ra đầu lưỡi liền có thể bắt lấy hạt thịt đỏ hồng đầy cám dỗ kia.

Yết hầu hắn khẽ động nuốt vội một ngụm nước bọt khô khốc, hàm răng cắn lấy đầu lưỡi cố giữ bản thân bình tĩnh, hắn biết rõ sẽ không có miếng bánh nào miễn phí, vị thần nữ này tuy biểu hiện dâm tao tới tận xương tủy nhưng lại như một bông hồng có gai cạm bẫy trùng trùng.

Lạc Thủy cũng khá ngạc nhiên trước định lực mạnh mẽ của gã nam nhân này, nàng vốn là thể chất song tu tuyệt đỉnh có đặc tính hấp dẫn nam giới, khó có ai đối mặt với sự quyến rũ của nàng mà giữ được bình tĩnh.

Kỳ thực thì Trịnh Viễn Đông hiện tại đầu óc đã gần như sắp bùng nổ rồi, dương vật bên dưới hạ thân căng cứng khó chịu vô cùng nhưng bản năng sinh tồn đã chiến thắng dục niệm, nếu hiện tại hắn mà không tỉnh táo để đầu dưới chi phối hành vi thì xác định vạn kiếp bất phục ngay.

“Trịnh Viễn Đông, ta hỏi ngươi một lần nữa, ngươi thật vẫn muốn cứu lấy nữ nhân không xứng đáng kia sao?”

Câu hỏi của Lạc Thủy khiến Trịnh Viễn Đông lấy lại chút tỉnh táo, lần này hắn không lập tức trả lời mà trầm mặc suy tư.

Trong lòng hắn, Nhan Như Ngọc từng là một vị tiên nữ thanh cao, là giấc mộng đẹp nhất mà hắn cả đời khao khát. Nhưng giờ đây, khi thấy nàng thất bại, thấy nàng gục ngã, lại bị Lạc Thủy vạch trần toàn bộ bản chất thâm độc vô tình.

Nàng đã không phải là nữ tử thánh khiết tuyệt luân cao đẹp mà hắn dành cả con tim ngưỡng vọng ước ao nữa. Tâm tư không đơn thuần, cơ thể lại bị vấy bẩn, một thứ cảm xúc khác đã dần nảy sinh trong lòng hắn.

Chán ghét, khinh bỉ cùng thất vọng tột độ, nàng không còn là nữ thần hắn tôn thờ nữa.

Lạc Thủy quan sát từng biểu hiện trên khuôn mặt của Trịnh Viễn Đông hồi lâu, sau đó bật cười khẽ như đã nhìn thấu hết thảy.

“Thật thú vị… Hóa ra cái gọi là tình cảm ái mộ xây dựng suốt mấy trăm năm của ngươi cũng chỉ đến thế. Tốt thôi, ta sẽ tha mạng cho ngươi, trước tiên lui qua một bên đi, nếu tâm tình vui vẻ có khi sau này ta còn để ngươi hưởng thụ thân thể nữ sư phụ này coi như không uổng công sức ngươi làm liếm chó cho nàng ta mấy trăm năm.”

Nói rồi Lạc Thủy liền hạ chân xuống xoay người nguẩy mông quay đi để lại Trịnh Viễn Đông vẫn còn chưng hửng. Nhưng sau khi nghe rõ những gì nàng vừa nói thì tâm tình hắn trở nên vui vẻ lên, sống rồi, hắn đã giữ được mạng nhỏ.

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng
Chính sách bảo mật | Điều khoản sử dụng