Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hấp diêm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Thiên bồng nguyên soái – Quyển 3 (Update Phần 230)

Thiên bồng nguyên soái – Quyển 3 (Update Phần 230)

Phần 93: Nhan Như Ngọc

“Hừ, Sở Vương đó cũng thật rách việc lắm chuyện, chinh phạt Tuyết Liên Cung thì chỉ cần xuất động đệ tử của Vô Lượng Kiếm Các chúng ta chẳng phải dễ dàng rồi sao? Cần gì phải đưa theo năm mươi vạn tên phàm nhân vô dụng, chỉ tổ làm chậm lộ trình hao tổn tài nguyên mà thôi.”

‘Đúng là thế, nhưng mọi chuyện đều có nguyên do của nó, chính Khương Dẫn kia là kẻ đã ra hịch văn thảo phạt vậy thì không thể để một mình chúng ta ra trận được, hắn phải là kẻ xuất binh chủ chốt, dù chỉ là lấy chút uy danh nhưng vẫn tốt hơn là ngồi yên không làm gì.

Hơn nữa năm mươi vạn binh này xuất động đối với đại cục cũng có chút chỗ để dùng, chúng ta là tu sĩ chỉ có thể đối phó với tu sĩ, nếu hai toà thành kia đem quân binh phàm nhân ra quấy rối thì bên ta cũng phải cần có phàm nhân để ứng phó chứ.’

Trịnh Viễn Đông kiên nhẫn giải thích cho Tôn Diệu Anh hiểu vấn đề, nàng cũng rất tích cực gật đầu đồng tình, quả đúng như vậy, Vô Lượng Kiếm Các lần này đi chỉ là để diệt Tuyết Liên Cung xử lý hết đám tu sĩ, còn phàm nhân vẫn phải do quân mã nước Sở thu thập.





Nếu người tu hành như họ dám ra tay giết phàm nhân gây sát nghiệp to lớn dính phải nhân quả mất đi phúc vận thì tiên đạo sau này đừng mong đi nữa.

“Muội cũng nên nghiêm túc một chút, lát nữa cần phải thể hiện cho tốt để những người kia thấy thực lực của Vô Lượng Kiếm Các ta, chớ làm sư phụ mất mặt.”

Trịnh Viễn Đông hơi hướng ánh mắt lên tầng thượng của pháp thuyền, Tôn Diệu Anh cũng gật đầu vâng dạ ra điều ngoan ngoãn, khi nghe sư ca nhắc tới sư phụ cùng những vị khách nhân kia nàng rõ ràng thoáng hiện vẻ kiêng kị.

“Chuẩn bị kỹ lưỡng đi, ta vào thông báo với sư phụ một tiếng.”

Trịnh Viễn Đông nói rồi liền quay người rời khỏi, trong đáy mắt hắn thoáng ánh lên một tia mê đắm khi nhắc tới vị sư phụ đáng tôn kính của mình.

Pháp thuyền này kích cỡ to lớn không chỉ chứa hết cả vạn người, bên trên còn có những kiến trúc sương phòng rộng rãi đầy đủ tiện nghi sang trọng để cao tầng của Vô Lượng Kiếm Các nghỉ ngơi, nhìn từ xa không khác một toà cung điện lộng lẫy xa hoa.

Trịnh Viễn Đông đi vào trong sảnh lớn của căn phòng nằm ở tầng cao nhất, hắn dáng vẻ đường hoàng lưng eo thẳng tắp tỏ rõ khí độ nhàn nhã bình tĩnh thong dong không chút rụt rè e ngại, ánh mắt đào hoa nhìn về phía bốn người có mặt tại đây sau đó tập trung lấy thân ảnh đang ngồi ở chủ vị.

Nét mặt hắn nhẹ nhàng không nhìn ra chút tâm tình vui buồn đứng giữa sảnh chắp tay hơi cúi người làm đủ lễ nghĩa.

“Sư phụ, chư vị tiền bối, chúng ta sắp tới Phiêu Tuyết Lĩnh rồi.”

Trên ghế lớn đặt ở giữa sảnh ngồi một nữ nhân nếu nhìn kỹ sẽ thấy nét tương đồng tám chín phần với bức tượng đặt ở quảng trường tông môn Vô Lượng Kiếm Các. Nàng có vóc dáng thon thả cao gầy, nước da trắng thắng tuyết, mái tóc màu bạch kim dài đến thắt lưng mềm mại như một dòng thác bạc.

Đôi mắt nàng sáng trong như bầu trời đêm đầy sao, chứa đựng sự bình tĩnh và uy nghiêm, nhưng cũng lạnh lùng như băng tuyết ngàn năm. Mũi quỳnh cao thẳng tú lệ, đôi môi không son vẫn hồng hào mọng nước khiến người ta vô thức muốn gặm lấy mà ngấu nghiến một trận.

Mi dài cong vút, lông mày đẹp như vẽ, gương mặt nàng mang đường nét thanh tú tinh xảo nhưng lại khó gần, toát lên một vẻ lãnh ngạo, cao quý, cự người ngoài ngàn dặm không ai có thể với tới.

Nàng khoác lên mình một bộ y phục trắng thuần, điểm xuyến những hoa văn bạc tinh xảo như ánh trăng hòa quyện cùng sương, dải lụa mềm mượt quấn quanh thân toát lên tư thái tiên gia thuần túy.

Cơ thể với những đường nét lồi lõm như được đắp nặn ra từ bàn tay của một nghệ nhân tuyệt thế, nơi cần mập sẽ mập, nơi cần thon liền thon. Cặp núi đôi không quá khủng lại rất vừa tay tròn căng săn chắc theo nhịp thở của nàng mà phập phồng lên xuống, phần ngực áo được khoét sâu để lộ ra cái khe rãnh khiến nam nhân chỉ muốn đắm chìm vào trong.

Vòng eo con kiến chỉ một cái ôm liền có thể bắt trọn, bờ mông ngạo kiều vì tư thế ngồi mà dính trên ghế tạo ra cảm giác thập phần đàn hồi. Váy trắng xẻ tà một bên để lộ ra chân dài trắng phau không có chút tì vết, đôi bàn thân trần với những ngón ngọc tinh xảo làm người ta nhịn không được mà nổi lên ý nghĩ muốn vuốt ve.

Khí chất của nàng khiến người khác vừa kính nể vừa e dè, như một ngọn núi cao vời vợi, đẹp đẽ nhưng không dễ tiếp cận. Thế gian dường như không có gì có thể làm lung lay sự thanh cao và kiên định trong đôi mắt nàng.

Bên cạnh nàng còn có một thanh trường kiếm đang lơ lửng, thân mỏng gần như trong suốt tỏa ra hàn mang lạnh thấu xương, chuôi kiếm điêu khắc tinh xảo nạm ngọc, nhìn liền biết không phải phàm vật, còn rất có linh tính bay đi bay lại xung quanh chủ nhân.

Đây chính là tổ sư đã sáng lập nên Vô Lượng Kiếm Các, danh hào Vô Lượng Kiếm Tiên, tên nàng gọi Nhan Như Ngọc.

“Ừm, biết rồi.” Mỹ nhân cao lãnh khẽ gật đầu, không nhìn ra chút ý vui giận nào hoàn toàn là một tảng băng phong vạn năm.

Trịnh Viễn Đông biết tính cách của nàng vốn là như vậy nên không có chút bất mãn nào tự lui về phía sau đứng yên đợi phân phó.

“Ôi, Như Ngọc muội đối với đệ tử thân truyền là người trong nhà cũng không thể cho một chút sắc mặt tốt nào sao? Nhìn Trịnh các chủ đây hình như còn ôm một tấm tình si với muội đó, là không muốn đáp lại hắn hay sao?”

Trên ghế bên dưới, một mỹ phụ nhân dáng người đầy đặn đưa tay che miệng cười duyên liếc nhìn về phía chủ vị tràn đầy ý thăm dò cùng châm chọc.

Vẻ ngoài của nàng này tựa như những quý phu nhân nhà vương công hầu tước, vóc dáng đẫy đà tràn đầy sự mặn mà của người phụ nữ trưởng thành. Khuôn mặt nàng toát lên nét sắc sảo tự tin với đôi mắt long lanh như biết cười ẩn chứa sự từng trải và dịu dàng.

Bờ môi son mọng đỏ, trán có điểm một nốt chu sa tăng thêm phần quý phái. Tóc nàng búi gọn gàng cài thêm ngọc trâm khắc hình phượng điểu tạo nên vẻ thanh lịch thục phụ.

Bộ váy áo rộng cũng khó che được những đường nét gợi cảm chín mùi của phụ nhân. Bờ vai tròn đầy, vóc dáng uyển chuyển với vòng ngực nở nang và vòng eo vừa phải dẫn tới đôi hông rộng, cặp mông phốp pháp mắn đẻ rung rinh mỗi khi cười.

Ở trên người nàng tự hình thành nên khí chất diễm lệ của một quý bà, như mật đào vừa chín tới mà bất cứ nam nhân nào cũng muốn một lần ngắt lấy thưởng thức.

“Để Lệ phu nhân chê cười rồi, vãn bối đối với sư phụ luôn là giữ đủ phép tắc lễ nghĩa, cảm tình của chúng ta vẫn chỉ là sư đồ thuần túy, vãn bối luôn kính trọng ao ước bản thân một ngày có được thực lực như người, tuyệt đối sẽ không có dị tâm nào khác.”

Trịnh Viễn Đông sợ sư phụ mình không vui liền lên tiếng đính chính dù trong nội tâm hắn rất muốn. Nhan Như Ngọc thì lại dường như chẳng có chút quan tâm tới vấn đề này, đôi mắt lạnh băng nhìn thẳng không chớp.

‘Ôi, thời đại bây giờ sư đồ luyến ái cũng là chuyện hết sức bình thường không phải sao? Trịnh các chủ, đã là nam nhi nhất định phải có đủ sự gan dạ cùng quan điểm rõ ràng, thích ai thì cứ mạnh dạn thể hiện ra đừng có tỏ vẻ nhút nhát yếu đuối như thế.

Haha, biết Nhan tiên tử đã lâu nhưng ta vẫn chưa từng thấy qua kẻ nào có thể đủ bản lĩnh làm tan chảy ngọn băng phong hùng vĩ này, nếu Trịnh các chủ làm được thì thực là hảo sự nghìn năm hiếm thấy đó.’

Ghế bên trái ngồi một trung niên nhân tuổi ngoài tứ tuần dáng vẻ đạo mạo nghiêm trang đang vuốt râu cười nói. Người này bề ngoài cao khỏe, tóc đen mày rậm, râu dài tới ngực, thân mặc trường bào dệt từ nguyên liệu quý giá bên trên có thêu hình ly long tinh tế.

Thoạt nhìn qua thì người này giống như một vương hầu nào đó tràn đầy khí độ thượng vị giả nhưng nếu quan sát kỹ sẽ thấy trong đôi mắt đó tinh mang nở rộ như nhìn thấu mọi sự, nét mặt như mang theo sự tang thương cổ lão vượt nhiều thời đại, rõ ràng không phải kẻ tầm thường.

Trịnh Viễn Đông lần này cũng chỉ cười giả lả không nói thêm gì hơn, hắn biết những kẻ ở đây thân phận đều không tầm thường, không đến lượt hắn phát ngôn quá nhiều, tất cả chỉ cần đứng sau Nhan Như Ngọc để nàng phân phó là được.

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng
Chính sách bảo mật | Điều khoản sử dụng